Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1153

Cùng lúc đó, tại một nơi nào đó trong Bạch Tháp.
“Đại nhân, tiểu đội bốn người chúng ta phái đi kim liên giới đã bị đoàn diệt.” Một tên tu hành giả tiến vào đại điện, cung kính nói.
Trong đại điện, trung niên nam tử dừng động tác luyện kiếm, đưa mắt nhìn sang: “Ai giết?”
“Hắc Tháp nghị hội.”
“Hắc Tháp?” Trung niên nam tử hừ một tiếng, “Hắc Tháp và Bạch Tháp đã có ước định, bọn hắn lại dám hạ độc thủ?”
“Nghe nói, nghe nói... Là vì tranh đoạt khí tức Thái Hư.” Tên tu hành giả nói bổ sung, “Trước khi rời đi Đằng đội trưởng đã để lộ chuyện này… tiểu nhân, tiểu nhân không dám nói chắc.”
Trung niên nam tử nhướng mày: “Khí tức Thái Hư?”
“Đúng, đúng vậy.”
“Chuyện này không được để lộ ra, ta sẽ đích thân đi tìm Hắc Tháp nghị hội để lý luận.”
“Vâng.”
Trong vòng mấy ngày sau đó, Thẩm Tất truyền đạt lại các thường thức cơ bản về thập diệp và Mệnh Cách thú cho mọi người. Đám người đều ghi chép lại, đóng thành sách, sau đó tiến hành truyền bá.
Ba ngày sau, trong Đông Các.
Lục Châu nhìn tấm vải vẽ bản đồ Mệnh Cách và viên Mệnh Cách Chi Tâm của Diệt Mông Điểu đặt ở trước mặt, thầm nghĩ:
“Tìm viên Mệnh Cách thứ năm ở đâu đây?”
Muốn tìm được Mệnh Cách thú trung cấp trở lên thì không thể ôm cây đợi thỏ, chỉ có thể đến Vô Tận Hải hoặc là Nguyệt Quang lâm địa.
“Chẳng lẽ Nguyệt Quang lâm địa còn hung hiểm hơn cả Vô Tận Hải?” Không tự mình trải nghiệm nên Lục Châu không thể phán đoán.
Lục Châu lắc đầu, không nghĩ thêm nữa, mặc niệm khẩu quyết Thiên thư quan sát tình hình Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, phát hiện hai người đã đến Triệu Văn Quốc, ngoại trừ hoàn cảnh hơi âm u ẩm ướt ra thì không có gì nguy hiểm.
Sau đó Lục Châu lại dùng nhãn lực thần thông quan sát tình hình Chư Hồng Cộng, thấy Lục Ly vẫn vùi đầu nghiên cứu cách khai Mệnh Cách.
Cứ thế một tháng trôi qua.
Hàng ngày Lục Châu đều tu luyện, rút thưởng, rồi quan sát đồ đệ. Ngoài ra Lục Châu còn tìm hiểu được không ít thông tin về hắc liên giới từ Thẩm Tất.
Hắc liên vương triều tên là Đại Viên, thống trị thiên hạ, hoàn toàn nhất thống tu hành giới. Thượng tầng Hắc Tháp nghị hội có một nửa số thành viên là người trong Đại Viên vương triều. Cứ mỗi ba năm, Hắc Tháp nghị hội sẽ tuyển chọn nhân tài từ ngàn vạn tông môn, đưa vào Hắc Tháp.
Một thế lực khác có quan hệ không quá tốt với Hắc Tháp chính là Hắc Diệu liên minh.
Hắc Diệu liên minh là kiểu thế lực công hội, như một đại tông môn, bên trong không chỉ có tu hành giả tinh anh mà còn có tán tu và kẻ yếu, thế nên số lượng thành viên của Hắc Diệu liên minh rất đông, chỉ riêng tầng dưới chót đã có đến mấy vạn người. Trong khi toàn bộ thành viên Hắc Tháp nghị hội còn chưa tới một ngàn người.
Thẩm Tất cũng đã truyền đạt lại thông tin về phù văn thông đạo và cách ẩn tàng khí tức Thái Hư cho Tư Vô Nhai. Diệp Thiên Tâm và Chiêu Nguyệt đã được Lục Châu sử dụng phù chỉ để ẩn tàng khí tức.
Một tháng sau, trên Ma Thiên Các.
Lục Châu đang tu hành, bỗng cảm giác được hắc sắc phù chỉ có động tĩnh, bèn lấy nó ra thiêu đốt.
Hình ảnh Nhan Chân Lạc lập tức xuất hiện. “Lục huynh, đã lâu không gặp.”
Lục Châu nhìn Nhan Chân Lạc. “Ngươi xuất hiện chắc chắn không có chuyện gì tốt.”
Nhan Chân Lạc lộ vẻ xấu hổ, Lục Châu nói chuyện đúng là rất thẳng thắn.
“Nói đi.” Lục Châu thản nhiên nói.
“Hắc Tháp nghị hội vừa mới tiến hành xong một hội nghị kéo dài một tháng. Bọn hắn đã gác lại mâu thuẫn và tranh luận, e là sẽ ra tay với hắc liên giới và kim liên giới. Lục huynh nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Lục Châu nhíu mày. “Sẽ xuất động bao nhiêu người?”
“Sau khi Vũ Quảng Bình chết, một Hắc Ngô Vệ tên Thẩm Tất đã phản bội Hắc Tháp, đây là chuyện từ trước đến nay chưa bao giờ có… Hơn nữa Hắc Ngô Vệ và Bạch Ngô Vệ xảy ra tranh chấp, song phương đều chết sạch. Hiện tại Hắc Tháp và Bạch Tháp đang tranh chấp rất quyết liệt, đám người Bạch Tháp cũng có thể sẽ phái người tới hồng liên giới hoặc kim liên giới.”
Hai mặt thụ địch… Vấn đề này có lẽ phải thỉnh giáo Tư Vô Nhai mới được.
Hắc Tháp và Bạch Tháp là tử địch, vậy địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu… Có thể châm ngòi hay không? Nhưng lỡ đâu bọn hắn kéo cả đội quân tới thì toang.
“Lão phu đã biết.” Lục Châu gật đầu.
“Ngoài ra ta hoài nghi Lục Ly đã mất đi tu vi, nếu không với bản lĩnh của hắn đã có thể tạo ra phù chỉ liên lạc với ta. Nếu có thể, xin Lục huynh giúp đỡ truyền lời giùm ta.”
“E là không được, loại phù chỉ truyền tin cần có năng lực Thiên Giới Bà Sa mới làm được, đồ nhi của lão phu còn chưa đạt tới cấp độ này.” Lục Châu thành thật đáp.
“Được rồi, vậy thì cũng chỉ có thể chờ, chỉ mong hắn không xảy ra chuyện gì.”
“Việc này ngươi cứ yên tâm. Nếu hắn xảy ra chuyện, lão phu sẽ huyết tẩy cả nhà hung thủ.” Lục Châu nói.
“Có câu này của Lục huynh, Nhan mỗ vô cùng cảm kích.” Nhan Chân Lạc chắp tay thi lễ với Lục Châu thật sâu, sau đó hình ảnh biến mất.
Lục Châu ngẩng đầu nhìn ra sắc trời bên ngoài. Còn chưa kịp định thần đã nghe tiếng Hệ thống thông báo:
[Ting ! đánh giết một Mệnh Cách thú, thu hoạch được 6.000 điểm công đức.].
[Ting ! đánh giết mười mục tiêu, thu hoạch được 5.000 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 5.000 điểm.].
“Mệnh Cách thú?”
Lục Châu lập tức mặc niệm thần thông. Trong mắt xuất hiện hình ảnh.
Trên mảnh đất âm u, Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung cùng đứng sóng vai nhìn mấy thi thể trước mặt, trong tay Ngu Thượng Nhung cầm một viên Mệnh Cách Chi Tâm.
“Ta giết năm tên.” Vu Chính Hải nói.
“Ta cũng giết năm tên.” Ngu Thượng Nhung nói, “Và thêm một con Mệnh Cách thú. Mệnh Cách thú này cường đại hơn hẳn đám tu hành giả kia.”
“Đúng là Mệnh Cách thú mạnh hơn… Nhưng nhị sư đệ không nhìn rõ rồi, vết thương chí mạng trên người nó là vết đao cương.” Vu Chính Hải nói.
“Cũng có kiếm cương.”
Hai người ngẩng đầu nhìn về nơi xa. Trong rừng cây xuất hiện rất nhiều sài lang hổ báo, nhưng đều là thú dữ cấp thấp, hai người không có chút hứng thú nào.
“Tiến về phía trước chính là khu vực trung tâm của Triệu Văn Quốc, trên bản đồ thất sư đệ đưa có ký hiệu, nơi đó từng là vương đô của Triệu Văn Quốc.” Vu Chính Hải nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận