Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1062

Nghe vậy, Hải Loa khom người đáp: “Đồ nhi minh bạch.”
“Thập diệp Nghiệp Hoả cũng không đáng để kiêu ngạo. Đại sư huynh và nhị sư huynh ngươi tuy là cửu diệp nhưng lại có năng lực của thập diệp. Ngươi nên học tập hai sư huynh nhiều hơn.” Lục Châu căn dặn.
“Vâng.”
[Ting ! dạy dỗ Lạc Thời Âm, thu hoạch được 1.000 điểm công đức.].
Lục Châu không nói gì nữa, tung người bay vào không trung, chỉ trong giây lát đã biến mất phía chân trời.
Phán trì lại trở về yên tĩnh như lúc ban đầu.
Lục Châu không cưỡi toạ kỵ mà tự mình phi hành. Với tu vi hiện tại của hắn thì khi thi triển thần thông thuật, tốc độ của toạ kỵ sẽ không bằng. Đương nhiên cưỡi toạ kỵ có ưu điểm là không tiêu hao nguyên khí.
Đi được nửa đường, bên tai lại truyền đến tiếng thông báo.
[Ting ! thu hoạch được 330 người thành kính lễ bái, ban thưởng 330 điểm công đức. Thu hoạch 150 người lễ bái, ban thưởng 0 điểm.].
Lục Châu tiếp tục phi hành. Vốn định quan sát tình hình lão bát một chút, nay cảm thấy không cần thiết nữa. Có thể khiến người ta lễ bái, chỗ lão bát hẳn là không có nguy hiểm.
Một canh giờ sau.
Thân ảnh Lục Châu xuất hiện trên bầu trời Thiên Luân hạp cốc.
Nơi đây đã trở nên hoang tàn từ trận chiến lần trước, mùi máu tươi và mùi thi thể phân huỷ bốc lên. Khu vực gần dung nham vẫn toả ra nhiệt độ cực cao, hơi nóng ập vào mặt Lục Châu.
Lục Châu gọi ra cương khí hộ thể, trong đan điền khí hải bỗng truyền đến cảm giác mát rượi.
“Hả?”
Lục Châu xoè tay, gọi ra pháp thân Thiên Giới Bà Sa. Quả nhiên trong Mệnh Cung, viên Thất sát triều đấu Cách đang phát huy tác dụng chịu lửa của Tranh thú. Lục Châu hài lòng thu hồi pháp thân bay về phía dòng dung nham.
Sâu bên trong hang động, cũng là nơi Tranh thú xuất hiện, khắp nơi đều là nham tương. Nói cách khác nơi này chẳng khác nào là một phiên bản khác của Hắc Thuỷ Huyền Động, chẳng qua bên dưới không phải biển đen mà là biển dung nham.
“Hắc Thuỷ Huyền Động liên thông kim liên giới và hồng liên giới, vậy nơi này liên thông đến đâu? Chẳng lẽ là hắc liên giới?”
Lục Châu lao xuống, không phải để đi xuyên qua dòng dung nham mà là muốn tìm Mệnh Cách thú. Hắn tìm tòi trong từng ngóc ngách nhưng vẫn không thấy một con Mệnh Cách thú nào. Trong lúc bất tri bất giác, Lục Châu đã bay rất xa.
Khi Lục Châu định quay đầu trở về, hắn bỗng nhìn thấy trên vách đá có một tầng quang hoa quỷ dị.
“Đó là cái gì?” Lục Châu nghi hoặc bay tới quan sát. Trên vách đá có vẽ một vòng tròn lớn, trong vòng tròn khắc hoạ đạo văn lấp lánh.
“Là trận văn dẫn đường?”
Nơi này quả nhiên là một cái thông đạo, có người lưu lại trận văn dẫn đường ở đây để chỉ dẫn phương hướng.
“Là Lục Ly?” Lục Châu nhíu mày suy nghĩ.
Với tu vi của Lục Ly, muốn san bằng cả hồng liên giới cũng chẳng khó gì, vì sao phải lưu lại trận văn dẫn đường ở đây?
Trong lúc Lục Châu còn đang suy tư, trận văn đột nhiên phát ra âm thanh năng lượng cộng hưởng.
“Có người đến!”
Lục Châu nhìn quanh nhưng không phát hiện có ai đang đến gần. Trận văn sẽ không lừa gạt hắn… Lục Châu quyết định nhắm mắt lại, thi triển thần thông thính lực.
Mọi tiếng động xung quanh lập tức thu hết vào tai. Ùng ục, ùng ục, ùng ục…
“Nham tương?” Lục Châu mở mắt nhìn xuống dòng dung nham bên dưới.
Trong lòng khẽ động, hắn lập tức lách mình rời khỏi khu vực trận văn và trốn phía sau một tảng nham thạch lớn cách đó không xa.
Ùng ục ùng ục… Nham tương rung động càng lúc càng kịch liệt. Ầm!
Một toà pháp thân Thiên Giới Bà Sa hắc liên đột nhiên từ trong dòng dung nham phá không bay lên, bắn nham tương tung toé khắp nơi.
“Hắc liên?!” Lục Châu thôi động Tử Lưu Ly, ẩn nấp khí tức toàn thân.
Đây là một toà pháp thân hắc liên cao năm mươi trượng, có nghĩa là đối phương cùng cấp bậc với Lục Ly. Toàn thân nam tử mặc hắc bào, hai mắt sắc như chim ưng, làn da thô ráp như vỏ cây.
Sau khi chui lên, hắn thu hồi pháp thân, lăng không lơ lửng giữa trời. Nam tử lạnh lùng xoay người nhìn về phía trận văn dẫn đường, đánh ra một hắc sắc ấn phù. Trận văn sáng lên rồi yên ắng trở lại.
Lục Châu nấp trong bóng tối, tự hỏi đối phương đang làm gì, là địch hay bạn. Lục Châu không cho rằng người của hắc liên giới đều giống như Lục Ly…
Đối phương là cường giả khai năm Mệnh Cách, nếu đối đầu nhau, đối phương có nhiều hơn Lục Châu mười hai lần tấn công. Đương nhiên Lục Châu có thẻ Một Kích Chí Mạng, chưa biết ai thắng được ai.
Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra:
Điểm công đức: 27.130 điểm.
Giá của thẻ Một Kích Chí Mạng là 25.000 điểm, đủ để mua một tấm.
Nam tử kia vẫn đứng đó như đang chờ đợi điều gì. Rốt cuộc nửa canh giờ sau, một thân ảnh từ bên ngoài bay vào lăng không quỳ bái hắn:
“Tiểu nhân tới chậm, mong Dịch đại nhân thứ tội!”
Cường giả hắc liên khai năm Mệnh Cách kia tên là Dịch Nghiêu. Hắn mở to mắt nhìn người trẻ tuổi trước mặt, thản nhiên hỏi: “Điều tra đến đâu rồi?”
“Bẩm Dịch đại nhân, chúng ta có thể chuyển sang nơi khác nói chuyện không?” Người trẻ tuổi nói.
“Hửm?”
“Vừa rồi khi tiểu nhân đi vào đã phát hiện lối đi bị người ta đả thông, tiểu nhân hoài nghi ở đây có kẻ đang ẩn nấp.”
Dịch Nghiêu không nói gì, giang rộng hai tay, trên người hắn toát ra một làn khói đen lan đến bốn phương tám hướng, rất nhanh đã bao phủ toàn khu vực bán kính mấy trăm mét.
Lục Châu dùng lực lượng phi phàm thôi động Tử Lưu Ly. Tử Lưu Ly là bảo bối không tệ, nhưng đối với cao thủ khai năm Mệnh Cách như Dịch Nghiêu thì biết đâu hắn lại có thủ đoạn bí mật nào đó.
Làn khói đen lướt qua người Lục Châu, sau đó rất nhanh đã bị thu nạp trở về. Dịch Nghiêu mở mắt nói: “Nơi này không có người, cứ việc nói.”
Người trẻ tuổi lúc này mới yên tâm.
“Dịch đại nhân thần thông quảng đại, việc ngài giao cho tiểu nhân điều tra đã có kết quả. Trước đây không lâu đúng là đã có một vị cường giả Thiên Giới Bà Sa hắc liên xuất hiện ở đây rồi bay về phía Vô Tận Hải. Người của Đại Đường vương triều đã đến Vô Tận Hải điều tra, dường như vị cường giả hắc liên kia đã cùng hải thú chi vương đồng quy vu tận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận