Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 938

Vu Chính Hải vừa cầm lái, tốc độ cự liễn lập tức tăng lên rất nhiều.
Diêu Thanh Tuyền nhìn Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung, khẽ hỏi: “Các vị không sợ xảy ra chuyện sao? Mười hai tông Vân Sơn, lại thêm Diệp Chân… Lỡ như ngay cả người của Thiên Vũ Viện cũng tới thì chẳng phải chúng ta đang tự chui đầu vào lưới?”
Ngu Thượng Nhung mỉm cười nói:
“Nếu ngươi sợ hãi thì có thể rời đi. Phong cách làm việc của Ma Thiên Các trước nay chỉ có tiến, không có lùi.”
Thấy sắc mặt Diêu Thanh Tuyền không được tự nhiên, Ngu Thượng Nhung bèn nói bổ sung. “Thật xin lỗi, ta không cố ý làm tổn thương lòng tự trọng của ngươi.”
Diêu Thanh Tuyền nghẹn họng.
Thà là ngươi đừng nói câu cuối! Nói xong đến cả Tư Không Bắc Thần cũng cảm thấy nhột. Đường đường là Cửu Trọng Điện vậy mà lại nhát như chuột, chẳng khác nào một tiểu môn phái không tên tuổi.
Tư Không Bắc Thần bèn lên tiếng: “Đã như vậy thì ta sẽ liều mình bồi quân tử.”
“Lão phu chẳng phải là quân tử gì cả, chuyến đi này có ba mục đích.” Lục Châu vuốt râu, thản nhiên nói, “Một, giết Diệp Chân. Hai, uy hiếp mười hai tông Vân Sơn. Ba, lão phu hy vọng Thiên Vũ Viện cũng có mặt, giết mấy tên để uy hiếp luôn một lần càng tốt.”
Cái này… tính đi tính lại chẳng phải đều là cùng một chuyện hay sao?
Tư Không Bắc Thần nói: “Diệp Chân cực kỳ giảo hoạt, nếu chuyến đi này là kế điệu hổ ly sơn thì Thiên Liễu Quan sẽ gặp nguy hiểm.”
Lúc Tư Không Bắc Thần rời khỏi Cửu Trọng Điện đã lưu lại ba vị thủ toạ cùng trông coi trận nhãn, phòng ngừa Diệp Chân chơi ám chiêu.
Không đợi Lục Châu đáp lời, Vu Chính Hải đã nói: “Thế nên toàn bộ thành viên hạch tâm của Thiên Liễu Quan đều đi theo này.”
Tư Không Bắc Thần và Lục Châu ngồi ở khoang trước cự liễn trò chuyện, vốn không hề chú ý đến khoang sau, nghe vậy hắn bèn quay đầu lại. Cửa trong mở ra, Tiểu Diên Nhi, Hải Loa, Hạ Trường Thu, Điền Bất Kỵ, Kỷ Phong Hành và Vu Vu đều nở nụ cười hành lễ với hắn.
“Tham kiến Tư Không tiền bối.”
Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà lộ ra biểu tình ‘ta phục rồi’. Nhà chả có gì còn sợ người đến trộm sao?
Cự liễn lại lần nữa tăng tốc. Lục Châu nói với Tư Không Bắc Thần: “Ngươi có kiến thức rộng rãi, có biết phương pháp cải tử hoàn sinh nào không?”
Tư Không Bắc Thần đáp: “Trong tình huống bình thường thì người đã chết không thể phục sinh. Nhưng trong lịch sử có không ít tu hành giả từng dùng phương thức liên kết vận mệnh, chuyển mệnh mình vào thân thể hung thú, nhưng việc này yêu cầu hung thú phải đạt được rất nhiều điều kiện, cực kỳ khó làm.”
Điều này khiến Lục Châu nhớ tới Lan Ni của Bá Nạp gia tộc và hung thú Thiên Cẩu từng đến Ma Thiên Các gây rối. Không ngờ hồng liên giới cũng tồn tại phương pháp này.
“Không còn phương pháp khác?”
Tư Không Bắc Thần lắc đầu. “Ta chưa từng nghe nói đến phương pháp nào khác. Vì sao Lục huynh lại hỏi như vậy?”
“Lão phu hoài nghi Diệp Chân nắm giữ phương pháp phục sinh.”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Lục Châu. Tư Không Bắc Thần cũng rất nghi hoặc, không hiểu vì sao Lục Châu lại nghĩ như vậy.
Lục Châu không hề giấu giếm, thản nhiên nói: “Lão phu từng đến Phi Tinh Trai và giao thủ với Diệp Chân trong đạo trường của hắn.”
Mạnh Trường Đông giật mình hỏi: “Lục tiền bối giao thủ với hắn trong đạo trường?”
“Tuyệt Thiên Trận không làm gì được lão phu.”
Tư Không Bắc Thần không khỏi kinh ngạc: “Tuyệt Thiên Trận cực kỳ khó khắc hoạ và bố trí, yêu cầu rất cao ở hoàn cảnh xung quanh. Kẻ địch đứng trong trận đều sẽ bị suy yếu mà chủ nhân thì được tăng cường tu vi. Diệp Chân tuy là cửu diệp nhưng thực lực biểu hiện ra lại chẳng thua gì thập diệp, hơn nữa hắn còn có thêm Nghiệp Hoả. Lục huynh phá được Tuyệt Thiên Trận để giao thủ với hắn, ta thật lòng bội phục.”
Mạnh Trường Đông cau mày nói:
“Chẳng trách mấy hôm trước có lời đồn là ta chiến đấu ở Trung Chỉ Phong, còn có người thấy Diệp Chân bị ta dùng Cửu Tự Chân Ngôn Đại Thủ Ấn đánh, thì ra đều là thật.”
“Cửu Tự Chân Ngôn Đại Thủ Ấn của Đạo môn?” Tư Không Bắc Thần nói, “Không biết trong ba nhà Nho Phật Đạo và bách gia, Lục huynh am hiểu về phương diện nào?”
Hắn từng tận mắt nhìn thấy Lục Châu thi triển vô kiếm chi đạo nên vẫn luôn cho rằng Lục Châu am hiểu nhất là kiếm đạo.
“Sư phụ ta trừ âm luật ra thì tinh thông tất cả mọi thứ.” Tiểu Diên Nhi nói xen vào, “Chẳng qua là người dùng chưởng ấn thuận tay hơn mà thôi.”
Cái loại logic này hình như không sai.
Tư Không Bắc Thần nghi ngờ hỏi: “Ba nhà Nho Phật Đạo đều tinh thông?”
Nói tới vấn đề này, Lục Châu tiện thể nói thêm vài câu. “Tinh thông sở trường của cả ba nhà cũng không dễ. Chỉ là… ngươi có từng nghĩ tới vì sao tư tưởng tu hành của người kim liên giới và hồng liên giới lại giống nhau không?”
“Giống nhau?” Tư Không Bắc Thần giật mình, gương mặt già cứng đờ. “Ta chưa từng đến kim liên giới, chuyện liên quan đến kim liên giới thì gần đây mới nghe nói tới.”
Lúc này, Mạnh Trường Đông đứng bên cạnh cũng nói xen vào: “Khoảng thời gian trước Thiên Vũ Viện cũng có nghiên cứu về việc này, về sau bọn hắn suy đoán kim liên và hồng liên ở hai bên bờ Vô Tận Hải có thể trước đây là người cùng một nhà.”
Lục Châu và Tư Không Bắc Thần đồng loạt quay đầu nhìn Mạnh Trường Đông.
Tư Không Bắc Thần gật đầu: “Đúng là rất có khả năng này.”
Thân là người xuyên không đến, tri thức mà Lục Châu nắm giữ nhiều hơn bọn họ rất nhiều. Việc đại lục tách rời vốn là thường thức cơ bản, chỉ có điều đây vẫn là suy đoán chưa có căn cứ.
Lục Châu nói: “Ngươi có từng đến Vô Tận Hải chưa?”
Mọi người giữ yên lặng, lắng nghe hai đại lão. Chủ đề trò chuyện của đại lão lúc nào cũng rất thú vị.
Tư Không Bắc Thần vuốt cằm nói: “Lúc trước khi mới vào cửu diệp, ta đã đến Vô Tận Hải một lần, lần đó khiến cả đời này của ta đều không thể quên được. Ta cưỡi toạ kỵ bay vào chỗ sâu trong Vô Tận Hải, ban đầu hải thú không làm gì được ta. Đến ngày thứ năm, hải thú tập kích ta với số lượng lớn, ta mất đi toạ kỵ, bị thương nặng phải lập tức trở về.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận