Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 553

“Tên thật cũng là Hải Loa à?” Chư Hồng Cộng cười nói.
Tiểu Diên Nhi nhảy nhót đến bên cạnh Hải Loa, giơ tay ra so chiều cao của hai người, phát hiện độ cao tương đương không khác biệt, sau đó lại đi vòng quanh người Hải Loa một vòng rồi cười hì hì nói: “Nhà cậu ở đâu?”
“Rất xa… một nơi rất xa…” Hải Loa chỉ tay về phía đông.
Tiểu Diên Nhi chạy về bên cạnh Chiêu Nguyệt, len lén kéo vạt áo Chiêu Nguyệt nói nhỏ: “Sư tỷ… hình như đầu óc cậu ấy không linh hoạt cho lắm.”
Hải Loa chớp chớp mắt, nghi hoặc hỏi: “Không linh hoạt nghĩa là sao?”
“Tức là đần á.”
“Đần?”
Những người khác cũng nhìn thấy rất rõ ràng đầu óc tiểu cô nương này không được linh hoạt.
Tiểu Diên Nhi cười hì hì nói: “Nhưng mà không sao, sau này tớ sẽ bảo vệ cậu. Ai dám bắt nạt cậu, tớ sẽ đập nát đầu hắn!”
“Cảm ơn.” Hải Loa đáp.
“Đi thôi… tớ dẫn cậu đi chơi.”
“Ừ.”
Hai người nắm tay nhau chạy xuống chân núi.
Đoan Mộc Sinh, Chiêu Nguyệt và Chư Hồng Cộng đều thộn mặt ra.
Nhìn theo hai tiểu cô nương vừa chạy đi, ba người vẫn chưa thôi ngơ ngác.
Không phải đã bàn trước bốn người bọn họ sẽ cùng nhau thẩm vấn Hải Loa à? Sao chưa gì mà Tiểu Diên Nhi đã lâm trận phản chiến rồi?
Trong Đông Các.
Lục Châu ngồi trên nệm bồ đoàn mở giao diện Hệ thống ra xem.
Điểm công đức: 54.680 điểm.
Chuyến đi đến Kinh Châu Thành thu hoạch cao hơn trong tưởng tượng của Lục Châu rất nhiều.
Chém giết Tưởng Nhân Nghĩa của Thái Hư Học Cung và Trương Xán của Hoành Cừ Học Phái, lại thêm tên phó tướng Ninh Hán cộng lại cũng chỉ được ban thưởng có mấy ngàn điểm công đức.
Điểm công đức còn lại đều đến từ một mình Vu Chính Hải.
“Trong lòng nghiệt đồ này rốt cuộc không phục lão phu đến mức nào?”
Sau này nếu thiếu điểm công đức, lão phu lại đi tìm ngươi.
Lục Châu thuận tiện mở giao diện nhiệm vụ dạy bảo đồ đệ lên xem. Chín nhiệm vụ dạy bảo đồ đệ đều xuất hiện đầy đủ trên bảng.
Lục Châu chú ý thấy hàng dưới cùng còn có một nhiệm vụ nữa đang được tiến hành là tìm nữ tử họ ‘Lạc’.
“Nữ tử họ Lạc này rốt cuộc che giấu bí mật gì? Nàng ta đang ở đâu?”
Hệ thống đã xuất hiện thông báo có nghĩa là người này chưa chết. Vậy thì cứ chậm rãi mà tìm.
Lục Châu nhìn lại điểm công đức đang có, bắt đầu phân vân không biết có nên mua Kim Liên Khai Diệp hay không.
Để dành điểm công đức mua pháp thân Thiên Giới Bà Sa thì không thực tế lắm, Lục Châu chú ý thấy bên dưới pháp thân Thiên Giới Bà Sa có một dòng nhắc nhở: nhất định phải có tu vi trên bát diệp mới có thể mua, cũng tức là đạt tới cửu diệp.
Thiên Giới Bà Sa còn rất xa xôi.
Nhưng mà… bây giờ mà mua Kim Liên Khai Diệp thì quá lãng phí. Từ nhất diệp đến ngũ diệp có thể khai diệp bằng cách tu hành.
Điểm công đức này nên để dành cho những lúc cần thiết thì hơn.
Vừa nghĩ đến đây, Lục Châu thầm hô một tiếng: “Rút thưởng.”
[Ting ! lần này rút thưởng tiêu hao 50 điểm công đức, thu hoạch được 5 Thẻ Nghịch Chuyển.].
Khởi đầu tốt đẹp.
Nhưng mười lần rút thưởng sau đó đều là cảm ơn đã tham gia trò chơi.
Lục Châu không rút thưởng nữa mà đóng giao diện Hệ thống lại, song chưởng giao thoa đặt ở đan điền khí hải, nguyên khí vận chuyển theo kỳ kinh bát mạch.
Nguyên khí cuồn cuộn như thuỷ triều không ngừng đổ vào điền khí hải. Tốc độ tu hành quả nhiên nhanh hơn lúc mới xuyên không rất nhiều.
Lục Châu vứt bỏ hết tạp niệm, chuyên tâm tu hành.
Cùng lúc đó.
Hải Loa và Tiểu Diên Nhi đi dạo chơi khắp nơi.
“Đằng kia là Đông Các, chỗ ở của sư phụ, nếu không có việc gì thì đừng qua đó làm phiền người, coi chừng bị đánh nha. Bên kia là Nam Các, chỗ ở của các sư huynh sư tỷ, à phải, còn có ba lão đầu và một lão bà nữa. Chỗ đó là Tây Các, chỗ ở của các đệ tử khác và tạp dịch, ngoài ra điển tịch, công pháp, vũ khí… đều để ở Tây Các. Bên này là Bắc Các, là nhà kho chứa đựng mọi loại tạp vật…” Tiểu Diên Nhi giới thiệu.
“Ừ…” Hải Loa gật đầu tỏ vẻ đã ghi nhớ.
“Phía sau Bắc Các là hậu sơn…”
Tiểu Diên Nhi nắm tay Hải Loa đi về phía hậu sơn.
Lúc này, trên một cây đại thụ chọc trời, hai tiểu cô nương nhìn thấy Ngu Thượng Nhung một tay ôm Trường Sinh Kiếm tựa người vào thân cây, một tay cầm quyển nhật ký, hai mắt nhìn về nơi xa xăm như đang suy nghĩ điều gì.
“Đó là ai vậy, trông thật kỳ quái.” Hải Loa nghi hoặc hỏi.
Tiểu Diên Nhi cười đáp: “Đừng để ý tới huynh ấy, huynh ấy đã ở trên cây mấy ngày rồi.”
Nàng vừa dứt lời, Ngu Thượng Nhung đã cất quyển nhật ký vào ngực, xoay người lại đạp không hạ xuống đất, đứng trước mặt hai nàng.
Tiểu Diên Nhi le lưỡi, đành phải cúi đầu chào: “Nhị sư huynh.”
Ngu Thượng Nhung mỉm cười sờ đầu nàng rồi hỏi: “Có khách à?”
“Xin chào, tên ta là Hải Loa.” Hải Loa nở nụ cười ngọt ngào nhìn hắn.
“Chào Hải Loa. Tên rất hay.” Ngu Thượng Nhung khen ngợi.
Tiểu Diên Nhi lại nắm tay Hải Loa chạy về phía hậu sơn, vừa chạy vừa nói: “Nhị sư huynh, sư phụ đưa cậu ấy về, bảo bọn muội chăm sóc thật tốt.”
“Sư phụ?”
Ngu Thượng Nhung nghi hoặc đánh giá thiếu nữ Hải Loa trước mắt, nhưng ngoại trừ cảm giác nàng rất ngây thơ thuần phác ra thì không thấy có điểm nào đặc biệt.
Đã rất lâu rồi sư phụ không đưa người về núi, lần này là vì sao?
Ngu Thượng Nhung còn chưa kịp hỏi thì bóng dáng Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đã biến mất ở phía hậu sơn.
Ngu Thượng Nhung khe khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, mũi chân điểm nhẹ một cái, toàn thân như chim yến bay vọt về phía sườn núi.
Phan Trọng và Chu Kỷ Phong vừa vặn đi ngang nhìn thấy cảnh này bèn đưa mắt nhìn nhau.
“Lại có người mới đến!”
“Ngã mấy lần rồi, phải khôn ra biết chưa? Lần này chớ có gây hoạ nữa đấy!”
“Biết rồi biết rồi, lần này ta nghe lời Chu huynh đệ! Chúng ta mà thấy nàng thì cứ quay đầu trốn thật xa là được.”
Hai người nhìn nhau, gật gật đầu rồi xoay người rời đi.
Màn đêm buông xuống.
Lục Châu cảm giác được nguyên khí trong đan điền khí hải càng ngày càng sung túc.
Có lẽ do trước giờ Lục Châu đều dùng pháp thân để đề cao cảnh giới và tu vi nên nguyên khí tích trữ trong cơ thể không bị tiêu hao, càng để lâu càng nhiều, tích tiểu thành đại.
“Có thể dùng để đột phá không?”
Lục Châu âm thầm phán đoán. Dựa theo kinh nghiệm và kỹ xảo của hắn, những nguyên khí này đã đủ để hắn thử nghiệm khai diệp.
Từ khi xuyên không đến nay Lục Châu mang thân thể già nua của một ông lão nên rất khó có thể tu hành như người khác, suốt chặng đường hằn hắn đều dựa vào thẻ đạo cụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận