Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2168: Lực lượng quy tắc tối cường

Minh Tâm Đại Đế hài lòng nhìn sợi kim tuyến đang dần biến lớn, chắp tay sau lưng nhìn Tư Vô Nhai.
“Đừng chống cự vô ích. Ngươi thu hoạch được rất nhiều tin tức từ chỗ Quan Cửu, nhưng ngươi cho rằng mình hiểu được bản đế sao?”
Tư Vô Nhai chợt phát hiện mình chẳng hiểu gì về người này. “Ngươi muốn làm gì?”
“Thiên Đạo Đại Chương sẽ nói cho ngươi biết tất cả.”
Thông Thiên Kính loé lên quang mang, trong hình ảnh, mười toà Thông Thiên Tháp phát sáng lên, bộc phát ra mười đạo quang trụ phóng lên tận trời.
Ầm ầm ầm!
Tất cả mọi người trong Thái Hư và Thánh Vực đều bay ra ngoài, ngẩng đầu nhìn về phía Thánh Thành. Vô số tu hành giả kích đột chảy nước mắt nói:
“Ta biết ngay Đại Đế sẽ không quên chúng ta!”
“Chúng ta được cứu rồi!”
Từng có lời đồn, khi mười đại quy tắc hiện thế thì đó chính là ngày Thánh Vực trọng sinh.
Từ khi Thiên Khải Chi Trụ Đôn Tang sụp đổ, Thánh Điện đã ban bố lệnh cấm tu hành giả Thánh Vực tuỳ tiện rời đi, cũng không cho phép bọn hắn tham dự kế hoạch người phát ngôn.
Trong trăm năm qua, có không ít tu hành giả Thánh Vực không chịu nổi đã chống lại mệnh lệnh này mà rời đi, Minh Tâm đương nhiên biết rõ. Ai nên đi thì sẽ đi, người lưu lại đều có ý chí kiên định.
Ông !
Mười toà Thông Thiên Tháp toả quang hoa chói mắt, đột nhiên mười đạo quang trụ phóng thẳng về mười phương hướng khác nhau, tốc độ cực nhanh, phá toái hư không xuyên qua đại địa.
Lục Châu đang ở Thánh Thành cũng ngẩng đầu nhìn lên, nghi hoặc nhìn đám quang hoa kia không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Tư Vô Nhai nhìn mười toà Thông Thiên Tháp trong Thông Thiên Kính, đột nhiên cảm thấy tạo hình của chúng trông như… hạt giống Thái Hư!
Soạt !
Từ phía chân trời, một đạo quang trụ tráng kiện phá không đánh tới, bao trùm lấy Tư Vô Nhai.
Tư Vô Nhai chỉ cảm thấy toàn thân tê liệt không thể động đậy, quang trụ kia như dòng điện trói chặt cả người hắn, lực lượng quy tắc trong quang trụ giống như đã thực chất hoá, quỷ dị mà thần bí.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Minh Tâm nhàn nhạt nhìn Tư Vô Nhai: “Với trí thông minh của ngươi, hẳn là phải nhìn ra rồi chứ?”
Hắn phất tay áo, trong Thông Thiên Kính xuất hiện hình ảnh khiến Tư Vô Nhai giật nảy mình !
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung ở tịnh đế thanh liên đều bị quang trụ trói buộc, bay lên không trung. Vô số tu hành giả hỗ trợ tấn công quang trụ nhưng không cách nào làm nó suy suyển dù chỉ một chút.
Ở các nơi khác, Chiêu Nguyệt, Diệp Thiên Tâm, Hải Loa, Minh Thế Nhân, Đoan Mộc Sinh… không có người nào ngoại lệ, toàn bộ đều bị quang trụ quỷ dị kia trói chặt. Dù là Bạch Đế thi triển quang luân cũng không làm gì được quang trụ này.
Tư Vô Nhai cảm giác mình đang bay lên, bay càng lúc càng cao.
Minh Tâm Đại Đế nói: “Thiên Đạo Đại Chương là vật phẩm bản đế thu hoạch được từ đại vòng xoáy. Lực lượng của nó đã vượt xa chí bảo khác, là loại lực lượng thần bí nhất trong tinh hà, có thể chưởng khống tất cả các quy tắc khác! Mọi quy tắc đều bị vô hiệu khi đối mặt với nó, ngươi hiểu rồi chứ?”
Tư Vô Nhai im lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Thất Sinh cả gan hỏi nhiều một câu, trước lúc chết hy vọng ngài cho ta được minh bạch…”
“Nói đi.”
“Ngài có thật sự hiểu rõ về bản chất của thiên địa ràng buộc không?”
Câu hỏi này nằm ngoài dự liệu của Minh Tâm. Trên mặt hắn không hiện ra ba động nào nhưng hai mắt đã nhìn chằm chằm Tư Vô Nhai.
Trầm mặc một lúc, Minh Tâm Đại Đế cau mà nói: “Việc này không quan trọng.”
“Không… rất quan trọng!” Tư Vô Nhai cao giọng đáp.
Minh Tâm Đại Đế nói lẩm bẩm: “Sau khi trời sập, Thánh Vực sẽ trở thành nơi chỉ có ‘thần’ của nhân loại mới có thể ở, Thánh Vực sẽ là toà thành trôi nổi giữa không trung cường đại nhất, phồn hoa nhất thế gian.”
Tư Vô Nhai im lặng lắc đầu. “Ngươi muốn tạo ra Thiên Đình thuộc về mình, nhưng ta vẫn muốn nói một câu, ngươi không hiểu được bản chất của thiên địa ràng buộc!”
“Hửm?”
“Dù ngươi đã sống qua vô số năm tháng, nhưng ngươi vĩnh viễn sẽ không hiểu.” Giọng Tư Vô Nhai quanh quẩn trên không trung.
Tuổi tác càng lớn thì tư tưởng càng ngoan cố, Minh Tâm không hề bị lay động. “Vậy bản đế sẽ cho ngươi nhìn rõ bản chất của thiên địa này là gì.”
Hắn vung tay đánh ra một chưởng. Mười đạo quang trụ càng thêm sáng tỏ, thiên địa chấn động.
Tư Vô Nhai lập tức cảm giác được đan điền khí hải và lực lượng hạt giống Thái Hư bị quang trụ đè ép.
Một màn thần kỳ xuất hiện.
Dưới chân Tư Vô Nhai xuất hiện toà kim liên to vạn trượng. Kim liên xoay tròn bao trùm cả bầu trời, tạo thành một vòng xoáy.
Mà lực lượng của toàn bộ hắc liên giới lại từ từ hội tụ vào vòng xoáy, dung nhập vào toà kim liên vạn trượng.
Trên Hắc Tháp.
Hạ Tranh Vanh và Tiêu Vân Hoà đột nhiên cảm nhận được dị biến.
“Xảy ra chuyện gì?!”
“Không ổn rồi, nguyên khí và sinh cơ đều bị hút về hướng bắc!”
Hai người bay lên cao, nhìn thấy ở phía chân trời xuất hiện một toà kim liên vạn trượng đang không ngừng bành trướng, lập tức há hốc mồm.
Đại địa rung động không ngừng, nhân loại lâm vào hoảng hốt, lão bách tính chân yếu tay mềm đều trốn trong góc nhà run lẩy bẩy.
Các tu hành giả muốn bay ra khỏi đại địa nhưng nguyên khí phong bạo trên bầu trời và lực hút khiến bọn hắn không thể không bay trở về.
Không chỉ có hắc liên, bát liên còn lại đều xảy ra tình huống tương tự.
Nguyên khí và sinh cơ vô cùng vô tận đều bị mười toà kim liên vạn trượng hấp thu, thiên hạ đại loạn!
Cửu liên thế giới đột nhiên xuất hiện kim liên vạn trượng khiến nhân loại liên minh trở tay không kịp, từ Đại Đế tới đế quân hay thần quân đều thúc thủ vô sách, không có cách nào thay đổi cục diện.
Trên Thánh Thành.
Lục Châu tóm lấy một tên Thánh Điện Sĩ, trầm giọng hỏi: “Chuyện này là sao?!”
Tên Thánh Điện Sĩ run rẩy đáp: “Ta thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra! Ma Thần tha mạng, Ma Thần tha mạng…”
Lục Châu ném hắn ra xa, vung tay đánh ra mấy chưởng vào Thông Thiên Tháp.
Ầm! Ầm! Ầm!
Thông Thiên Tháp sáng lên, lực lượng Thiên Đạo trượt theo thân tháp phóng thẳng lên trời.
“Hả?” Lục Châu kinh ngạc vô cùng. “Lực lượng quy tắc?”
Hắn không tấn công Thông Thiên Tháp nữa, hư ảnh loé lên rồi xuất hiện trong nhà giam dưới lòng đất.
Lục Châu vung tay đánh ra một trảo, Kỳ Đồng đang bị nhốt trong nhà lao đột nhiên thoát khỏi trói buộc, bay tới trước mặt Lục Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận