Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 968

Tư Không Bắc Thần tán thưởng nói: “Có thể ép thập diệp đến mức này, đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt.”
Lục Châu thản nhiên đáp: “Vu Chính Hải có thể đối chiến với Nhiếp Thanh Vân đến bây giờ, đao pháp cũng có chút thành tựu. Chỉ là biến hoá chưa đủ.”
“Lục huynh có cao kiến gì?” Tư Không Bắc Thần thỉnh giáo.
“Kiếm có tứ đẳng, đẳng cấp cao nhất chính là vạn vật là kiếm, vô kiếm chi đạo. Mà đao cũng thế.” Lục Châu chậm rãi vuốt râu nói.
Tư Không Bắc Thần đã từng nghe Ngu Thượng Nhung nói điều này nên còn nhớ rất rõ. “Ta hiểu rồi. Đao kiếm đều như nhau, đao cũng là kiếm, mà kiếm cũng là đao.”
Cao thủ luận đạo, chỉ cần nói ra một điểm, đối phương đã có thể hiểu được rõ ràng.
Lục Châu tiếp tục nói:
“Một chưởng vừa rồi đánh hoà với Nhiếp Thanh Vân, tay trái Vu Chính Hải lại dùng Bích Ngọc Đao va chạm với đao thiên giai của Nhiếp Thanh Vân, đúng là có thể giành được thế thượng phong. Nhưng cũng chỉ đến thế.”
Lục Châu vuốt râu, mắt nhìn chằm chằm vào hai loại đao cương đang va chạm trên bầu trời.
“Chưởng cũng là đao, đao cũng là chưởng. Vừa rồi khi đối chưởng Vu Chính Hải vốn có hy vọng thắng. Đáng tiếc lại bỏ lỡ.”
Tư Không Bắc Thần khẽ gật đầu. “Nghe một lời của Lục huynh hơn hẳn đọc sách mười năm. Đúng là như thế, Vu Chính Hải có vũ khí hoang cấp, Nhiếp Thanh Vân chỉ dùng thiên giai để hoá giải là chưa đủ. Lúc này đối chưởng chính là lúc Nhiếp Thanh Vân đang yếu ớt nhất. Lục huynh đúng là cao kiến!”
Quả nhiên, Nhiếp Thanh Vân ngạnh kháng được đợt công kích hung mãnh này, ưu thế về tu vi bắt đầu thể hiện. “Đến lượt ta.”
Hai chân Nhiếp Thanh Vân đạp mạnh, đơn chưởng hướng lên đẩy Vu Chính Hải lên cao, đao cương nở rộ xung quanh tạo thành vòng vây, chiếm lĩnh toàn bộ không trung.
Vu Chính Hải dường như lĩnh ngộ ra điều gì, giữa năm ngón tay đột nhiên bắn ra cương khí, dùng chưởng làm đao đánh tới. Ầm!
Nhiếp Thanh Vân cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn đánh tới, nội tâm kinh hãi, thu chưởng lại, hai người lập tức lui về hai phương nhìn nhau chằm chằm.
Hiệp này đã kết thúc.
Trên mặt Nhiếp Thanh Vân tràn đầy kinh ngạc, trong lòng vô cùng uất ức vì bị cửu diệp bức hoà, nhưng vẫn chắp tay nói: “Bội phục.”
Vu Chính Hải nghiêm túc nhìn Nhiếp Thanh Vân, ương ngạnh nói: “Hiệp nữa.”
Nhiếp Thanh Vân cạn lời. Trải qua đoạn thời gian này hắn mới biết Vu Chính Hải là một tên cuồng chiến đấu. Nhiếp Thanh Vân đã đấu đến mệt mỏi, thật lòng không muốn đấu với Vu Chính Hải thêm hiệp nào nữa.
Đúng lúc này, Lục Châu đạm mạc nói: “Không được vô lễ.”
Vu Chính Hải vội xoay người lại hành lễ: “Sư phụ.”
Nhiếp Thanh Vân chắp tay chào: “Lục tiền bối.”
Lục Châu gật đầu, vuốt râu nói: “Nhiếp Thanh Vân dù sao cũng là thập diệp, ngươi muốn dùng tu vi cửu diệp chiến thắng hắn là việc khó có thể xảy ra, cần gì phải miễn cưỡng?”
Vu Chính Hải đáp: “Vừa rồi đấu hoà, chỉ thiếu một chút nữa là…”
Lời này khiến Nhiếp Thanh Vân không khỏi xấu hổ. Lục Châu lại lắc đầu nói:
“Các ngươi đã đánh mười một hiệp, mười lần trước ngươi đều thất bại, nếu là sinh tử chiến thì ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất mà thôi, nào có thêm mười lần nữa để ngươi gỡ gạc?”
“Hơn nữa, Nhiếp Thanh Vân cũng chỉ có lòng luận bàn với ngươi, luận bàn đến thời điểm là phải dừng… Nếu hắn thật sự dùng tới kỹ thuật giết người thì ngươi làm gì có cơ hội để phát huy?”
Vu Chính Hải nghe sư phụ răn dạy, xấu hổ cúi đầu xuống: “Sư phụ dạy phải.”
“Công pháp trong thiên hạ đều trăm sông đổ về một biển, đao cũng vậy mà kiếm cũng thế, đều là công cụ để chúng ta sử dụng mà thôi. Đưa đao đây.”
Vu Chính Hải lập tức cung kính dâng Bích Ngọc Đao lên. Lục Châu cầm lấy Bích Ngọc Đao, đột nhiên cảm giác vạn vật bốn phía đều có thể là đao. Chưởng là đao, lá cây là đao mà gió cũng là đao.
“Hai người các ngươi đã thi triển hết toàn bộ đao chiêu, trong quá trình chiến đấu lâu dài sẽ hiểu được đặc tính đao pháp của đối phương, vì thế đánh càng lâu càng khó phân thắng bại. Người nào tìm ra sơ hở của đối phương trước sẽ chiến thắng.” Lục Châu giải thích.
Vu Chính Hải tán thành gật đầu.
“So với kiếm thì đao chiêu trầm mãnh hơn, uy lực lớn hơn nhưng lại thiếu khả năng biến hoá tỉ mỉ. Đao chiêu một khi đã tung ra thì rất khó có thể nửa đường cải biến. Muốn làm được như vậy, bộ pháp phải linh động, đao khách phải tu luyện căn bản cả trăm ngàn lần.”
Những lời này vừa trực tiếp vừa dễ hiểu, không chỉ Vu Chính Hải và Nhiếp Thanh Vân nghe hiểu mà các đệ tử Vân Sơn có mặt ở đó cũng minh bạch rõ ràng, ai nấy đều lộ vẻ kính nể, chăm chú lắng nghe.
Đây mới chính là một vị lão sư thực thụ!
Lục Châu lại nói tiếp:
“Dùng khí ngự đao, ngưng khí thành cương có thể thiên biến vạn hóa. Những điều này hai người các ngươi đều đã hiểu, lão phu sẽ không nói năng rườm rà.”
Lục Châu buông tay ra, Bích Ngọc Đao trôi lơ lửng trước mặt, cương khí cuốn lấy nó bay lên đỉnh đầu. Đây đều là kiến thức cơ bản mà một tu hành giả phải biết.
Nhiếp Thanh Vân và Tư Không Bắc Thần ngơ ngác không hiểu Lục Châu nói ra những lý thuyết cơ bản này làm gì.
“Trong tay không có đao thì dùng chưởng làm đao.” Lục Châu nhấc tay tung ra một chưởng, chưởng ấn toát ra đao cương bắn tới.
Vu Chính Hải và Nhiếp Thanh Vân đồng loạt sững sờ tựa như thể hồ quán đỉnh. Nhớ lại một màn vừa rồi trong lúc chiến đấu, Vu Chính Hải đột nhiên vỗ đầu nói: “Sao lúc đó ta lại không nhớ ra cơ chứ!”
Nhiếp Thanh Vân không phục nói: “Xin hỏi Lục tiền bối, nếu cả hai bên đều không có đao thì sao?”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn về phía Bích Ngọc Đao đang lượn vòng trên không trung. “Ngươi nhìn xem trên không trung có gì?”
“…Bích Ngọc Đao?”
Bích Ngọc Đao vù một tiếng rơi xuống cắm vào mặt đất.
“Bây giờ ngươi nhìn lại xem.” Lục Châu nói.
Trên trời chẳng còn thứ gì. Nhiếp Thanh Vân khó hiểu, bèn hỏi thăm dò: “…Là nguyên khí?”
Lục Châu lắc đầu nói: “Nguyên khí đúng là có thể ngưng cương, nhưng chung quy cũng có hạn.”
Vu Chính Hải cũng hỏi dò: “Đao phong?”
“Ngoại trừ phong ra thì còn có gì?” Lục Châu hỏi.
Hai người bị hỏi khó, xoắn xuýt không biết nên đáp thế nào.
Năm ngón tay Lục Châu khép lại, đao chưởng vừa biến mất, trên bầu trời lập tức xuất hiện một tia đao cương lớn bằng ngón tay, không phải kim sắc cũng không phải hồng sắc mà trông như một khối băng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận