Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2178: Ta sẽ huỷ diệt hết thảy

Tư Vô Nhai tiếp tục nói: “Lúc điện thủ chi tranh, ta đưa cho mỗi người một tờ giấy, Đại Đế bệ hạ cũng đã xem qua.”
Minh Tâm nghi hoặc nói: “Thiên Khải Chi Trụ tán đồng tương ứng với nơi các ngươi lĩnh ngộ đại đạo… ngươi muốn nói cái gì?”
“Tán đồng đại sư huynh là Đôn Tang, nhưng thực tế hắn lại đến Át Phùng. Tán đồng nhị sư huynh là Thôn Than, nhưng thực tế hắn lại đi Chiên Mông… Tán đồng tứ sư huynh là Đại Hoang Lạc, đối ứng với Đại Hoang Lạc là Đồ Duy, mà ta lại lĩnh ngộ đại đạo ở Đồ Duy…”
Minh Tâm không hiểu, chỉ cảm thấy loạn hết cả não. Kể cả Lục Châu và mấy vị Đại Đế cũng cảm thấy như vậy.
“Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì?!” Minh Tâm Đại Đế vồ một trảo, lực lượng quy tắc trong mười đạo quang trụ rơi vào tay hắn, hoá thành một quang đoàn. Chỉ cần hắn chưởng khống được lực lượng thì những chuyện khác không cần để ý tới.
Tư Vô Nhai không trông cậy bọn họ có thể nghe hiểu ý mình, bèn nói: “Trước đó Thái Hư quá lớn, các ngươi không chú ý rõ ràng, nhưng bây giờ Thánh Vực không tính là lớn, mời nhìn đi.”
Lòng hiếu kỳ khiến mọi người tạm thời ngừng chiến đấu, bắt đầu quan sát Thánh Vực.
Thánh Vực thoạt trông vô cùng bình tĩnh, nhưng quan sát được một lúc, bọn hắn đã có phát hiện kinh người là Thánh Vực đang chậm rãi xoay tròn!
“Thánh Vực đang chuyển động?” Bạch Đế kinh ngạc nói.
“Đúng vậy.” Tư Vô Nhai gật đầu, “Thái Hư vốn cũng chuyển động, bí ẩn chi địa cũng chuyển động. Trước đây thật lâu ta đã hiếu kỳ, vì sao nhân loại có cùng một vầng mặt trời nhưng thời điểm ngày và đêm ở cửu liên giới lại khác nhau. Vì việc này ta đã di chuyển khắp cửu liên, rốt cuộc xác nhận được một việc. Đại địa có chuyển động.”
“Thái Hư và đại địa chuyển động không đồng bộ với nhau, cho nên cách mỗi một đoạn thời gian Thiên Khải Chi Trụ sẽ xuất hiện vết nứt, cự thạch rơi xuống. Cách một khoảng thời gian, đại địa sẽ phân tách, cứ vậy cho đến một ngày nào đó không chịu được nữa, toàn bộ đại địa sẽ đứt đoạn.”
“Việc đại địa chuyển động cũng khiến cho nội hạch Thiên Khải Chi Trụ và thập đại Thiên Khải Chi Trụ đối ứng bị thay đổi. Cho nên…”
Giọng Tư Vô Nhai đột nhiên trầm xuống, nhìn về phía Minh Tâm Đại Đế.
“Quy tắc mà Thông Thiên Tháp thu hoạch được là sai lầm.”
Khi Tư Vô Nhai nói xong câu này, Minh Tâm có thể nghe được tiếng trái tim mình đập mạnh, tựa như vừa bị ai đó dùng kim châm vào, đau nhức vô cùng.
Hắn khó có thể tin nổi, cũng khó lòng chấp nhận!
Lục Châu và mấy vị Đại Đế cũng kinh ngạc vô cùng, dù cho hắn biết Địa Cầu cũng luôn tự chuyển động nhưng lại không hề nhận ra điều này.
Bạch Đế hít sâu một hơi, khẽ nói: “Rốt cuộc ràng buộc là cái gì?”
Tư Vô Nhai không trả lời câu hỏi này mà xoè tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra một đoá liên hoa cửu diệp, đài sen ở giữa chậm rãi bay lên không trung rồi xoay tròn. Mà lòng bàn tay lúc này lại xuất hiện vòng xoáy như vực sâu.
Minh Tâm lui về sau một bước.
Tư Vô Nhai nói: “Ta biết ngươi sẽ không tin tưởng, bởi vì ngươi nắm giữ lực lượng thập đại quy tắc, nhưng mà… Thánh Vực sẽ không tồn tại đâu. Thời gian đã đến, quy tắc rối loạn, Thánh Vực xoay tròn không đúng quy tắc sẽ không thể chèo chống nổi, cũng không thể tạo ra quy tắc thiên địa mới.”
Hắn vừa nói xong. Rắc!
Lấy Thánh Điện làm trung tâm, vô số vết nứt bắt đầu lan tràn như mạng nhện. Dưới chân đám tu hành giả Thánh Vực xuất hiện vô số vết nứt, hàng loạt nhân loại bị rơi vào khe nứt, gào lên tê tâm liệt phế.
Quy tắc rối loạn khiến đám tu hành giả không thể phi hành, không phân biệt được phương hướng, không cách nào điều động nguyên khí.
Trong nháy mắt, Thánh Vực kéo dài mấy vạn dặm nứt ra!
“Không thể nào !”
Minh Tâm điên cuồng hét lớn, điều động thập đại lực lượng quy tắc bao bọc Thánh Vực, đáng tiếc nó vỡ ra quá nhanh.
Cho dù hắn liều mạng cứu viện thế nào cũng không giữ được mảnh đại lục đã vỡ nát kia, không giữ được hư không và vô số nhân loại cùng hung thú đang biến mất.
Minh Tâm nắm chặt hai nắm đấm, trái tim như bị người ta móc ra!
Thánh Vực mà hắn hao hết tâm lực chế tạo, thế mà chẳng còn gì. Tất cả con dân thờ phụng Minh Tâm, đều bị hủy diệt trong một hơi thở.
Ngay cả tư cách giãy giụa cũng không có.
Minh Tâm lâm vào trầm mặc thật lâu. Sau đó hắn đột nhiên xoay người nhìn về phía đám người.
“Hủy Thánh Vực của ta, ta sẽ hủy diệt hết thảy!”
Bạch Đế nói: “Thất Sinh đã giải thích rất rõ ràng là do quy tắc rối loạn, thiên địa không ngừng biến hoá, không thể trách người khác.”
Minh Tâm trầm giọng nói: “Nếu đã biết vì sao không nói sớm?”
“Ta đã nói nhưng chính ngươi không tin.” Tư Vô Nhai đáp.
Minh Tâm lắc đầu nói với vẻ tiếc rẻ: “Thất Sinh à Thất Sinh, bản đế vốn rất thưởng thức ngươi, nhưng vì cái gì ngươi lại nhất định phải chọn hắn?”
Lục Châu cất bước, ngay sau đó xuất hiện trên đỉnh Thông Thiên Tháp. Hắn ngẩng đầu nhìn Minh Tâm: “Ngươi thật sự cho rằng lão phu không giết được ngươi? Có thể sáng tạo thì có thể hủy diệt. hủy diệt luôn dễ dàng hơn sáng tạo nhiều…”
Minh Tâm lắc đầu: “Chúc Chiếu và U Huỳnh như nhật và nguyệt. Ngươi giết ta chính là giết U Huỳnh, nếu nhật nguyệt không còn thì quy tắc không thể tiếp tục được nữa.”
Trên người Minh Tâm xuất hiện hư ảnh của U Huỳnh, lần này U Huỳnh có hình tròn vằng vặc như vầng trăng rằm toả ra quang mang nhàn nhạt.
Lục Châu thở dài đáp: “Lại tạo ra một U Huỳnh khác là được.”
Minh Tâm đột nhiên ý thức được cái gì, hai tay vung lên, toàn thân được bao phủ trong kim quang, quy tắc hội tụ.
Bạch Đế nói: “Đừng lo lắng, trấn áp hắn!”
“Được!”
Trong lúc Minh Tâm và Lục Châu còn đang ở đại vòng xoáy, Hắc Đế cũng đã nhập bọn cùng bốn vị Đại Đế.
Lúc này cả năm vị đều hoá thành lưu tinh, từ năm phương hướng khác nhau vọt về phía Minh Tâm.
Năm người vừa tới trước mặt, trên thân Minh Tâm tản ra gợn sóng quy tắc dập dờn, quang hoa của U Huỳnh cũng tản ra.
Oanh!
Năm vị Đại Đế bị đánh trúng, toàn thân tê liệt, không gian như bị vặn vẹo đè ép thân thể bọn hắn. Chênh lệch giữa đôi bên quá lớn.
Minh Tâm Đại Đế lạnh lùng nói: “Ta đã thành Thần Đế, loại như các ngươi sao có thể địch nổi?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận