Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 828

Những tu hành giả ở Bắc Các đều là đại nhân vật đến từ cửu châu, nhưng không một ai dám ghét bỏ phòng ốc Bắc Các. Bọn họ đã tụ tập lại từ sớm để chờ đợi mệnh lệnh của tổ sư gia.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới âm thanh.
“Các chủ có lệnh, toàn thể Ma Thiên Các tập hợp. Các vị, mời.”
Đám tu hành giả vui mừng, ồ ạt chạy đến đại điện. Tổng cộng mấy trăm người đã đứng chật cứng hết cả đại điện.
Cùng lúc đó, bên ngoài Kim Đình Sơn, không ít tu hành giả đều lăng không bay lên hòng nhìn được gì đó. Những tu hành giả không thể phi hành lên tầng trời cao hoặc không biết phi hành chỉ có thể thở dài lắc đầu.
Bốn vị trưởng lão Ma Thiên Các Lãnh La, Phan Ly Thiên, Tả Ngọc Thư, Hoa Vô Đạo đều có mặt đầy đủ, cả bốn người đều là đại nhân vật danh tiếng như sấm bên tai. Trước mặt bọn họ, đám tu hành giả nơi đây đều là vãn bối.
Sau đó, toàn bộ đệ tử Ma Thiên Các trừ Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung đều trình diện.
Mỗi khi từng người một xuất hiện, các tu hành giả đều chắp tay hành lễ, cho dù là người có địa vị thấp nhất chỉ toàn làm việc vặt như Phan Trọng và Chu Kỷ Phong cũng được đám người thăm hỏi lễ giáo rõ ràng.
“Các chủ giá lâm.”
Một tiếng hô vang lên, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Đông Các.
Cho dù Lục Châu danh dương thiên hạ nhưng vẫn có không ít người chưa từng được chiêm ngưỡng bộ dáng của Các chủ, bọn họ cực kỳ mong đợi được nhìn thấy phong thái của tổ sư gia.
Ông!
Âm thanh năng lượng cộng hưởng vang lên.
“Bên trên.”
Lục Châu xuất hiện trên ngọn tháp Ma Thiên Các, đứng đưa lưng về phía các tu hành giả, vừa vuốt râu vừa quan sát thiên không, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, trường bào tung bay…
Trong lòng mọi người khẽ run, cường giả đúng là cường giả, vừa ra sân đã không tiếc nguyên khí sử dụng đại thần thông. Đây chính là vị đệ nhất cửu diệp Đại Viêm, tổ sư gia Ma Thiên Các.
“Bái kiến Các chủ!”
“Bái kiến sư phụ!”
Toàn bộ tu hành giả có mặt không ai dám không khom người hành lễ.
Lục Châu đưa mắt nhìn cảnh trí xung quanh rồi xoay người lại nhìn đám đông đứng trước đại điện, còn có không ít tu hành giả đang lăng không lơ lửng bên ngoài bình chướng và một đám người đứng dưới chân núi phía xa.
“Miễn lễ.” Lục Châu lên tiếng.
Mọi người ngẩng đầu nhìn Lục Châu, trong mắt ngoại trừ kính sợ còn có chờ mong.
“Ngày hôm nay lão phu truyền đạo phương pháp khai cửu diệp là vì hy vọng các ngươi có thể sớm ngày tấn thăng cửu diệp, cùng chung tay đánh đuổi hung thú.” Lục Châu thành khẩn nói. “Con người từ khi sinh ra đã phải giãy giụa trong các loại tai nạn mà tiến tới. Trước đây cũng vậy mà sau này cũng thế.”
Ngữ khí bình thản nhưng lại khiến mọi người tâm tình kích động.
“Việc cửu diệp dẫn tới tai nạn, hồng liên giới xâm chiếm nơi đây, lão phu sẽ không nói nhiều lời…”
“Tu hành vốn phải nghịch thiên mà đi, trời cao bố trí lồng giam trói buộc thọ mệnh khiến tu hành giả phải dừng ở bát diệp, khó lòng tiến về phía trước. Lão phu ngẫu nhiên phá được thế cục này để tấn thăng cửu diệp… hôm nay công khai phương pháp này ở đây.”
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều dồn hết tinh thần lắng nghe, ngửa đầu nhìn Lục Châu trên không, tâm tình xao động. Phả chi tổ sư gia chịu hạ xuống đất giảng đạo thì tốt rồi… ngẩng cổ mãi hơi mệt.
Sau đó, Lục Châu bắt đầu giảng về các loại tình huống để tấn thăng cửu diệp. Một là trảm kim liên thăng cửu diệp, hai là có kim liên thăng cửu diệp, ba là khi bước vào Nguyên Thần cảnh lựa chọn không ngưng tụ kim liên.
Khi mọi người nghe được mang theo kim liên tấn thăng cửu diệp cần hao phí hơn một ngàn năm thọ mệnh, ai nấy đều xôn xao bàn tán.
“Chẳng trách không ai đột phá được, chẳng trách các bậc tiên hiền khi xưa xung kích cửu diệp đều thất bại, không bao lâu sau thì qua đời.”
“Cần đến hơn một ngàn năm mà bát diệp cũng chỉ sống được khoảng một ngàn năm, đây đúng là nan đề khó giải, xem ra Cơ tiền bối đã tìm được phương pháp giải quyết.”
“Không có kim liên thì không cần lo lắng vấn đề này. Người nghiên cứu ra phương pháp trảm kim liên đúng là thiên tài!”
Nhìn đám tu hành giả nghị luận ầm ĩ, Lục Châu quét mắt nhìn. Đám người lập tức yên tĩnh lại.
“Những chuyện khác lão phu không nhiều lời nữa. Nhìn xem là được...”
Thời khắc kích thích nhất rốt cuộc cũng đến, toàn bộ tu hành giả mở to mắt nhìn, không ai dám chớp mắt lấy một lần.
Đám người đứng bên ngoài bình chướng có thể nhìn rõ ràng thân ảnh của Lục Châu, chỉ là không nghe được tiếng giảng đạo.
Lục Châu nín hơi ngưng thần, tay phải nâng lên. Một toà pháp thân kim liên bát diệp cỡ nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Minh Thế Nhân đứng bên dưới nhìn, vẻ mặt tươi cười nói: “Chờ lần sau ta khai diệp cũng có thể đứng ở nơi cao như vậy!”
“Không phải đệ định cả đời chỉ làm bát diệp thôi sao?” Đoan Mộc Sinh đứng bên cạnh hỏi.
“Sư phụ mang theo kim liên cũng có thể tấn thăng cửu diệp, ta nghĩ là ta cũng có thể…” Minh Thế Nhân sờ cằm đáp.
“Hử?”
Đoan Mộc Sinh cầm trên tay Bá Vương Thương xoay người lại, nhìn Minh Thế Nhân chằm chằm không chớp mắt.
Minh Thế Nhân đột nhiên cảm thấy không ổn, vội vàng nói: “Mau nhìn, sư phụ bắt đầu rồi.”
Lục Châu nhìn toà kim liên không ngừng xoay tròn, tám mảnh liên diệp cũng sung mãn đến trạng thái bão hoà, toả ra quang mang loá mắt.
Bàn tay khẽ nâng, pháp thân bay lên cao, từng đạo vòng sáng màu vàng kim xuất hiện, bắt đầu dung nhập vào toà kim liên.
“Giống như khi chúng ta khai diệp.”
“Đem năng lượng nguyên khí hội tụ vào toà kim liên, thúc đẩy liên diệp sinh trưởng rồi khai diệp… từ nhất diệp đến bát diệp đều là như thế. Nếu không có kim liên thì hội tụ vào liên diệp.”
“Nhìn kỹ đi…”
Tốc độ xoay tròn của toà kim liên dần dần tăng lên, tốc độ hội tụ nguyên khí cũng nhanh hơn hẳn.
Đám người âm thầm gật đầu.
“Thì ra là như vậy… xoay tròn với tốc độ cao có thể kích thích liên diệp.”
“Thủ đoạn của Cơ tiền bối đã đạt tới mức đăng phong tạo cực. Bát diệp thông thường muốn gia tốc toà kim liên cũng không dễ.”
Ông! Kim liên xoay tròn càng lúc càng nhanh, không bao lâu sau đã sáng rỡ như vầng mặt trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận