Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 594

Ngoài ra Lục Châu còn chú ý thấy thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng không bị kích hoạt, cũng có nghĩa là vừa rồi một chiêu thần thông Pháp Diệt Tẫn Trí đã triệt tiêu hoàn toàn năng lượng trận văn.
Xem ra lần này Lục Châu kiếm lời!
“Các chủ thần uy cái thế!”
“Thủ đoạn của huynh trưởng khiến lão thân cực kỳ bội phục.”
“Tuy lão hủ không biết chiêu thức này nhưng có thể khẳng định chiêu này vượt xa bát diệp…”
Ngay cả Hoa Vô Đạo cũng thán phục nói:
“Khi ta mới đến Ma Thiên Các còn một hai đòi luận bàn với Các chủ cho bằng được, dù bại cũng không sao. Bây giờ ta hoàn toàn không còn ý nghĩ đó nữa. Dám xem Các chủ là đối thủ, ta của thời điểm đó buồn cười đến cực điểm. Nhân vật như Các chủ chỉ có thể dùng để ngưỡng mộ chứ không thể dùng làm mục tiêu hòng vượt qua.”
Bốn người nhanh như chớp vỗ ra vô số mông ngựa khiến Chư Hồng Cộng sửng sốt há hốc mồm.
Khi hắn vừa định mở miệng thì Lục Châu đã cất tiếng hỏi: “Lão bát, sao ngươi lại ngồi bệt dưới đất?”
“A?”
Chư Hồng Cộng vội vàng nâng tay tự tát cho mình mấy cái. “Sư phụ, đồ nhi đang tự kiểm điểm bản thân.”
“Kiểm điểm?”
Nói xong Chư Hồng Cộng lại tự tát thêm mấy cái.
“Thôi.”
Lục Châu vừa thu hoạch được Địa Thư, tâm tình không tệ. Không thèm để ý tới hành động ngu ngốc của Chư Hồng Cộng, Lục Châu hạ lệnh:
“Báo cho Lận Tín, bản toạ thay đổi chủ ý. Bản toạ muốn trong vòng bảy ngày nhìn thấy đầu của hắn.”
Lục Châu bước ra khỏi sân viện.
Thu hoạch được Địa Thư trong bộ khôi giáp đúng là niềm vui bất ngờ. Khi trận văn màu đỏ bạo phát, Lục Châu đã biết có người dùng Địa Thư tàn thiên khảm nạm vào trong khôi giáp.
Phần Thiên Thư đặt trong Huân Hoa Mộ trải qua bao nhiêu năm tháng vẫn không bị tổn hại, tương ứng, bộ khôi giáp cũng đã trường tồn suốt mấy trăm năm. Thì ra là nhờ có Địa Thư tàn thiên.
Đây chính là cái bọn hắn gọi là lực lượng đặc thù?
Tả Ngọc Thư đi tới, khom người nói với Lục Châu: “Huynh trưởng, Lận Tín dù sao cũng từng là đồng môn của lão thân, chuyện này có thể để lão thân tự mình giải quyết không?”
Lục Châu nhìn Tả Ngọc Thư một cái rồi đáp:
“Nếu tu vi ngươi vẫn là bát diệp thì bản toạ đương nhiên sẽ đáp ứng. Nhưng bây giờ ngươi trảm kim liên trùng tu, làm sao có thể đối phó hắn?”
Tả Ngọc Thư chậm rãi nhấc quải trượng lên rồi nhẹ nhàng gõ xuống đất một tiếng.
Một toà pháp thân không kim liên xuất hiện sau lưng bà ta, xung quanh có hai mảnh liên diệp xoay vòng.
“Nhờ có huynh trưởng hỗ trợ, lão thân hiện tại đã là Nguyên Thần cảnh nhị diệp.”
Khi nói ra lời này, bà ta không khỏi có chút ý tứ khoe khoang.
Trên thực tế Tả Ngọc Thư đúng là có tư cách để kiêu ngạo. Từ khi trảm kim liên trùng tu đến nay chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn mà Tả Ngọc Thư đã có thể bước vào nhị diệp, có thể thấy được bà ta có thiên phú cực cao.
Lục Châu lắc đầu. “Nhị diệp vẫn còn hơi thấp.”
Tả Ngọc Thư lộ vẻ khó xử.
Chư Hồng Cộng đột nhiên nói xen vào: “Tả trưởng lão đừng nhụt chí, ta cũng chỉ mới nhất diệp nè. Loại cấp bậc như ta mà đi ra ngoài thì chẳng khác nào đưa đầu cho người ta chém.”
Tả Ngọc Thư lảo đảo đứng không vững.
“Tả trưởng lão!”
“Lão… lão thân không sao.” Tả Ngọc Thư liếc mắt nhìn Chư Hồng Cộng.
Chuyện này khiến bà ta rất tức giận. Luận thiên phú, luận tu vi, luận kinh nghiệm và kỹ xảo, Tả Ngọc Thư mặt nào cũng hơn xa Chư Hồng Cộng. Thế mà lại bị hắn đuổi theo sát nút.
“Ở lại đây chú tâm tu luyện đi. Muốn biểu hiện thì ngày sau vẫn còn nhiều cơ hội.” Lục Châu nói xong xoay người rời đi.
“Cung tiễn Các chủ.”
Lục Châu trở về Đông Các, không vội vã đi lĩnh hội Địa Thư.
Dựa theo kinh nghiệm lĩnh hội thiên thư Nhân Tự Quyển, khi Lục Châu tiến vào trạng thái lĩnh ngộ ra thần thông thứ nhất thường sẽ mất ý thức trong một khoảng thời gian ngắn.
Lúc này tu vi hắn quá yếu, ngoài kia lại có hoàng thất đang nhìn chằm chằm Ma Thiên Các.
Nếu thật sự có biện pháp đối phó với cửu diệp thì bộ khôi giáp chỉ là một phần trong số đó. Vì lý do thận trọng, Lục Châu quyết định chấn nhiếp bọn hắn thêm một lần nữa.
Ngày hôm sau, một bức phi thư được gửi đến tổng đàn Thái Hư Học Cung.
Nội dung bức phi thư ngay lập tức khiến toàn bộ người Thái Hư Học Cung sợ hãi không thôi. Các trưởng lão vội vã mở hội nghị triệu tập.
Trong phòng nghị sự.
“Chu Ôn Lương, Vương Kiệm Nhượng và Trương Cung đâu?” Lận Tín hỏi đám trưởng lão.
“Tổ sư gia, hôm qua ba vị trưởng lão đi ra ngoài, đến giờ vẫn chưa về.”
Lận Tín nhíu mày. “Thôi, không cần để ý tới bọn họ.”
“Tổ sư gia, Ma Thiên Các gửi thông báo, lần này bọn hắn muốn lấy đầu ngài, thật là khinh người quá đáng.”
Lần trước thái tử tới đây một lần khiến đám trưởng lão có thêm chút nghị lực.
Lận Tín thản nhiên nói: “Lão phu đã quyết định ba ngày sau sẽ khiêu chiến Cơ lão ma trên đỉnh Đương Dương Phong. Người đâu!”
Một tên đệ tử bước vào. “Có đệ tử.”
“Mang khôi giáp của lão phu ra đây.”
“Vâng.”
Không bao lâu sau, hai tên đệ tử mang tới một chiếc rương.
Lận Tín nhìn chiếc rương đầy hào khí, sang sảng nói: “Thành hay bại đều dựa vào thứ này.”
Ngay sau đó, tin tức tổ sư gia Thái Hư Học Cung muốn quyết đấu với Cơ lão ma truyền ra ngoài với tốc độ cực nhanh.
Một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng.
Tổ sư gia Lận Tín của Thái Hư Học Cung chỉ là cao thủ bát diệp, sao lại dám khiêu chiến Cơ lão ma?
Tu hành giới phát sinh đủ loại đồn đoán.
Chiều hôm đó, Hoành Cừ Học Phái cũng nhận được tin tức này…
Chưởng môn Sử Hồng lập tức triệu tập hội nghị trưởng lão khẩn cấp.
“Chắc hẳn các ngươi đã biết tin Lận Tín muốn khiêu chiến Cơ lão ma trên đỉnh Đương Dương Phong. Các ngươi cảm thấy thế nào?” Sử Hồng hỏi.
“Lận Tín điên rồi à? Khi cả hai còn là bát diệp Lận Tín đã không dám đi trêu chọc Cơ lão ma, huống hồ gì nay lão đã bước vào cửu diệp. Hắn chắc chắn không phải muốn đi tự sát đó chứ?”
Lúc này tam trưởng lão mới lên tiếng:
“Nghe nói thái tử Lưu Chấp đến Thái Hư Học Cung một chuyến tiếp sức cho bọn hắn.”
“Tiếp sức? Trừ phi Thần Đô có người tấn thăng cửu diệp, hoặc là bọn hắn đem Thập Tuyệt Trận dời tới Đương Dương Phong!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận