Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 710

Ngu Thượng Nhung vung tay, Vu Chính Hải rơi thẳng vào đống bùn lầy.
Ầm! Chưởng ấn đánh ra cuốn bùn đất lên rồi vùi lấp Vu Chính Hải dưới lớp bùn dày đặc.
Ngu Thượng Nhung không tiếp tục nhìn về phía Vu Chính Hải mà thu hồi ánh mắt, nhìn sang Cát Lượng. “Cát Lượng, trong vòng bốn mươi chín ngày ta sẽ ở lại đây.”
Phì !
Cát Lượng đi đến bên cạnh hắn, dường như không muốn rời đi.
Ngu Thượng Nhung cười nói: “Ngươi nguyện ý ở lại sao?”
Hí hí hí !
Cát Lượng đảo quanh tại chỗ.
“Được rồi.” Ngu Thượng Nhung bước tới vỗ lên lưng nó. “Ngươi rất hợp tính ta, chờ ta về Ma Thiên Các xin sư phụ, nếu người đồng ý thì ngươi sẽ thuộc về ta.”
Cùng lúc đó.
Tại Thần Đô, sau khi Thái Hư Kính chiếu rọi toàn thành, mọi thứ lại trở về yên tĩnh.
Hoa Trọng Dương phái các đệ tử U Minh Giáo giữ vững bốn cổng thành. Phàm là người nào vào thành đều phải điều tra cẩn thận kỹ lưỡng.
Trải qua việc này, bách tính Thần Đô đều vô cùng thần phục Ma Thiên Các. Việc thanh lý gian tế lập tức lưu truyền khắp nơi, danh tiếng của Ma Thiên Các được truyền đi, thậm chí còn biến thành ! Thánh Thiên Các.
Trong Đại Chính Cung.
Hoa Trọng Dương báo cáo lại tình hình. Lục Châu vuốt râu gật đầu: “Chuyện ở Thần Đô ngươi tự quyết định là được.”
Lục Châu không am hiểu việc quản lý quốc sự, loại chuyện này để U Minh Giáo làm thì hơn.
Hoa Trọng Dương gãi gãi đầu: “Cơ tiền bối, vãn bối cũng đâu có biết làm!”
Lúc này, Viện trưởng Bắc Đẩu Thư Viện Chu Hữu Tài bỗng nói: “Cơ tiền bối, ta có mấy lời không biết có nên nói ra hay không.”
“Nói đi.”
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Người hữu dụng với ta thì phải đối xử thật tốt.
Chu Hữu Tài nói: “Việc quản lý quốc sự cần phải có văn võ bá quan. Hiện tại bọn họ chỉ đang thiếu một cơ hội và lý do để đầu quân cho ngài mà thôi. Theo ta được biết, ngũ tiên sinh Ma Thiên Các Chiêu Nguyệt là nữ nhi của Vân Chiêu công chúa. Lấy danh nghĩa của nàng, U Minh Giáo có thể chấn nhiếp thiên hạ, để văn võ bá quan chấp chính. Chờ khi cửu châu đều ổn định, chúng ta lại chọn ra Hoàng đế cũng không muộn.”
Lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên.
“Văn võ bá quan có nguyện ý không?” Lục Châu hỏi.
“Xin Cơ tiền bối yên tâm, chuyện này cứ giao cho ta, ta nhất định sẽ làm việc ổn thoả.”
Hoa Trọng Dương vui mừng nói: “Nếu có văn võ bá quan trợ giúp, chuyện này sẽ vô cùng thuận lợi, cửu châu rất nhanh sẽ ổn định lại.”
Lục Châu vuốt râu gật đầu:
“Chuyện của Thần Đô giao cho các ngươi. Nếu không quan trọng thì lão phu sẽ không hỏi đến.”
Mọi người ở đây đều hiểu lão nhân gia người chỉ một lòng muốn tu hành. Nhân vật như vậy khinh thường làm những chuyện này.
Nói xong Lục Châu đứng dậy định rời đi.
Đúng lúc này, bên ngoài Đại Chính Cung chợt truyền đến âm thanh: “Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
Hai nắm đấm Chư Hồng Cộng cố ý vỗ vào nhau để thu hút ánh nhìn của mọi người. Sau đó hắn bắt đầu quỳ xuống, ba quỳ chín lạy đi vào trong đại điện.
Đám người ngơ ngác đứng nhìn.
Ầm!
Bá Vương Thương của Đoan Mộc Sinh dộng mạnh xuống sàn doạ cho Chư Hồng Cộng lập tức đứng bật dậy, gián đoạn động tác quỳ bái vô cùng thành kính của hắn.
“Lão bát, đệ lại làm trò gì đấy?” Đoan Mộc Sinh hỏi.
“À không có gì, đệ chỉ là cảm thấy sàn nhà trong hoàng cung thật là sáng bóng, nếu không dùng đại lễ để bái kiến sư phụ thì thật đáng tiếc…”
Đám người mặt đầy vẻ hoang mang, dấu hỏi bay tới tấp tại khung lời thoại nhân vật.
Lục Châu nhìn Chư Hồng Cộng, tâm thật mệt mỏi. “Có chuyện gì?”
“Sư phụ, tứ sư huynh gửi phi thư, mời người xem.”
“Trình lên.”
Chư Hồng Cộng cung kính dâng phi thư lên. Lục Châu mở thư ra xem một lượt rồi nghi hoặc nói:
“Ngu Thượng Nhung đi Lâu Lan?”
Diệp Thiên Tâm nghe vậy kinh ngạc nói: “Sư phụ, nhị sư huynh đã trảm kim liên trùng tu, tu vi hiện tại kém xa thời kỳ đỉnh phong, lúc này mà xâm nhập Lâu Lan chỉ e sẽ gặp nhiều nguy hiểm. Hay là để đồ nhi đến Lâu Lan một chuyến?”
Chư Hồng Cộng chép miệng phê bình:
“Nhị sư huynh thật quá lỗ mãng, tính tình lại cực kỳ bướng bỉnh, vẫn luôn như vậy, đồ nhi cảm thấy kiểu gì cũng xảy ra chuyện! Sư phụ… đồ nhi thấy Thiên Tâm sư tỷ nói đúng đó, ít ra sư tỷ cũng là bát diệp…”
Đoan Mộc Sinh nói: “Tình hình sức khoẻ của Lục sư muội không lạc quan.”
Chư Hồng Cộng gãi đầu: “Hay là sư phụ tự mình xuất mã? Dù sao chuyện ở Thần Đô cũng đã ổn thoả rồi.”
Đám người nhìn về phía Lục Châu.
Lục Châu nghĩ ngợi một lát rồi đáp: “Hắn đã xuất phát, lại có Cát Lượng tương trợ, vậy thì cứ tuỳ hắn đi.”
“Sư phụ, nhị sư huynh…”
“Vi sư tin tưởng hắn.”
Các đồ đệ khom người, không tiếp tục nghị luận nữa.
Chiều hôm đó.
Trong Đại Chính Cung, Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra.
Điểm công đức: 62.053 điểm.
Tuổi thọ còn lại: 35.584 ngày.
Lục Châu nhìn hơn sáu mươi ngàn điểm công đức tồn kho, hài lòng gật đầu... Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thanh lý gian tế, Lục Châu có được khoảng bốn mươi đến năm mươi ngàn điểm.
“Rút thưởng vài lần xem sao.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, cảm ơn ký chủ đã tham gia trò chơi.].
Ngay sau đó là mười lần rút liên tục đều xịt.
Lục Châu buồn bực càu nhàu: “Ngươi lại định hố lão phu à Hệ thống?”
“Rút thưởng!”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, tiêu hao 11 điểm may mắn, thu hoạch được 5 Thẻ Nghịch Chuyển phiên bản cường hoá, 1 thẻ Thiểm Diệu Chi Thạch.].
[Thẻ Nghịch Chuyển phiên bản cường hoá, mỗi lần sử dụng được nghịch chuyển 1.000 ngày thọ mệnh.].
[Thiểm Diệu Chi Thạch, một nguyên liệu dùng để luyện hoá vũ khí, có tỷ lệ gia tăng phẩm chất cho vũ khí.].
Hai mắt Lục Châu toả sáng, xem ra vận khí không tệ.
Thẻ Nghịch Chuyển phiên bản cường hoá thì rất dễ hiểu, mỗi tấm trị giá một ngàn ngày tuổi thọ.
Còn Thiểm Diệu Chi Thạch là có ý gì?
Căn cứ vào tin tức mà Lục Châu có được cho đến lúc này, trên thiên giai là siêu thiên giai, vậy trên siêu thiên giai thì là gì?
Lục Châu còn nhớ lúc mình và Lưu Qua đại chiến, Vị Danh Kiếm đã chém đôi Lăng Hư Kiếm của Lưu Qua. Thế thì…
Rốt cuộc Vị Danh Kiếm là vũ khí phẩm cấp gì?
Bàn tay Lục Châu khẽ lật, Vị Danh Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay. “Sử dụng Thiểm Diệu Chi Thạch.”
[Ting ! Đẳng cấp của Vị Danh Kiếm phụ thuộc vào tu vi của ký chủ, không thể luyện hoá được, không cách nào sử dụng Thiểm Diệu Chi Thạch.].
Ngươi cút luôn đi Hệ thống. Vậy ngươi cho lão phu Thiểm Diệu Chi Thạch làm cái quỷ gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận