Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 881

“Người của Phi Tinh Trai đến rồi?” Sắc mặt Hạ Trường Thu trở nên ngưng trọng. Lần trước Lương Tự Đạo của Phi Tinh Trai đem người đến hỏi tội đã bị Vu Chính Hải đánh giết toàn bộ.
Cửu Trọng Điện Chúc Huyền luôn miệng nói Phi Tinh Trai sẽ không dám gây khó dễ cho Thiên Liễu Quan, nhưng trên thực tế nếu Phi Tinh Trai thật sự đến gây chuyện thì Cửu Trọng Điện sẽ nhúng tay vào sao?
“Không biết, người tới là một vị lão nhân, sợ là kẻ đến không thiện.” Kỷ Phong Hành lo lắng nói.
Điền Bất Kỵ khom người: “Quán chủ, chuyện liên quan đến sự tồn vong của Thiên Liễu Quan, hay là để ta đi một chuyến đến Cửu Trọng Điện?”
“Không được.” Hạ Trường Thu bước xuống bậc thang, lo lắng nói: “Cửu Trọng Điện không hề đáng tin, cho dù có thật sự hợp tác với Vu Chính Hải thì bọn hắn cũng sẽ không thèm để ý tới Thiên Liễu Quan chúng ta.”
Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía Kỷ Phong Hành vẫn đang quỳ một gối dưới đất: “Còn chưa tìm được Ngu Thượng Nhung?”
“Từ lần trước phá cửu diệp nửa đường rồi dừng lại, đại ca vẫn biến mất không thấy đâu.”
Hai người đồng thời thở dài.
Bọn họ biết lần trước khi Ngu Thượng Nhung tấn thăng cửu diệp gặp phải cự thú đến quấy phá nên phải ngừng lại nửa chừng. Bởi vì không thấy pháp thân cửu diệp xuất hiện nên ai cũng cho rằng Ngu Thượng Nhung đột phá không thành công. Bị Từ Tô trưởng lão đánh lén, Ngu Thượng Nhung rời khỏi Thiên Liễu Quan cũng hợp tình hợp lý.
“Theo ta ra ngoài nghênh đón. Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ thì không thể tránh khỏi.” Hạ Trường Thu phất tay áo đi ra ngoài điện.
Dưới sườn núi.
Vu Vu bay ra khỏi lương đình, nghênh đón lão giả. “Các vị là ai? Đến Thiên Liễu Quan làm gì?”
Lục Châu không trả lời ngay câu hỏi của nàng, sau khi đáp xuống lại ngẩng đầu nhìn Thiên Liễu Quan phía trên. Dọc theo con đường này Lục Châu vừa đi vừa hỏi đường, cũng may Thiên Liễu Sơn không khó tìm, chuyến đi cũng khá thuận lợi.
“Nơi vắng vẻ hiểm yếu, cũng được xem là địa phương có phong thuỷ tốt.” Lục Châu hài lòng gật đầu.
“Ê ê ê… ta đang hỏi ông mà!” Vu Vu lên giọng.
Tiểu Diên Nhi quay đầu nhìn nàng, thấy tuổi tác đối phương cũng tương tự mình bèn cau mày nói:
“Tiểu muội muội, sao có thể nói chuyện với sư phụ ta như vậy? Ta hỏi ngươi, ngươi có từng gặp một vị kiếm khách dáng người cao gầy, tướng mạo tuấn dật xuất trần, thường đeo trường kiếm trên lưng không? Kiếm thuật của người đó cực kỳ cực kỳ lợi hại.”
Vu Vu nghe vậy âm thầm kinh hãi, quả nhiên là đến tìm đại ca ca, bèn giả bộ nói: “Ta không phải là tiểu muội muội… Kiếm khách ngươi muốn tìm không ở chỗ này, ta chưa từng gặp.”
“Chưa từng gặp?” Tiểu Diên Nhi nghi hoặc hỏi lại.
Hải Loa khoa tay múa chân nói: “Vậy ngươi có gặp một vị đao khách thích đeo đao bên hông, dáng người cao ráo khôi ngô, đao pháp vô cùng lợi hại không khác gì vị kiếm khách kia không?”
Trong lòng Vu Vu lại cả kinh. Nàng đã có thể chắc chắn đám người này đến tìm hai huynh đệ đại ca ca.
“Chưa từng gặp.” Vu Vu nghiêng đầu nhìn sang hướng khác.
Hải Loa lộ vẻ thất vọng, quay đầu nói với Lục Châu: “Sư phụ… có khi nào bọn họ gặp chuyện chẳng lành rồi không?”
Lục Châu lắc đầu nói: “Đừng lo lắng.”
Tiểu Diên Nhi đã không còn là Tiểu Diên Nhi của năm đó, thấy dáng vẻ Vu Vu hờ hững, không thật lòng muốn trả lời, nàng tức giận nói: “Sư phụ, hay là chúng ta trực tiếp giết thẳng lên tới Thiên Liễu Quan đi!”
Giết thẳng? Nghe thấy hai chữ này, Vu Vu phản xạ có điều kiện đứng thẳng sống lưng. Tiểu tỷ tỷ này thật là hung ác!
Vừa nói xong, trên Thiên Liễu Quan bỗng xuất hiện rất nhiều tu hành giả bay lướt xuống, dẫn đầu chính là Quán chủ Hạ Trường Thu và đại trưởng lão Điền Bất Kỵ, các đệ tử khác lăng không bay phía sau.
Nhìn thấy Lục Châu, Hạ Trường Thu không khỏi nghi hoặc, người này hắn chưa từng gặp mặt.
“Xin hỏi lão tiên sinh đến đây có việc gì?” Hạ Trường Thu khom người nói.
Lục Châu vuốt râu ngẩng đầu nhìn Hạ Trường Thu. “Tìm người.”
“Lão tiên sinh làm việc cho Thiên Vũ Viện hay Phi Tinh Trai?” Đây là điều mà Hạ Trường Thu quan tâm nhất.
Lục Châu hơi suy tư.
Trước mắt Lục Châu không rõ ràng nội tình câu chuyện, Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải đại chiến với trưởng lão Cửu Trọng Điện, đám người Thiên Liễu Quan không thể nào không nhìn thấy. Nhưng Thiên Liễu Quan dù sao cũng là người của hồng liên giới, rất có khả năng đám người này đã tham gia bao vây Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải.
“Hai người này đến từ kim liên giới, lão phu muốn đưa bọn hắn đi.” Lục Châu đáp.
Hạ Trường Thu nghe vậy trong lòng khẽ động, quả nhiên là kẻ đến không thiện. Lão nhân này nếu không phải là người Thiên Vũ Viện thì cũng là cao thủ do triều đình phái tới.
“Thật xin lỗi, ta chưa từng nghe nói tới kim liên giới. Mời lão tiên sinh rời đi cho.”
“Ngươi thật sự chưa từng gặp qua?” Lục Châu không tin lời bọn họ. “Hai người này là dị tộc.”
Không đợi Hạ Trường Thu nói chuyện, Điền Bất Kỵ đã khom người nói: “Quán chủ quanh năm bế quan tu hành, không rõ ràng chuyện bên ngoài, nhưng ta thì có nghe được một số tin tức.”
“Nói đi.”
“Nghe nói Cửu Trọng Điện đang đuổi bắt một người dị tộc đến từ kim liên giới, lão tiên sinh có thể đến Cửu Trọng Điện tìm người.” Điền Bất Kỵ đáp.
Một mũi tên hạ hai con chim, hắn muốn dẫn mầm tai hoạ đến Cửu Trọng Điện, đồng thời tránh đi tai hoạ cho Thiên Liễu Quan.
“Cửu Trọng Điện?” Dạo này Lục Châu nghe thấy cái tên này rất nhiều lần. “Vừa rồi vì sao không nói?”
Điền Bất Kỵ khẽ giật mình. Khí thế trên người lão nhân này…
Lục Châu điểm nhẹ mũi chân, thân ảnh bay lên cao ngang tầm với Hạ Trường Thu. “Lão phu tra hỏi ngươi, ngươi chỉ cần trả lời thành thật. Nếu dám nói nửa câu giả dối, lão phu tiêu diệt cả nhà ngươi.”
Sóng âm lăn lộn càn quét ra ngoài.
Trong lòng Hạ Trường Thu cả kinh… người này không chỉ là bát diệp! Chẳng lẽ là cửu diệp giá lâm?
“Lão tiền bối xin bớt giận, Thiên Liễu Quan sao dám giấu giếm ngài. Thật sự hai cao thủ kim liên bát diệp mà ngài tìm chúng ta chưa từng gặp qua.” Hạ Trường Thu vội vàng giải thích.
“Lão phu chưa từng nói hai người này là bát diệp, làm sao ngươi biết được?” Ngữ khí Lục Châu trầm xuống.
Trong lòng Hạ Trường Thu run lên… Xong đời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận