Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 814

“Hai vị không phải người Cửu Trọng Điện, không cần so đấu nữa. Xin mời vào trong.” Hạ Trường Thu nói.
Thấy hắn không muốn đánh nữa, Ngu Thượng Nhung có hơi mất hứng, đành nói: “Vậy lần sau lại đánh.”
Trở về đại điện, Hạ Trường Thu quay về vị trí của mình, không khỏi tán dương mấy câu.
“Tu vi của hai vị sâu không lường được, khiến ta được mở rộng tầm mắt.”
“Không đáng nhắc tới.” Ngu Thượng Nhung khiêm tốn đáp.
“Thật khó tưởng tượng hai vị lại là đồng môn. Tôn sư… phải chăng là cửu diệp?” Hạ Trường Thu cố ý thăm dò. Một người dùng đao, một người dùng kiếm, đấu pháp vận khí đều hoàn toàn khác biệt vậy mà đều cường đại như thế.
Thấy Hạ Trường Thu chưa từ bỏ ý định, Vu Chính Hải lạnh nhạt lắc đầu: “Nếu muốn biết thì đánh thắng ta đã.”
Hạ Trường Thu câm nín.
Ngu Thượng Nhung mỉm cười nói: “Đồng ý.”
Hai người đứng lên, xoay người đi ra khỏi đại điện. Vu Chính Hải không quay đầu lại, chắp tay sau lưng nói: “Nếu người của Phi Tinh Trai tới, ta thay ngươi giết sạch là được.”
Thấy bọn hắn muốn rời đi, Hạ Trường Thu vội vàng hỏi: “Xin hỏi hai vị xưng hô thế nào?”
Không biết tên tuổi sư phụ thì thôi, ít ra cũng nên tự báo danh tự đi chứ?
“Vu Chính Hải.”
“Ngu Thượng Nhung.”
Hai người đồng hành bước ra khỏi đại điện, Kỷ Phong Hành và Vu Vu cũng theo sau.
Hạ Trường Thu ngồi xuống, không ngừng lẩm bẩm danh tự hai người rồi nói: “Điền trưởng lão, ngươi cảm thấy hai người này thế nào?”
“Khoảng thời gian gần đây vị kiếm khách kia luôn trú ngụ ở khu vực ngoại môn. Quán chủ, nếu hai người này thật sự là địch nhân của Thiên Liễu Quan thì cần gì phải đi đường vòng nhiều như thế?” Điền Bất Kỵ nói.
“Điền trưởng lão, ta hiểu ý của ngươi. Chỉ là…” Hạ Trường Thu không nói hết câu, chỉ khẽ thở dài một tiếng.
“Ta cũng minh bạch nỗi khổ tâm của Quán chủ. Ngài muốn giao hai người này ra để bảo vệ Thiên Liễu Quan, nhưng làm vậy cũng chỉ có tác dụng trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi, ngài hiểu Phi Tinh Trai hơn ai hết.”
“Vậy theo ý ngươi, ta nên làm thế nào?”
“Hai người này có tu vi rất khó lường, cho dù Quán chủ toàn lực ứng phó cũng không dễ dàng chiến thắng bọn họ. Trước đó ta đã thử tán gẫu với Kỷ Phong Hành, sư môn của hai người này tuyệt đối không đơn giản. Có thể nói là… không kém gì Diệp Chân của Phi Tinh Trai.” Điền Bất Kỵ nói.
Hạ Trường Thu nhíu mày im lặng.
“Cho nên ta cho rằng, thay vì bán đứng bọn hắn để đi thêm một đoạn đường ngắn, chẳng bằng to gan một chút… Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu.”
Trầm tư một lúc lâu, Hạ Trường Thu mới nhẹ nhàng gật đầu:
“Thăng Kỷ Phong Hành làm đệ tử nội môn do ngươi tự mình dạy dỗ, được ra vào Chấp sự đường… Ngoài ra đưa biệt uyển Nam Phong cho bọn họ sử dụng. Đã là bằng hữu thì phải dùng lễ tiếp đón.”
Điền Bất Kỵ khom người thật sâu: “Vâng.”
Cùng lúc đó, ngoài sân viện Đông Các. Lục Châu đang làm các động tác thể dục dưỡng sinh.
Đúng lúc này, Tả Ngọc Thư hoàn thành nhiệm vụ ở Thần Đô đã trở về Ma Thiên Các, đang trên đường đến Đông Các phục mệnh.
Thấy Các chủ đứng ngoài sân làm mấy động tác kỳ quái, bà ta không khỏi hiếu kỳ, bèn đứng lại quan sát. Động tác kia chậm chạp nhưng ôn hoà như nước chảy mây trôi, tư thế tao nhã đẹp đẽ.
“Tả Ngọc Thư bái kiến huynh trưởng.”
Lục Châu dừng tay, nhìn thoáng qua Tả Ngọc Thư rồi nói: “Chuyện trận pháp đã xử lý xong rồi?”
“Lão thân tự mình xuất mã, chuyện dễ như trở bàn tay. Hơn trăm tên đệ tử Thái Hư Học Cung am hiểu về trận pháp đã đến Bắc Đẩu Thư Viện, tin là không bao lâu nữa tao nghệ về trận pháp của chúng ta sẽ có một bước tiến dài.” Tả Ngọc Thư đáp.
Lục Châu hài lòng gật đầu.
Gần đây không xuất hiện hung thú khổng lồ nữa, chỉ có một số hung thú nhỏ tập kích thành trì nên tu hành giả có thể chống cự được. Nếu lại có thêm mấy con như cự điểu Man Man thì nhân loại sẽ gặp nguy hiểm.
Hung thú xuất hiện chứng tỏ tu hành giả kim liên giới đang ngày càng tiến gần tới cửu diệp.
“Huynh trưởng, vừa rồi huynh thi triển bộ công pháp nào thế?” Tả Ngọc Thư hiếu kỳ hỏi.
“Ngươi nói Thái Cực?”
“Thái… Thái Cực? Chẳng biết lão thân có thể tu hành Thái Cực không?”
“Đây chỉ là một bộ công pháp để cường thân kiện thể mà thôi, không có tác dụng gì với các vị cả.”
Tả Ngọc Thư lộ vẻ mất mát. Chẳng lẽ công pháp này là nguyên nhân giúp cho huynh trưởng cường đại như bây giờ?
Lục Châu vận động gân cốt xong liền trở về phòng, tiếp tục rút thưởng.
Trước đó điểm công đức còn thừa 10.333 điểm, Lục Châu rút thêm 100 lần nhận được 30 tấm Thẻ Nghịch Chuyển. Xem ra có vẻ may mắn hơn lần trước một chút.
Tổng số lượng Thẻ Nghịch Chuyển tích luỹ được đến hiện tại là 270 tấm.
Sáng hôm sau, Lục Châu hoảng hốt nhìn điểm công đức chỉ còn lại có 33 điểm, Thẻ Nghịch Chuyển tăng lên thành 350 tấm.
Vận khí xem như đã rất tốt, nhưng nhìn số điểm công đức thấp nhất từ trước đến nay, trong lòng hắn trống rỗng không nói được gì.
Lục Châu quyết định sử dụng thử Thẻ Nghịch Chuyển, từ khi tấn thăng bát diệp hắn còn chưa dùng thử, có khi đã tăng giá trị thọ mệnh rồi cũng nên?
Rất nhanh sau đó, năng lượng sinh cơ hội tụ, tuổi thọ còn lại của Lục Châu tăng lên 500 ngày.
Không có gì khác biệt. Rút thưởng quả nhiên rất hố người.
Lúc này mặt trời đã lên cao ba sào, Lục Châu không còn điểm công đức để rút nữa, bèn tiến vào trạng thái tu hành. Từ bát diệp tiến vào bát diệp viên mãn sẽ không mất quá nhiều thời gian.
Tu luyện chưa được bao lâu, Tư Vô Nhai đã đến Đông Các.
“Sư phụ, Dự Châu phát hiện hung thú khổng lồ, tu hành giả thủ thành đều không phải là đối thủ của nó. Phân đà U Minh Giáo thỉnh cầu sư phụ xuất thủ.”
“Hung thú khổng lồ?”
Lục Châu đẩy cửa bước ra. Lão phu còn đang buồn vì không có điểm công đức đây. Chỉ mong lần này hung thú có thể cung cấp năm ngàn điểm như Xích Diêu thì ấm rồi.
Lần này tính ra có hơi thiệt thòi, sớm biết như thế lúc trước Lục Châu đã không mua thẻ Một Kích Chí Mạng. Bây giờ dùng thẻ Một Kích Chí Mạng giết hung thú đổi lấy điểm công đức rõ ràng là lỗ gấp đôi!
“Có biết là loại hung thú nào không?” Lục Châu hỏi.
“Trong phi thư có vẽ lại hình dạng của nó, hung thú này tên là Cùng Kỳ.”
Cùng Kỳ?
“Man điểu xuất hiện là vì sứ giả của hồng liên giới dẫn dụ bọn chúng ra… Còn con Cùng Kỳ này là vì sao? Chẳng lẽ Dự Châu đã xuất hiện cửu diệp rồi?” Lục Châu nghi hoặc.
“Đồ nhi cũng rất tò mò, loại hung thú này chỉ tồn tại trong điển tịch xưa, từ trước đến nay chưa từng xâm lấn lãnh địa của con người. Lần này sự tình khẩn cấp, có lẽ phải đến nơi quan sát mới biết thêm thông tin.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận