Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 956

Đây đúng là một biện pháp tốt.
“Thiên Vũ Viện luôn tự phụ, chỉ sợ bọn hắn khư khư cố chấp không để chúng ta vào mắt.” Diêu Thanh Tuyền quanh năm giao thiệp với đám người Thiên Vũ Viện nên hiểu rất rõ thái độ cao ngạo của bọn hắn.
Phi Tinh Trai chẳng phải cũng thế sao?
Mạnh Trường Đông chắp tay nói: “Diêu điện chủ nói có lý. E là lúc này chưa thích hợp để đàm phán, trừ phi lại có hai đại tông môn đứng về phía chúng ta.”
“Tạm thời khoan đề cập đến chuyện này, ngươi có biện pháp nào để tìm hiểu về tin tức ở kim liên giới không?” Lục Châu hỏi.
Mạnh Trường Đông đi tới đi lui, suy tư một lát rồi nói: “Có thì có, chỉ là tiêu hao rất lớn.”
“Nói đi.”
“Cần có một ngàn tấm phù chỉ, đồng thời đối phương cũng phải có Phù Chỉ Trận. Ta biết cách tạo ra Phù Chỉ Trận của Thiên Vũ Viện, chỉ là… không có phù chỉ. Thứ này rất trân quý.” Mạnh Trường Đông nói.
Lục Châu và Tư Không Bắc Thần đồng loạt nhìn sang Nhiếp Thanh Vân.
Nhiếp Thanh Vân ngẩn người. Từ nãy đến giờ hắn nghe tai trái lọt tai phải, tâm tư đều nghĩ tới việc tương lai của Vân Sơn sau này. Thấy hai người nhìn mình bằng ánh mắt khác thường, Nhiếp Thanh Vân giật mình tỉnh ngộ, vội vàng nói: “Phù chỉ để ta cung cấp.”
“Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nhiếp Thanh Vân… nể mặt Lục huynh, món nợ giữa hai chúng ta cũng nên dẹp sang một bên.” Tư Không Bắc Thần nói.
“Nể mặt Lục tiền bối, ta cũng không thèm tính toán với ngươi.” Nhiếp Thanh Vân đáp, sau đó hạ lệnh cho đệ tử thu gom toàn bộ phù chỉ trong mười hai tông Vân Sơn lại.
“Phù chỉ cũng chia bốn loại: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Muốn trao đổi thông tin với khoảng cách xa như vậy thì cần đến ngàn tấm phù chỉ cực phẩm. Tiêu hao rất lớn, điều kiện cũng vô cùng hà khắc. Đối phương cũng phải có trận pháp tương tự, thế nên dù chúng ta đã bố trí xong Phù Chỉ Trận cũng chưa chắc có thể nhìn thấy được hình ảnh ở kim liên giới.” Mạnh Trường Đông nói.
Nghe nói vậy, Nhiếp Thanh Vân không khỏi đau lòng một phen. Nhưng bây giờ không phải lúc để tiếc của.
Lục Châu hỏi: “Có thể truyền tin tức qua lại không?”
“Trừ phi Thiên Vũ Viện có người của chúng ta, đồng thời kim liên giới cũng phải phối hợp bố trí trận pháp tương tự mới có thể dùng phù chỉ để truyền đạt thông tin. Nếu không thì chỉ có thể nhìn thấy một số hình ảnh ở kim liên giới mà thôi.” Mạnh Trường Đông đáp.
Lục Châu khẽ gật đầu. Nếu có thể liên lạc được với Tư Vô Nhai thì tốt biết mấy. Nhưng xem ra việc này không khả thi.
Nửa canh giờ sau, phù chỉ đã gom góp đầy đủ. Mạnh Trường Đông phác hoạ trận văn dưới mặt đất rồi dán từng tấm phù chỉ xuống, sau đó lại tỉ mỉ phác hoạ thêm nửa canh giờ nữa mới hoàn thành, đầu hắn ướt đẫm mồ hôi. “Xong rồi.”
Tư Không Bắc Thần thấy hắn mệt nhọc bèn thuận miệng hỏi: “Có cần hỗ trợ không?”
“Tư Không tiền bối cũng biết phác hoạ Phù Chỉ Trận?”
“Đương nhiên.”
Trong lòng Mạnh Trường Đông thầm oán, sao ngươi không nói sớm đi? Loại trận văn này nếu có hai người làm thì sẽ khắc hoạ nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng thân phận của Tư Không Bắc Thần sao có thể làm mấy việc này, Mạnh Trường Đông đành xấu hổ cười một tiếng: “Đa tạ, ta đã chuẩn bị thoả đáng.”
Hai tay Mạnh Trường Đông chập lại, nguyên khí rung động, đồ án dưới mặt đất sáng lên.
Xoẹt !
Phù chỉ đột nhiên bốc cháy rừng rực, lăng không trôi nổi bên trên đồ án, mỗi tấm phù chỉ tạo thành phù ấn liên kết với nhau vây lại thành một khu vực trống trải hình tròn tựa như chiếc gương. Hình ảnh từ từ hiện ra…
“Thành công!”
Mọi người kinh hỉ nhìn vào khu vực hình tròn đang phát sáng. Đập vào mắt là một chiếc Không Liễn của Thiên Vũ Viện, trên Không Liễn có một tu hành giả bát diệp cũng đang điều khiển Phù Chỉ Trận truyền lại tin tức.
Hình ảnh cho thấy Thiên Vũ Viện đã đến kim liên giới, hơn trăm tu hành giả chen chúc nhau bay ra tấn công tu hành giả kim liên giới sống ở ven biển Vô Tận Hải.
Đương nhiên người kim liên giới không chịu nổi một kích, hoàn toàn bị đám người trên Không Liễn nghiền ép.
Thấy cảnh này, Tư Không Bắc Thần, Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà đều giữ im lặng, trong lòng tràn ngập nghi hoặc. Mà mấy người Vu Chính Hải Ngu Thượng Nhung đều nhíu mày quan sát.
“Sư phụ, không thể chờ thêm nữa! Đồ nhi thỉnh cầu giết thẳng vào tổng bộ Thiên Vũ Viện, bắt bọn hắn ngưng ngay cuộc xâm lấn!” Vu Chính Hải giận dữ nói.
Tư Không Bắc Thần than khẽ: “Không ngờ bọn hắn lại nhanh như vậy.”
Nhìn từng thân ảnh tu hành giả kim liên giới ngã xuống, Lục Châu hờ hững nói: “Giết một người, Thiên Vũ Viện đền một mạng.”
Đám người không rét mà run.
Đúng lúc này, Diêu Thanh Tuyền đột nhiên hô lên thất thanh: “Đó là cái gì?”
Phù Chỉ Trận truyền tới hình ảnh một con hung thú vô cùng khổng lồ đang chạy băng băng tới, đại địa dưới chân nó bị giẫm đạp rung động không thôi.
“Kim liên giới có hung thú lớn tới mức này sao?” Triệu Giang Hà kinh ngạc nói.
Một tên cường giả cửu diệp hồng liên giới gọi ra pháp thân cao mười lăm trượng đánh về phía cự thú. Cự thú vung chân tát một cái, ầm! Pháp thân cửu diệp bị đánh bay.
Trên lưng cự thú là một nữ tử thân mặc bạch y, nàng tung người bay lên công kích Không Liễn Thiên Vũ Viện.
“Lục sư tỷ! Là lục sư tỷ!” Tiểu Diên Nhi vỗ tay reo hò.
Nữ tử mặc bạch y không nhiễm bụi trần chính là lục đệ tử Diệp Thiên Tâm. Nàng kề vai sát cánh cùng Thừa Hoàng chiến đấu với người của Thiên Vũ Viện, chỉ trong giây lát chiến cuộc đã thay đổi hoàn toàn.
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 500 điểm.].
[Ting ! đánh giết một mục tiêu, thu hoạch được 500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 500 điểm.].
Pháp thân cửu diệp kim liên nở rộ, Kim Diễm bốc lên bay về phía một tên cửu diệp Thiên Vũ Viện.
“Nghiệp lực!” Diêu Thanh Tuyền cả kinh nói.
Hạ Trường Thu quay sang hỏi Tiểu Diên Nhi: “Đây là lục sư tỷ của ngươi?”
“Đương nhiên, chẳng lẽ ta còn nhận nhầm người hay sao? Đây chính là lục sư tỷ của ta đó.” Tiểu Diên Nhi lừ mắt nhìn hắn.
Hạ Trường Thu chợt nhớ lại Tiểu Diên Nhi từng nói, ‘tuỳ tiện gọi ra một người trong Ma Thiên Các cũng có thể đập nát đầu các ngươi’, bây giờ nghĩ lại, nha đầu này không hề gạt người nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận