Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1923: Hắc Tháp tìm đường chết

Biểu tình của Lục Châu rất bình thản, ánh mắt tĩnh lặng như nước hồ. Hắn cảm nhận được cảm xúc dồn dập và tâm tình kích động của Triệu Hồng Phất, bèn ôn hoà nói: “Bản toạ đến đón ngươi.”
Một câu ngắn ngủi nhưng lại khiến Triệu Hồng Phất cảm nhận được bách vị tạp trần của thế gian. Dù nàng là người có tâm lý cứng cỏi nhưng lúc này nước mắt cũng lã chã rơi.
Trương Biệt và Trần Vũ Vương chỉ cảm thấy trong lồng ngực có một cỗ áp lực đang ép chặt khiến bọn hắn không thở nổi, lòng bàn tay hai người ướt đẫm, sau lưng mát lạnh.
Hắn trở về thật rồi!
Sao… sao có thể như thế!?
Triệu Hồng Phất kích động đứng lên, đứng bên cạnh bốn vị trưởng lão. Từ đầu tới cuối không một ai dám lên tiếng, Trương Biệt chỉ hận vị trí minh chủ này không thuộc về người khác…
Làm sao bây giờ?! Thật sự rất sợ!
Đầu óc Trương Biệt trống rỗng, sau một lúc tê liệt hắn mới tỉnh hồn lại, vội vàng chạy xuống bậc thang đến trước mặt Lục Châu, suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.
“Trương Biệt tham kiến Lục các chủ!” Hắn cao giọng nói.
Lục Châu nhìn xuống: “Ngươi là minh chủ tân nhiệm của Hắc Diệu liên minh?”
“Chính là vãn bối!”
Trần Vũ Vương cũng đi tới trước mặt Lục Châu, khom người hành lễ: “Trần Thiên Hạo tham kiến Lục các chủ!”
Lục Châu nhìn hắn, thản nhiên nói: “Trần Vũ Vương? Đã mấy trăm năm không gặp, lão phu không nhớ nổi hình dáng của ngươi.”
Trần Vũ Vương đáp: “Lục các chủ chê cười rồi, loại như ta sao xứng được ngài nhớ kỹ.”
Lời này khiến Trương Biệt tê cả da đầu. Dù gì cũng là vương gia trong hoàng thất, vậy mà vì sống sót đến mặt mũi cũng không cần.
Lục Châu khẽ gọi: “Triệu Hồng Phất.”
“Có thuộc hạ.”
“Mấy năm nay ngươi sống ở Hắc Diệu liên minh có tốt không?”
Câu hỏi này như một cây châm đâm vào thần kinh của Trương Biệt và Trần Vũ Vương, hai người đồng thời run lên.
Không đợi Triệu Hồng Phất hồi đáp, Lục Châu đã bình thản nói tiếp: “Ngươi chỉ cần nói đúng sự thật. Nếu ngươi có chút uỷ khuất nào, bản toạ sẽ đồ sát toàn bộ Hắc Diệu liên minh cho ngươi hả giận.”
Đám tu hành giả Hắc Diệu liên minh run rẩy không ngừng. Có ai chưa từng nghe danh Ma Thiên Các? Không ai cho rằng Lục các chủ còn sống sau từng ấy năm.
Triệu Hồng Phất quay đầu nhìn về phía Trần Vũ Vương và Trương Biệt, thành thật đáp: “Trương minh chủ và Trần Vũ Vương đối xử với thuộc hạ cũng tận tâm, không hề bạc đãi.”
Câu nói này khiến đám người Trương Biệt và Trần Vũ Vương len lén thở phào một hơi. Cảm giác đi dạo quanh một vòng quỷ môn quan thật quá hãi hùng!
Lục Châu hài lòng gật đầu: “Bản toạ muốn đón Triệu Hồng Phất đi, các ngươi có ý kiến gì không?”
Trương Biệt vội xua tay: “Không có ý kiến, hoàn toàn không! Hồng Phất cô nương vốn là người Ma Thiên Các, cũng là bằng hữu tốt nhất của Hắc Diệu liên minh. Bằng hữu muốn rời đi, chúng ta tất nhiên sẽ vui vẻ đưa tiễn!”
“Còn ngươi, Trần Vũ Vương?”
“Ta hoàn toàn đồng ý với Trương minh chủ.” Trần Vũ Vương vội vàng nói.
“Được.” Lục Châu gật đầu, lười lãng phí thời gian ở đây, hắn xoay người đi vào trong phi liễn, lãnh đạm nói: “Đi.”
Phan Trọng hưng phấn kéo rèm lên, có chút đắc ý cao giọng nói: “Xuất phát.”
Đoàn người Ma Thiên Các đi trở vào phi liễn. Phi liễn cấp tốc vọt lên không trung, đâm xuyên qua tầng bình chướng mà không chịu chút áp lực nào, cứ thế biến mất ở phía chân trời.
Lúc này đám người Hắc Diệu liên minh, bao gồm cả Trương Biệt và Trần Vũ Vương đồng thời ngồi bệt xuống đất.
Qua hồi lâu, Trương Biệt mới mở miệng nói: “Có khi nào là giả không?”
Trần Vũ Vương lắc đầu: “Không thể nào.”
“Nhưng chẳng phải hắn chết rồi sao?” Trương Biệt không tài nào hiểu được.
“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?” Trần Vũ Vương nói, “Chuyến này Hắc Tháp tiêu tùng rồi.”
Trong trăm năm qua, thế lực Hắc Tháp nhanh chóng khuếch trương. Tháp chủ tiền nhiệm Tiêu Vân Hoà không trở về Hắc Tháp mà đi nơi khác truy cầu đạo tu hành. Không ai biết Tiêu Vân Hoà đi đâu nhưng tu hành giới vẫn luôn lưu truyền câu chuyện giữa hắn và Ma Thiên Các.
Tại Hắc Tháp.
Hạ Tranh Vanh đang tu hành trong đạo trường, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng bẩm báo nhuốm màu sợ hãi: “Tháp chủ đại nhân, phi liễn Ma Thiên Các vừa đến đây.”
Hạ Tranh Vanh bình tĩnh nói: “Không gặp.”
“Việc này… e là không được.”
“Vì sao?” Hạ Tranh Vanh nhíu mày.
“Bọn hắn… bọn hắn đã xông phá khu vực bình chướng rồi.”
Hư ảnh loé lên, Hạ Tranh Vanh đi ra bên ngoài đạo trường nhìn tên thuộc hạ đang run rẩy, mày càng nhướng cao. “Đi theo bản toạ ra xem thế nào.”
“Vâng.”
Mấy người bay lướt về phía Hắc Tháp.
Lúc này trên không trung Hắc Tháp có một toà phi liễn đang lăng không lơ lửng. Bốn vị trưởng lão và Phan Trọng, Chu Kỷ Phong, bốn huynh đệ Khổng Văn, Triệu Hồng Phất cùng Hoa Nguyệt Hành đều đứng bên ngoài phi liễn, nhìn xuống Hắc Tháp.
Nhìn thấy cảnh này, Hạ Tranh Vanh đương nhiên không vui nhưng vẫn nhẫn nhịn nói: “Không rõ Ma Thiên Các giá lâm Hắc Tháp là có việc gì?”
Phan Trọng cao giọng nói: “Các chủ đích thân tới. Nhan tả sứ, Lục hữu sứ, Thẩm hộ pháp, Lý hộ pháp, còn không mau ra đây?”
Hạ Tranh Vanh không hề bị lay động: “Bốn người này vốn là người trong Hắc Tháp, đã không còn thuộc về Ma Thiên Các các ngươi.”
Phan Trọng chỉ tay vào Hạ Tranh Vanh nói: “Hạ tháp chủ, ngươi thật to gan! Người của Ma Thiên Các chúng ta từ khi nào lại thành người Hắc Tháp các ngươi rồi?”
“Chẳng lẽ không phải? Cả tu hành giới hắc liên đều biết chuyện này.”
Phan Trọng lắc đầu nói: “Chuyện này do Các chủ nhà ta định đoạt, không tới lượt ngươi. Bảo bọn hắn ra đây.”
“Các chủ nhà ngươi?” Hạ Tranh Vanh khinh thường nghĩ, Các chủ nhà các ngươi chẳng phải đã quy thiên từ lâu rồi sao? Hắn chắp tay nói: “Vậy thì mời Lục các chủ ra ngoài một lần đi.”
Còn giả vờ cái gì?
Phan Trọng lắc đầu: “Ngươi còn chưa có tư cách đối thoại với Các chủ nhà ta.”
Lúc này trong phi liễn bỗng truyền ra âm thanh nhàn nhạt: “Phan Trọng.”
Phan Trọng lập tức xoay người: “Có thuộc hạ.”
Vẻn vẹn hai chữ lại khiến nội tâm Hạ Tranh Vanh chấn kinh. Giọng nói kia…
Hắn trợn tròn mắt, điều động nguyên khí để thăm dò cảnh giới tu hành giả ngồi trong phi liễn. Khi nguyên khí tiến vào khu vực phi liễn, một cỗ lực lượng thần bí đột ngột đánh bật lại.
Phốc !
Hạ Tranh Vanh bị phản phệ, lập tức trọng thương văng ra xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận