Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 946

Lục Châu không thèm nhìn mấy ngàn tu hành giả đang vây xung quanh mình, chỉ chậm rãi nói từng chữ: "Còn ai dám nhúng tay vào chuyện của lão phu?"
Đám tu hành giả xung quanh sửng sốt. Trong lòng Diệp Chân nặng nề, ngón tay khẽ run. Đây là lực lượng của Mệnh Cách sao? Không đúng, Mệnh Cách không phải như vậy! Nhất định không phải.
Diệp Chân đột nhiên đạp đất, phù chỉ trong tay thiêu đốt, toàn thân vọt tới công kích về phía Lục Châu. Phù chỉ tựa như trường long quấn quanh người hắn.
"Đã đến lúc ta cho các ngươi được mở mang kiến thức, đây mới là thực lực chân chính của ta.” Diệp Chân trầm giọng nói.
Toàn thân Diệp Chân bốc lên hỏa diễm, lại thêm phù chỉ gia trì, song chưởng lúc này được nung đỏ trở nên sắc bén như đao phong.
Phù chỉ và Nghiệp Hoả?! Diệp Chân... Có thể tấn thăng thập diệp bất cứ lúc nào!
Tư Không Bắc Thần lập tức đạp đại địa bắn thẳng lên trời, sau đó gọi ra pháp thân hồng liên thập diệp. Đám người Thiên Vũ Viện, Phi Tinh Trai và những đệ tử, trưởng lão Vân Sơn đã phản bội đều đứng sững sờ tại chỗ.
"Lục huynh, để ta giúp huynh xử lý đám người này!" Hai tay Tư Không Bắc Thần giang ra như đại bàng giương cánh, kiếm cương xuất hiện đầy trời rồi phóng xuống.
Đám người Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai đành phải gọi ra cương khí hộ thuẫn, không thể không tập trung chống cự đám kiếm cương lít nhít trên bầu trời, chẳng còn cơ hội đánh lén Lục Châu.
Hồng sắc hoả chưởng của Diệp Chân đã tới trước mặt. Lục Châu nhấc tay, không có chiêu số loè loẹt nào xuất hiện, hắn chỉ đơn giản đưa tay lên ngăn lại.
Ầm! Hỏa chưởng va chạm với bàn tay tại Lục Châu. Kim sắc hoả diễm bốc lên đọ sức với hồng sắc hoả diễm.
Diệp Chân đột nhiên nở nụ cười: “Bây giờ ta đã có thể khẳng định, ngươi chỉ là cửu diệp."
"Ồ?" Một bàn tay còn lại của Lục Châu vẫn chắp sau lưng, sắc mặt thong dong.
Toàn thân Diệp Chân nằm ngang, hai tay chắp lại, bàn tay bốc ra Nghiệp Hoả đối chưởng với bàn tay của Lục Châu. Hắn căm hận nói: "Từ hai trăm năm trước ta đã có thể tấn thăng thập diệp… Nhưng ngươi có biết vì sao ta vẫn cố gắng áp chế cảnh giới của mình không?”
"Liên quan gì tới lão phu?" Lục Châu cũng đang dùng Nghiệp Hoả của mình để chống cự. Từ khi có được Nghiệp Hoả tới nay, Lục Châu chưa từng chân chính sử dụng Kim Diễm trong chiến đấu. Lần này là cơ hội cực tốt để hắn thử nghiệm uy lực của Nghiệp Hoả.
Kim sắc hỏa diễm và hồng sắc hỏa diễm đang thiêu đốt nhau. Thỉnh thoảng hồng sắc hỏa diễm lại biến lớn hơn một chút, đây là vì có phù chỉ gia trì.
Diệp Chân tiếp tục nói: "Đó là bởi vì một khi ta đạt tới thập diệp thì sẽ không còn đủ người để bồi bổ cho Cửu Anh của ta nữa."
"Thôn phệ tu hành giả cùng cấp có thể tăng cho ngươi một mạng, nhưng đến bây giờ ngươi vẫn chỉ có sáu mạng, xem ra pháp thân Cửu Anh của ngươi cũng có hạn chế." Lục Châu nói.
"Đúng là như thế. Nhưng mà..." Ngọn lửa trên người Diệp Chân lại bùng lên mạnh mẽ hơn, hắn trầm giọng nói, "Chuyện đó không quan trọng nữa!"
Pháp thân Cửu Anh lại xuất hiện. Nguyên khí và Nghiệp Hoả đột nhiên tăng vọt. Tu vi Diệp Chân bắt đầu tăng lên, toà hồng liên bên dưới pháp thân Cửu Anh nhanh chóng xoay tròn.
"Khai diệp?"
Đám người Tư Không Bắc Thần, Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung, Nhiếp Thanh Vân đều nhìn thấy cảnh này, âm thầm kinh hãi. Bọn họ đều là những tu hành giả thiên tài, nhưng khi nhìn thấy nhân vật như Diệp Chân thì cũng phải thừa nhận một điều, núi cao còn có núi cao hơn.
Diệp Chân lại dám khai diệp ngay trước mặt Lục Châu. Nếu là kim liên giới thì có ai dám làm như vậy?
Lục Châu nhìn Diệp Chân, thản nhiên nói: "Người trẻ tuổi, ngươi cho rằng ngươi hiểu lão phu?"
"Không cần hiểu, một chưởng này đã xác định ngươi là cửu diệp." Nghiệp Hỏa được phù chỉ gia trì đã có thể chống chọi với Lục Châu.
Tư Không Bắc Thần kinh hãi đến cực điểm… Hắn biết rõ thực lực của Lục Châu, người này có thể dễ dàng tung ra một chưởng đánh giết Trần Bắc Chinh thập diệp, nhưng vì sao khi đối mặt với Diệp Chân cửu diệp lại mất nhiều thời gian như vậy?
"Lục huynh, ta đến giúp huynh!" Tư Không Bắc Thần thu hồi chi chít kiếm cương, quay đầu dặn dò mọi người, "Nơi này giao cho bốn người các ngươi."
Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung, Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà chia nhau canh giữ bốn phía như bốn bức tường thành. Nơi này là Vân Sơn, xung quanh có rất nhiều tu hành giả đang chực chờ, bọn họ không thể không đề phòng có kẻ đánh lén.
"Không cần." Lục Châu nói.
Tiểu Diên Nhi cũng ngẩng đầu lên nói dõng dạc: "Ngài ở yên xem kịch là được rồi, sư phụ ta đang chơi đùa với hắn mà. Hắn có sáu mạng, vậy sư phụ sẽ đánh hắn sáu chưởng…” Vừa nói nàng vừa giơ tay lên đếm.
Hồng liên của Diệp Chân tăng tốc xoay tròn, phương thức khai diệp này khá tương tự với kim liên khi tấn thăng cửu diệp. Lục Châu cẩn thận quan sát quá trình khai diệp. Liên diệp từ từ biến lớn, trải rộng ra mặt đất.
Diệp Chân trầm giọng quát: "Lui." Hắn chắp tay trước ngực, Nghiệp Hoả trên tay mạnh lên gấp mấy lần. Lục Châu điểm nhẹ mũi chân bay lùi ra sau.
Diệp Chân mang theo pháp thân tiếp tục công kích tới. "Lại lui!" Lực lượng trên hai tay hắn lại một lần nữa đẩy lùi Lục Châu.
Đám người quan sát lập tức kinh hô. Nhiếp Thanh Vân liên tục lắc đầu nói: "Tư Không lão tặc, đây chính là cái mà ngươi gọi là khai Mệnh Cách?"
Tư Không Bắc Thần đáp: "Cứ xem đi đã."
Nhiếp Thanh Vân vốn không giống Tư Không Bắc Thần, không được tận mắt nhìn cảnh Lục Châu tung chưởng đánh chết Trần Bắc Chinh, hiểu biết của hắn về Lục Châu hoàn toàn bằng không.
Lúc này, Lục Châu đã bị hồng liên Nghiệp Hỏa bức lui đến bên rìa Vân Sơn đài. Hai chân Lục Châu đạp mạnh xuống đất khiến mặt đất nứt ra, một bàn tay vẫn đang chống chọi với song chưởng Diệp Chân.
Diệp Chân gia tăng nguyên khí, Nghiệp Hoả đã bốc cao đến một trượng. "Lui cho ta!"
Lần này Lục Châu không hề nhúc nhích, mắt vẫn không ngừng quan sát phương thức khai diệp của hồng liên.
Diệp Chân cảm thấy không ổn, song chưởng đẩy tới. Nghiệp Hỏa bốc lên rừng rực bắt đầu áp chế Kim Diễm. Sáu cái đầu mãng xà của Cửu Anh há mồm táp về phía Lục Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận