Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1329

Tư Vô Nhai lắc đầu nói:
“Ta phải uốn nắn lại sai lầm của ngươi mới được. Thứ nhất: mặc kệ ngươi là đại quỷ bộc hay tiểu quỷ bộc thì hạ nhân vẫn là hạ nhân. Trong mắt chủ nhân, hạ nhân chẳng khác gì con chó bọn hắn nuôi, vĩnh viễn cũng không có cơ hội được bình đẳng với chủ. Không cần phải phủ nhận việc này, tuy tu vi ngươi cường đại nhưng ngươi nghĩ lại xem, thiếu chủ mà ngươi tôn trọng đã mắng mỏ ngươi bao nhiêu lần?”
“Thứ hai, đánh chó phải ngó mặt chủ, nhưng chó vẫn là chó thôi. Nếu chó nhà mình nuôi gây ra tai hoạ, không cần chờ người ngoài đánh chết, chủ nhân của nó nhất định sẽ ra tay trước.”
“Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất. Từ đầu đến cuối ngươi đều sai ở trọng điểm, đó chính là Tần gia đã đắc tội gia sư. Tin lời ta đi, kẻ gặp tai hoạ ngập đầu chính là Tần gia của ngươi đó. Ngươi vì Tần gia mà gây ra mầm hoạ lớn, ta cho rằng nếu ngươi còn sống, chủ nhân của ngươi cũng sẽ xách theo đầu ngươi đến quỳ gối trước mặt gia sư để nhận tội!”
Tư Vô Nhai nói xong, xung quanh lập tức rơi vào yên tĩnh.
Từng câu nói như đâm vào tim gan đối phương, Hạ Trường Thu không nhịn được phải vỗ tay một tràng.
Trong mắt lão giả lưng còng lập loè lục quang. Lão phóng lên tận trời rồi xuất hiện ở trước mặt Lục Châu.
“Được, vậy thì chúng ta đồng quy vu tận!”
Nói xong, toàn thân lão giả bắn về phía Lục Châu như một mũi tên, khắp người lão toả ra một luồng khí thể quỷ dị màu lục.
Lục Châu phất tay áo, lắc đầu nói: “Lão phu bách độc bất xâm.”
“A?”
Lục Châu tung chưởng, chưởng ấn như núi đập thẳng vào người lão giả lưng còng, đồng thời Vị Danh Kiếm trong tay đâm tới.
Hoả diễm bốc lên.
“Nghiệp Hoả?!” Lão giả giật mình kinh hãi, hắn còn cho rằng Lục Châu sẽ tiếp tục dùng chiêu thức cũ đối phó hắn, lập tức na di tránh né.
Lục Châu cũng đoán được, cấp tốc thi triển lực lượng Mệnh Cách của Đế Giang na di theo, chém xuống một kiếm.
Nào ngờ, lão giả đột nhiên nhe răng nói: “Ngươi chậm. Cường giả trên mười hai Mệnh Cách không nên chậm như vậy!”
Chưởng ấn đánh về phía bả vai Lục Châu.
Mà chính lúc này, Vị Danh Kiếm đột nhiên biến dài, lại lần nữa chém tới.
Xoẹt! Kiếm chém vào cánh tay lão giả.
“A!!”
Chưởng ấn kia vừa đánh vào người Lục Châu đã cảm nhận được một tầng cương khí bảo hộ màu xanh lam, toàn bộ chưởng lực bị chấn bay.
Lục Châu thuận thế lướt tới, không cho lão giả thêm cơ hội nào.
Sáu Mệnh Cách cộng thêm Thái Huyền chi lực và vũ khí hợp cấp, hẳn là có thể đối phó một cường giả tám Mệnh Cách đã bị thương.
Lục Châu quay đầu nhìn đám người Ma Thiên Các, trầm giọng nói: “Nhìn cho kỹ.”
Trong mắt mọi người lộ vẻ chờ mong. Lục Châu bắt đầu huy kiếm.
“Quy Nguyên Kiếm Quyết! Là Quy Nguyên Kiếm Quyết của nhị sư huynh kìa!”
Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm… tốc độ càng lúc càng nhanh.
Thấy cảnh này, thần thái trong mắt Ngu Thượng Nhung loé sáng, hắn nhớ đến lúc còn học nghệ trên Kim Đình Sơn, sư phụ lần đầu tiên làm mẫu cho hắn xem.
Khi đó người dùng kiếm gỗ, dưới cơn gió tuyết người không hề điều động nguyên khí, chỉ dùng kiếm gỗ để đánh bay toàn bộ bông tuyết.
Nhiều năm đã qua đi, nhưng sư phụ vẫn là sư phụ, kiếm thuật vẫn cao siêu như vậy.
Tuyết mãn thiên sơn, kiếm ý vô ngân.
Chiêu Nhập Tam Hồn của Ngu Thượng Nhung là từ một hoá ba, ba thân ảnh xuất hiện ở ba phương hướng khác nhau tạo ra cảm giác mông lung và uy lực cực lớn.
Mà chiêu này của sư phụ lại biến thành mười hai đạo thân ảnh, đông tây nam bắc bốn hướng, mỗi hướng có ba thân ảnh khiến người hoa cả mắt.
Trong mắt lão quỷ bộc tràn ngập tia máu và không cam lòng.
Rõ ràng lực lượng của đối phương không mạnh nhưng vì sao luôn có thể khắc chế hắn?
Nhìn bóng ảnh đầy trời và kiếm cương trút xuống như mưa, lão quỷ bộc quát lớn một tiếng, chưởng ấn bộc phát bắn ra liên miên tán loạn.
Phanh phanh phanh…
“Vô kiếm chi đạo, vạn vật là kiếm.”
Mấy chục triệu đạo kiếm cương phủ đầy không trung, nhưng chỉ có ba đạo kiếm cương toả ra lam quang. Toàn bộ kiếm cương đồng loạt đâm vào lão quỷ bộc.
lão quỷ bộc gào thét điên cuồng, liều mạng chống cự. Lão dốc toàn lực đánh bay đám kiếm cương.
Lục Châu dừng lại, kiếm cương trong tay đình chỉ.
Những đạo kiếm cương tràn ngập không gian rốt cuộc cũng bị lão quỷ bộc tám Mệnh Cách đánh tan. Lão không dừng lại mà theo quán tính vẫn vung tay liên tục.
Nhưng đã không còn chưởng ấn nào xuất hiện…
Miệng lão không ngừng kêu gào tựa như người điên, toàn thân đều là vết kiếm và máu tươi.
Đến khi đã kiệt sức, lão dừng lại thở hồng hộc.
Đúng lúc này, trên không trung có ba đạo kiếm cương đâm thẳng xuống.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Đâm xuyên thân thể lão.
Đây là ba đạo kiếm cương có ẩn chứa Thái Huyền chi lực bên trong. Lục Châu chờ chính là lúc này.
Trên lưng lão quỷ bộc lưng còng phun máu xối xả, toàn thân rung động.
[Đánh giết một Mệnh Cách, thu hoạch được 6.000 điểm công đức.].
Lục Châu lắc đầu nói: “Ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, mà lão phu chỉ mới bắt đầu…”
“Ngươi !”
Lục Châu không để ý đến lão mà quay đầu hỏi Ngu Thượng Nhung: “Đã lĩnh hội chưa?”
Ngu Thượng Nhung khom người đáp: “Đồ nhi đa tạ sư phụ chỉ điểm.”
[Ting ! chỉ đạo Ngu Thượng Nhung, thu hoạch được 500 điểm công đức.].
Bạn cần đăng nhập để bình luận