Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1228

Thẩm Tất gật đầu: “Đúng là không có tác dụng gì, chỉ có thể giúp vũ khí tấn thăng lên hồng cấp.”
Triết Biệt Ly cảm thấy uất ức vô cùng. Hoả Linh Thạch mà còn không quý thì thứ gì quý nữa!
Đám người này rõ ràng là đến cướp bóc chứ đòi công đạo cái gì?!
“Triết đại nhân, hay là chọn phương pháp thứ nhất đi, không cần xoắn xuýt mãi chuyện này. 352 cái đầu người, chúng ta mang về cũng xem như là an ủi linh hồn người đã khuất.” Thẩm Tất nói.
Có đôi khi, một câu đã đủ khiến người ta nổi trận lôi đình, đặc biệt là từ miệng kẻ mình chán ghét.
Lời này đã nói trúng vảy ngược của Triết Biệt Ly, hắn nhất thời không khống chế được cảm xúc.
“Thẩm Tất, trước đây ngươi là người Hắc Tháp, một phản đồ như ngươi lấy tư cách gì nhúng tay vào chuyện này?”
Vừa nói xong, Triết Biệt Ly đã cảm thấy hối hận.
Thẩm Tất không nói thêm gì nữa.
Tục ngữ có câu, đánh chó phải ngó mặt chủ, cho dù ngươi là Hắc Diệu ngũ hổ, ta cũng phải chống mắt lên xem ngươi định giảng hoà với Các chủ như thế nào!
Triết Biệt Ly đã bình tĩnh lại, lập tức nói:
“Ta không có ý đó, Lục tiền bối, ta tuyệt đối không hề có ý bất kính với ngài. Hắc Diệu liên minh sẽ đưa thêm một phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch, đây chính là vật liệu cực kỳ trân quý để đề thăng vũ khí lên hợp cấp.”
Lần này Thẩm Tất và Vu Chính Hải không lên tiếng, chờ đợi quyết định của Lục Châu.
Lục Châu vừa vuốt râu vừa suy tư, lát sau mới nhìn Triết Biệt Ly hỏi: “Ngươi có thể làm chủ việc này?”
“Xin Lục tiền bối yên tâm, hôm nay ta hứa hẹn với ngài, phàm là những gì ta đã quyết định thì chắc chắn sẽ thực hiện bằng được.”
“Rất tốt.” Lục Châu lạnh nhạt nói, “Tất cả những bồi thường ngươi vừa nói, gấp lên mười lần, việc này xem như thôi.”
“Mười… mười lần?”
Triết Biệt Ly bị hù doạ, ngón tay khẽ run.
“Không làm chủ được?” Lục Châu vuốt râu nhìn hắn.
Sắc mặt Triết Biệt Ly trở nên khó coi. “Chẳng qua chỉ là mấy người râu ria, Lục tiền bối cần gì chứ?”
Một lần đã là chảy máu, gấp lên mười lần chính là muốn nửa cái mạng.
“Người râu ria?”
Lục Châu ngừng vuốt râu, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn Triết Biệt Ly ngồi phía đối diện. “Trong mắt lão phu, ngươi cũng là người râu ria.”
Bàn tay Lục Châu đặt nhẹ lên bàn, chén rượu trên mặt bàn đột nhiên bay thành một đường vòng cung, bắn về phía Triết Biệt Ly.
Triết Biệt Ly kinh hãi, lập tức điều động nguyên khí ngăn trở chén rượu.
Chén rượu dừng lại trước mặt hắn một mét, phát ra âm thanh ông ông cộng hưởng.
“Tiền bối…” Triết Biệt Ly giải thích, “Có việc gì từ từ nói, cần gì phải động thủ?”
“Đối với người râu ria, vì sao không thể động thủ?”
“Cho dù ngài giết ta thì bọn họ cũng đâu thể sống lại được.”
“Chuyện đó không quan trọng, lão phu lấy đi 352 cái đầu người là có thể an ủi linh hồn người đã chết.”
Ông !
Bốn phía quanh chén rượu đột nhiên xuất hiện một vệt hào quang màu u lam.
Ầm! Chén rượu nổ tung.
Rượu lơ lửng giữa không trung hoá thành ngàn vạn tia kiếm cương mảnh như sợi tóc, chỉ trong giây lát đã phóng tới trước mặt Triết Biệt Ly.
Trong lòng Triết Biệt Ly rung động cực kỳ, hắn muốn dùng toàn lực ứng phó những tia kiếm cương nhỏ bé kia nhưng lại phát hiện nguyên khí xung quanh mình không thể điều động. Đám kiếm cương lít nha lít nhít đã đến trước mặt, chỉ cần tiến thêm nửa tấc sẽ đâm mù mắt hắn.
Đại lão mười hai Mệnh Cách muốn giết hắn không phải là dễ như trở bàn tay?
Triết Biệt Ly nín thở, hoàn toàn từ bỏ việc chống cự. Một giây vừa rồi hắn đã nhận ra mình chống cự cũng vô ích.
Khí tức bị ngưng trệ, cảm giác đè nén áp bách vô cùng khó chịu.
“Được!” Triết Biệt Ly đầu hàng, “Mười lần thì mười lần.”
Soạt!
Rượu rơi xuống đất, ngay cả chén rượu cũng bị đập nát vỡ toang.
Lục Châu vuốt râu: “Mạng người quan trọng, không phân biệt giàu nghèo mạnh yếu. Theo ý của ngươi, mạng của bọn hắn là râu ria, nhưng trong mắt người nhà bọn hắn thì đó đều là cốt nhục thâm tình.”
Trong lòng Triết Biệt Ly khó chịu dị thường nhưng lại không dám phản bác.
Lục Châu tiếp tục nói: “Nếu là bình thường, đừng nói mười lần, cho dù ngươi trả gấp trăm lần lão phu cũng không đồng ý.”
Triết Biệt Ly sợ đại lão rút lời, vội vàng hạ lệnh: “Nhanh đi chuẩn bị! Nhanh lên!”
“Vâng.” Hai tên thuộc hạ lập tức chạy ra ngoài.
Lục Châu hài lòng gật đầu, nhìn về phía hai người nằm trên cáng: “Lão phu xử lý như vậy, các ngươi có hài lòng không?”
“Rất… rất… hài lòng.” Hai người kích động không thôi.
Vu Chính Hải nói: “Gia sư giúp các ngươi đòi lại công đạo, nếu còn chưa phục có thể nói ra.”
Hai người chỉ nâng tay làm ra tư thế bái tạ với Lục Châu.
Triết Biệt Ly nói: “Hai vị yên tâm, ta nhất định sẽ nghiêm trị hung thủ.”
“Ngoài ra còn phải bảo đảm sau này không được tái phạm.” Lục Châu nói.
“Việc này là đương nhiên.”
Lục Châu gật đầu. “Xử lý xong chuyện thứ nhất, lại nói tiếp chuyện thứ hai…”
Triết Biệt Ly câm nín.
“Tại khu vực hỗn loạn ở Triệu Văn Quốc, thích khách đại sư Diệp Lưu Vân của Hắc Diệu liên minh đã ám sát lão phu, hẳn là các ngươi có nghe nói.”
Đâu chỉ có nghe nói, tin tức tên ngu ngốc kia chết đã truyền khắp toàn bộ liên minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận