Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1235

“Đa Tình Hoàn!”
Vụt. Đa Tình Hoàn xạ kích ra bốn phương tám hướng.
Lam Hi Hoà nâng tay, Đa Tình Hoàn bay vào trong tay nàng.
“Thừa Hoàng, chạy mau!”
U !
Thừa Hoàng ý thức được chủ nhân đang gặp nguy hiểm, lập tức nhún chân nhảy lên không trung, nhào về phía Lam Hi Hoà.
Lam Hi Hoà bình tĩnh như mặt hồ, khẽ phất tay: “Ngươi bây giờ chưa đủ năng lực bảo hộ chủ nhân…”
Lực lượng như sóng biển càn quét về phía Thừa Hoàng, nó bị đánh bay ngược về sau.
Sự cường đại của Lam Hi Hoà vượt xa tưởng tượng của Diệp Thiên Tâm. Quang hoa như nước bắt đầu rơi xuống.
Diệp Thiên Tâm nhắm mắt lại.
Ào !
Thác nước quang hoa rơi xuống người Diệp Thiên Tâm, nàng cứ ngỡ như mình vừa rơi vào một thế giới mịt mù, không có cảm giác đau đớn hay tử vong.
Nàng ngơ ngác nhìn quanh, phát hiện pháp thân của mình đã xuất hiện trước mặt.
Được nguồn năng lượng trắng sáng tưới tiêu, toà kim liên dưới trướng phát ra tiếng vang thanh thuý.
Cửu diệp biến thành thập diệp.
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra chưa đến một khắc đồng hồ.
Không có đau đớn, không có thống khổ mà ngược lại, rất ôn hoà tự nhiên như cơn gió xuân thổi tới.
Năng lượng màu trắng bay trở về Tinh Bàn, thác nước chảy ngược, sau đó quang mang tán đi, Tinh Bàn và pháp thân cũng biến mất.
“Đây là quà gặp mặt.” Lam Hi Hoà mỉm cười nói.
“Ngươi…” Diệp Thiên Tâm kinh ngạc vô cùng.
Lam Hi Hoà chỉ tay về đằng xa: “Số ngươi thật may, có Mệnh Cách thú đến. Là Huyền Điểu, am hiểu về bay lượn, có lẽ nó sẽ là viên Mệnh Cách đầu tiên trong đời ngươi.”
Nàng nâng tay, bàn tay trắng nõn chưởng về phía trước. Một đạo bạch sắc quang trụ xuyên thẳng về phía Huyền Điểu ở đằng xa.
Quang trụ biến mất, Huyền Điểu rơi xuống, từ trong thi thể của nó bay ra một viên Mệnh Cách Chi Tâm lóng lánh trong suốt.
Viên Mệnh Cách Chi Tâm kia bay vào lòng bàn tay Lam Hi Hoà, nhẹ nhàng như không có việc gì.
Chỉ một chiêu, tiêu diệt Mệnh Cách thú.
Lam Hi Hoà đưa viên Mệnh Cách Chi Tâm đến trước mặt Diệp Thiên Tâm: “Cầm đi.”
Diệp Thiên Tâm rất muốn nói nàng đã có rồi, nhưng vẫn kinh ngạc không nói nên lời.
Lam Hi Hoà nhét viên Mệnh Cách Chi Tâm vào tay Diệp Thiên Tâm rồi nói:
“Ngươi rất kính sợ sư phụ của mình, đây là phẩm chất hiếm thấy. Ta sẽ đi gặp sư phụ ngươi để trưng cầu ý kiến của hắn.”
“Không được!”
Diệp Thiên Tâm theo bản năng cự tuyệt. Bởi vì nàng sợ Lam Hi Hoà sẽ ra tay với sư phụ.
Tận mắt chứng kiến sự cường đại của Lam Hi Hoà, nàng không mong muốn sư phụ xảy ra chuyện.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết người lung tung… Huống hồ gì sư phụ ngươi cũng không yếu.”
Lam Hi Hoà xoay người rời đi, thân ảnh nhoáng lên, chỉ để lại một câu. “Tạm biệt.”
Chỉ trong chớp mắt đã không còn bóng dáng.
Giữa trưa hôm đó, trong một trấn nhỏ ở hắc liên giới.
Lục Châu nhìn những tia nắng đang nhảy nhót bên ngoài cửa sổ.
[Ting ! đệ tử Minh Thế Nhân đã có được tư cách xuất sư, xin hỏi có xuất sư hay không?].
Hả?
Lão tứ rốt cuộc đã làm gì?
Lời thông báo này quả thực khiến Lục Châu rất bất ngờ. Lần trước quan sát lão tứ, hắn còn đang nằm ngáy o o, sao bây giờ lại trở thành Thiên Giới Bà Sa rồi?
Lục Châu bèn mặc niệm thần thông Thiên thư…
Hình ảnh xuất hiện, vẫn là một mảnh cây cối um tùm tươi tốt hệt như lần trước, che khuất hết cả tầm nhìn.
Khò khò khò…
Tiếng ngáy của Minh Thế Nhân vang lên như sấm.
Cảnh này mà để Vu Chính Hải nhìn thấy thì không xong.
Lão tứ đột phá thập diệp từ bao giờ? Giết Mệnh Cách thú lúc nào?
Khò khò khò…
Gâu gâu gâu!
Cùng Kỳ sủa vang một trận khiến Minh Thế Nhân bừng tỉnh.
Hắn giật mình ngồi dậy: “Ai đó? Ai dám quấy rầy giấc ngủ của lão tử?!”
Soạt.
Thanh mộc bốn phía lập tức tản đi, tầm mắt hiện ra rõ ràng.
Thì ra nơi này là một khu rừng rậm. Cùng Kỳ đang nằm sấp bên cạnh Minh Thế Nhân, mà trước mặt Cùng Kỳ chính là pháp thân cỡ nhỏ của hắn.
Cùng Kỳ đang sủa gâu gâu không ngừng, nước bọt trong miệng nó văng cả lên người pháp thân.
“Ê ê ê… con chó này, ngươi đứng gần pháp thân của ta như vậy làm gì? Oẹ !”
Gâu gâu gâu!!
“Mẹ nó ta thật là xui xẻo mà.”
“Ủa khoan.”
“Đây là pháp thân Thiên Giới Bà Sa?”
Gâu!
“Thiên Giới Bà Sa… sao xấu quá vậy? Chẳng có phong cách như của sư phụ tí nào!”
Minh Thế Nhân đánh giá toà pháp thân với vẻ không mấy hài lòng, “Cẩu tử, tiếp tục canh chừng, ta muốn khai Mệnh Cách thứ hai.”
Lục Châu trong đầu hiện lên dấu chấm hỏi?
Ngay sau đó Minh Thế Nhân lấy trong ngực áo ra một viên Mệnh Cách Chi Tâm, lại còn là một viên gần trung đẳng.
Mệnh Cách Chi Tâm ở đâu ra đây?
Trước đó lão tứ chỉ là cửu diệp, lấy năng lực cửu diệp, muốn thu hoạch Mệnh Cách Chi Tâm trung đẳng là việc khó hơn lên trời.
Minh Thế Nhân trực tiếp nhét viên Mệnh Cách Chi Tâm thứ hai vào Mệnh Cung rồi ngáp một cái. “Ta ngủ tiếp, có việc gì thì gọi ta…”
Gâu gâu gâu.
Minh Thế Nhân sờ đầu Cùng Kỳ. “Tốt nhất là đứng xa ta ra một chút. Xong việc ta bắt cho ngươi mười con hung thú tha hồ mà ăn. Uầy, tránh ra coi, bẩn chết ta rồi…”
Sau đó Minh Thế Nhân ngoẹo đầu ngáy khò khò…
Thanh mộc và dây leo xung quanh bắt đầu sinh trưởng với tốc độ điên cuồng, chẳng mấy chốc đã bao trùm toàn bộ khu vực, che khuất tầm mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận