Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1335

Công Tôn Viễn Huyền lắc đầu.
Tư Vô Nhai cười nói: “Đại Minh vương đình lớn như vậy, ta không tin các ngươi không có nội gián lẫn vào Đại Viên.”
Công Tôn Viễn Huyền xấu hổ nói:
“Trước đây đúng là từng có nội gián, nhưng phương pháp này càng lúc càng khó thực hiện. Phái phàm nhân đi thì làm việc không lưu loát, cũng khó lòng được trọng dụng. Phái tu hành giả đi thì một khi sử dụng nguyên khí sẽ bị bại lộ. Muốn thay đổi màu sắc pháp thân là việc cực kỳ khó khăn, cần ít nhất mười năm để tiến hành dung nhập và đồng hoá.”
Tư Vô Nhai gật đầu: “Ta tin ngươi.”
“Đa tạ.”
Nói đến đây, Công Tôn Viễn Huyền chắp tay hỏi Lục Châu: “Không biết Lục các chủ đi khắp nơi tìm kiếm Lam Thuỷ Tinh để làm gì?”
“Không liên quan đến ngươi.” Lục Châu thản nhiên đáp.
“Ta không có ý gì khác, chỉ là nếu Lục các chủ muốn thu hoạch khí tức Thái Hư thì có thể thử đến bí ẩn chi địa. Năng lực của ngài cao như vậy, có thể đánh bại Lam tháp chủ, khiếp tập thể Hắc Tháp hạ thấp, nếu đến bí ẩn chi địa tìm được hạt giống Thái Hư thì sẽ có thể đạt được rất nhiều Lam Thuỷ Tinh.”
Lục Châu nghe vậy mới nghĩ đến, nếu Lam Thuỷ Tinh đến từ bí ẩn chi địa, lại còn là đất trồng hạt giống Thái Hư, vì sao không đến thẳng đó cho rồi?
Đáng tiếc…
Lão phu chỉ mới có sáu Mệnh Cách, qua đó chẳng phải là đi tìm chết sao?
Lục Châu nói: “Bí ẩn chi địa rất hung hiểm, lão phu không cần thiết phải mạo hiểm như vậy.”
Công Tôn Viễn Huyền khom người nói:
“Lục các chủ thật là thẳng thắn khiến ta vô cùng bội phục. Rất nhiều tu hành giả tự xưng tu vi cao thâm, không để hung thú vào mắt. Ta đã từng đến bí ẩn chi địa, nhưng chỉ đi được nửa đường đã không thể không quay về. Kế hoạch Thái Hư trước kia cũng có đến mấy ngàn người cùng đồng hành mới miễn cưỡng đến được bí ẩn chi địa, nếu ai cả gan tự mình đi vào, chỉ e là dữ nhiều lành ít. Người thẳng thắn như Lục các chủ đúng là đã ít càng thêm ít.”
Tư Vô Nhai nghẹn họng.
Trình độ vỗ mông ngựa này của ngươi đã ngang ngửa với đám người Lão Niên Các rồi đó.
“Ngươi từng đến bí ẩn chi địa?”
“Chỉ đi được nửa đường. Nơi đó điều kiện ác liệt, bóng tối u ám, rất khó nhìn rõ ràng, hung thú nơi đó hầu hết đều kết thành từng đội quân, đi đến đâu cũng có thể gặp hung thú cao đến trăm mét. Nếu lúc còn sống được đến Thái Hư một lần, dù có chết ta cũng sẽ nhắm mắt.” Công Tôn Viễn Huyền nói.
“Ngươi cho rằng Thái Hư thật sự có tồn tại trên đời này?” Lục Châu hỏi.
“Ta tin là vậy.” Công Tôn Viễn Huyền nói, “Nếu có thể, Đại Minh vương đình nguyện ý hợp tác với Ma Thiên Các cùng tạo ra đại nghiệp.”
Thì ra đây mới là chủ ý của các ngươi. Lục Châu không nói gì.
Công Tôn Viễn Huyền lại nói tiếp:
“Hiện nay Bạch Tháp ngày càng suy tàn, Lam tháp chủ cũng còn không tới năm năm tuổi thọ. Một khi nàng ta rời đi, quyền uy của Bạch Tháp sẽ kết thúc. Nếu Ma Thiên Các và Đại Minh vương đình liên hợp, dù là Hắc Hoàng Mục Nhĩ Thiếp và Hắc Tháp cũng phải nhượng bộ lui binh. Bệ hạ đã nói, nếu ngài chịu hợp tác, chúng ta nguyện ý chia cho ngài một nửa sản lượng Hắc Diệu Thạch và một nửa số lượng Mệnh Cách Chi Tâm mà chúng ta thu hoạch được.”
Nói đến đây hắn dừng lại, quan sát biểu tình trên mặt Lục Châu.
Đáng tiếc dù có quan sát kỹ cỡ nào, Lục Châu vẫn giữ phong thái bình tĩnh vô ba.
“Tiếp tục đi.” Lục Châu nói.
Có hy vọng?
Công Tôn Viễn Huyền lập tức nói: “Ngoài ra… chúng ta còn có một bảo địa, nguyện ý chia sẻ với Lục các chủ.”
“Nói nghe xem.” Lục Châu cũng cảm thấy hứng thú.
Công Tôn Viễn Huyền nói:
“Từ xưa đến nay, vô số tiên hiền đều muốn thăm dò bản nguyên thiên địa ràng buộc nhưng không một ai tìm ra đáp án. Các bậc tiên hiền cho ra đủ loại lý luận, có người nói rằng thế giới ban đầu vốn là một thể, bởi vì một số nguyên nhân bất khả kháng nên lục địa mới bị tách ra. Nhưng không ai biết rốt cuộc đại thế giới lớn cỡ nào. Thế là nhân loại không ngừng thăm dò, mong sẽ tìm được tân thế giới. Hắc liên cũng vậy mà bạch liên cũng thế, dù là hồng liên hay kim liên cũng không khác gì nhau. Ngoài những thế giới này ra… Đại Minh cũng tìm được một thế giới khác.”
Trên mặt hắn lộ vẻ tự hào.
“Loại tìm kiếm này cực kỳ gian nan, không có mục tiêu xác định, chỉ có thể không ngừng phi hành trong Vô Tận Hải vô biên vô tận. Hàng năm đều có vô số tu hành giả táng thân trong Vô Tận Hải, cũng may đến nửa năm trước, chúng ta mới phát hiện một địa phương hoàn toàn mới…”
Ngữ khí Công Tôn Viễn Huyền trầm xuống, vô cùng nghiêm túc nói:
“Bọn họ còn nhỏ yếu hơn cả kim liên, người mạnh nhất chỉ có tu vi lục diệp. Nhưng gần đây có một chút thay đổi nên Đại Minh vương đình quyết định động thủ. Không biết Lục các chủ có hứng thú hay không?”
Lục Châu nhìn Công Tôn Viễn Huyền chằm chằm không chớp mắt. “Có bao nhiêu người biết rõ chuyện này?”
“Bệ hạ, ta và Thiên Cơ Các.” Công Tôn Viễn Huyền đáp, “Hiện tại lại có thêm hai vị. Đây chính là thành ý hôm nay của ta!”
Thành ý đúng là rất đủ. Đáng tiếc… lại nhầm đối tượng.
Lục Châu nói:
“Thành ý của ngươi lão phu nhận. Nhưng mà… lão phu không thể không nói cho ngươi biết một sự thật tàn khốc.”
“Mời Lục các chủ nói.”
“Hoàng liên giới là nơi lão phu nuôi nhốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận