Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 869

Sau khi loại trừ từng cái thì chỉ còn lại Vô Cấu Chi Nhận.
“Bản toạ ban thưởng cho ngươi Vô Cấu Chi Nhận, hãy sử dụng cho tốt.”
Lục Châu phất tay áo, Vô Cấu Chi Nhận bay vào tay Lãnh La.
“Vô Cấu Chi Nhận, siêu thiên giai.” Phan Ly Thiên nói với vẻ hâm mộ.
“Đa tạ Các chủ ban thưởng vũ khí Vô Cấu Chi Nhận.” Lãnh La cầm lấy vũ khí, cho dù là người kiến thức rộng rãi như hắn cũng cảm thấy kích động.
Đám người không có ý kiến, cấp trưởng lão sử dụng siêu thiên giai là việc đương nhiên.
Ban thưởng vũ khí xong được nhận ba ngàn điểm công đức ban thưởng, Lục Châu hài lòng vuốt râu nói: “Nếu không còn chuyện gì khác thì tản đi đi.”
Nói xong Lục Châu chắp tay sau lưng rời đi. Đám người khom người hành lễ.
Hoa Vô Đạo thẫn thờ giơ tay, muốn nói lại thôi… Còn ta thì sao? Sao ta không có?
Hắn âm thầm thở dài một tiếng, bất đắc dĩ đón nhận hiện thực tàn khốc.
Phan Ly Thiên đi tới bên cạnh Lãnh La, ghen tị nói: “Vận khí không tệ nha, tự dưng có được vũ khí siêu thiên giai, lão hủ cảm thấy thật áp lực.”
Lãnh La phản bác: “Không phải ngươi vẫn luôn bị thực lực của ta gây áp lực sao?”
“Lão hủ có hồ lô rượu, áp lực ở đâu ra? Các chủ đúng là chiếu cố ngươi.” Phan Ly Thiên bĩu môi.
“Các vị trưởng lão đều có vũ khí, Các chủ ban thưởng cho ta Vô Cấu Chi Nhận cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
Tả Ngọc Thư có Bàn Long Trượng, Phan Ly Thiên có hồ lô rượu, cho dù Lục Châu ban thưởng vũ khí khác hai người bọn họ cũng sẽ không cần.
Chỉ còn lại một mình Hoa Vô Đạo thẫn thờ đứng bên ngoài Nam Các thở dài không thôi.
Trở về phòng, Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra xem.
Điểm công đức: 12.040 điểm.
Tuổi thọ còn lại: 218.985 ngày.
Đạo cụ: 2 thẻ Một Kích Chí Mạng, 138 thẻ Đỡ Đòn Chí Mạng bị động, 5 thẻ Lồng Giam Trói Buộc, Bạch Trạch, Bệ Ngạn, Cát Lượng, Cùng Kỳ, 2 Thẻ Ngụy Trang, Thái Hư Kính, 3 Thẻ Dịch Dung, 3 thẻ Thiểm Diệu Chi Thạch, 28 Thẻ Nghịch Chuyển.
Vũ khí: Vị Danh, Ngọc Phất Trần, Phán Quan Bút, Cửu Huyền Cầm.
Lục Châu chợt nghĩ tới một vấn đề. Ban đầu hắn rút thưởng được toạ kỵ, lực lượng Hệ thống khiến toạ kỵ từ một nơi bí ẩn chạy tới. Đến lượt Cát Lượng thì nó tự mình phi hành tới, sau đó tới Cùng Kỳ thì hắn cần phải tự mình thu phục. Nếu hắn đến hồng liên giới thì làm sao dẫn theo đám toạ kỵ này?
Chỉ tiếc Hệ thống không có phản ứng gì, xem ra nó không quá thông minh, đối với những thắc mắc của Lục Châu nó đều không giải đáp lấy một lần.
“Chờ đến nơi rồi gọi toạ kỵ thử xem.” Bây giờ nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì.
Lục Châu chú ý thấy trong đống thẻ đạo cụ vẫn còn hai tấm Thẻ Nguỵ Trang. Bây giờ hắn đã là cửu diệp thì còn cần nguỵ trang làm gì?
Lục Châu nâng tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm Thẻ Nguỵ Trang. Lúc này, giao diện thẻ đạo cụ đột nhiên xuất hiện một đoạn ghi chú:
[Có thể nguỵ trang pháp thân thành một màu sắc khác.].
“Đổi màu?”
Lục Châu minh bạch. Hệ thống đây là sợ lão phu bị người ta xem như dị tộc mà xúm lại đánh có phải không?
Ha ha, đồ thẻ vớ vẩn, còn không bằng Thẻ Dịch Dung.
Điểm công đức còn lại không đủ mua các loại thẻ khác, Lục Châu bèn bổ sung một tấm thẻ Lôi Cương giá năm ngàn. Thẻ Lôi Cương có tác dụng chấn nhiếp không tệ.
Điểm công đức còn lại 7.040 điểm. Lục Châu rục rịch định rút thưởng nhưng rốt cuộc cũng nghĩ lại.
Thôi đi, lão phu không phải là con trai của khí vận.
“Còn thừa lại ba viên Thiểm Diệu Chi Thạch, nâng cấp vũ khí cho ai đây?”
Diệp Thiên Tâm đã có Đa Tình Hoàn hoang cấp, Minh Thế Nhân có Ly Biệt Câu hoang cấp. Trong đám đồ đệ còn lại, người làm việc ổn thoả nhất là Tư Vô Nhai.
Đoan Mộc Sinh không có bao nhiêu thiên phú, nhưng ưu điểm của hắn là rất khắc khổ và cố gắng, đợi đến khi hắn lên bát diệp sẽ ban thưởng vũ khí hoang cấp sau. Tu vi Chiêu Nguyệt thì theo không kịp các đồng môn, có lẽ do bị việc quốc sự làm chậm trễ.
Vậy thì Tiểu Diên Nhi?
Lục Châu đã có quyết định nên cho người gọi Tư Vô Nhai và Tiểu Diên Nhi tới.
Khi hai huynh đệ đến Đông Các, trong lòng cũng nghi hoặc không thôi. Bước vào phòng, thấy sư phụ ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn nhắm mắt dưỡng thần, hai người chắp tay quỳ xuống đất lễ bái.
“Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
Lục Châu mở mắt ra. “Để vũ khí lại đây.”
Tư Vô Nhai và Tiểu Diên Nhi đưa mắt nhìn nhau.
“Sư phụ, người định làm gì ạ?” Tiểu Diên Nhi gan lớn bèn lấy dũng khí hỏi.
“Ngày mai sẽ biết.”
“Vâng.” Hai người đặt vũ khí lên bàn rồi rời khỏi Đông Các.
Lục Châu dùng hai viên Thiểm Diệu Chi Thạch để cải tạo hai kiện vũ khí. Khổng Tước Linh càng thêm toả sáng rực rỡ khi được hoả diễm thiêu đốt, Phạm Thiên Lăng rõ ràng là vải vóc nhưng lại không hề bị hư hao.
Mọi chuyện diễn ra thuận lợi, Lục Châu tiến vào trạng thái lĩnh hội Thiên thư.
Sáng hôm sau, Lục Châu nghe được tiếng thông báo:
[Ting ! thu hoạch được Khổng Tước Linh hoang cấp, ban thưởng 1.000 điểm công đức.].
[Ting ! thu hoạch được Phạm Thiên Lăng hoang cấp, ban thưởng 1.000 điểm công đức.].
Lục Châu lệnh cho người giao vũ khí cho Tư Vô Nhai và Tiểu Diên Nhi, sau đó tiếp tục lĩnh hội Thiên thư.
Nhận được vũ khí hoang cấp, Tư Vô Nhai ngoài ngạc nhiên cũng chỉ còn ngạc nhiên.
“Sư phụ rốt cuộc dùng thủ đoạn gì để đề thăng phẩm giai của vũ khí?” Tư Vô Nhai sờ nắn Khổng Tước Linh, trong lòng không cách nào hiểu được.
“Chẳng lẽ là kim sắc hoả diễm?” Tư Vô Nhai chợt nghĩ tới pháp thân cửu diệp của Lục Châu. Không có cách nào giải thích, Tư Vô Nhai đành cho rằng đó là tác dụng của nó.
Ba ngày sau, Tư Vô Nhai đi đến bên ngoài Đông Các.
“Sư phụ, Không Liễn đã chuẩn bị xong.”
Trong phòng truyền ra âm thanh: “Tốt. Thông tri cho Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đến chỗ Không Liễn đợi vi sư.”
“Vâng.”
Trên quảng trường Nam Các, toà Không Liễn chễm chệ nằm ở giữa sân, đám người Ma Thiên Các đều có mặt đông đủ.
Tư Vô Nhai hiểu ý sư phụ, người bảo thông tri cho Tiểu Diên Nhi và Hải Loa, cũng tức là sẽ mang hai sư muội cùng đến hồng liên giới.
Tiểu Diên Nhi tu vi cao thâm, lại được sư phụ yêu thương nhất, mang nàng theo không có gì lạ. Hải Loa vốn là tu hành giả hồng liên giới, mang nàng đi cũng là hợp tình hợp lý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận