Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 897

Tư Không Bắc Thần quan sát sáo Lam Điền Ngọc bên hông nàng, nghe tiếng nàng cười thanh thuý, thậm chí đến âm thanh cộng hưởng nguyên khí từ pháp thân phát ra cũng có vẻ êm tai. Hắn biết đây nhất định là thiên tài âm luật, không khỏi kinh ngạc tán thưởng:
“Tuổi còn trẻ lại có tu vi nhị diệp, tiền đồ không thể hạn lượng.”
Ai ngờ Hải Loa lại không vui đáp: “So sánh với cửu sư tỷ, ta còn kém xa. Cửu sư tỷ đã sắp tấn thăng bát diệp…”
Ánh mắt mọi người nhanh chóng dời từ Hải Loa sang Tiểu Diên Nhi.
Lục Châu vuốt râu nói: “Bốn người này đều là đồ nhi của lão phu.”
Chúc Huyền vẫn luôn hiếu kỳ, ai có thể xứng làm sư phụ của hai cao thủ như Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải, nay nhìn thấy vị lão giả này, mọi thứ đều được sáng tỏ.
Lục Châu lại nói: “Vừa rồi ngươi nói thế nhân không cách nào ngưng tụ Thiên Giới Bà Sa, ngươi có từng thử làm chưa?”
Tư Không Bắc Thần gật đầu. “Đã thử vô số lần nhưng không một lần thành công. Nếu sinh thời được tận mắt nhìn thấy bộ dáng của pháp thân Thiên Giới Bà Sa, ta có chết cũng không còn hối tiếc.”
Các vị thủ toạ nghe vậy lập tức quỳ một gối xuống hô lên:
“Điện chủ thọ ngang trời đất!”
“Trên đời này không ai có thể trường sinh. Đạo trường sinh có lẽ cũng có điểm cuối, nhưng nơi nào mới là điểm cuối thì không ai biết.” Tư Không Bắc Thần nói.
Điều này làm Lục Châu nhớ lại, Khương Văn Hư từng khắc trên cỗ quan tài đỏ dòng chữ: không ai có thể trường sinh.
Nói đến đây, Tư Không Bắc Thần chắp tay với Lục Châu rồi giơ một tay ra, một toà pháp thân cỡ nhỏ xuất hiện.
“Xin chỉ giáo.”
Pháp thân về cơ bản đều giống nhau. Ngoại trừ dị tộc, người Đại Viêm và Đại Đường đều ngưng tụ ra pháp thân hình dạng con người.
Năm vị thủ toạ giật mình nhìn Điện chủ, bọn hắn biết Điện chủ chưa từng gọi pháp thân ra cho người khác xem. Nhân vật tuyệt thế như vậy, ở trước mặt lão nhân kia lại như một học sinh xin được chỉ giáo.
Đây là lần đầu tiên Lục Châu được quan sát một pháp thân thập diệp thật sự. Hồng liên dưới trướng mang theo mười mảnh liên diệp không ngừng xoay tròn. Liên diệp hẹp dài trông như lưỡi kiếm sắc bén, khu vực trung tâm hồng liên đỏ rực như máu.
Thánh Cung lâm vào yên tĩnh, tất cả mọi người đều cung kính nhìn hai vị đại lão nghiên cứu thảo luận đạo tu hành. Nếu là người thông minh có thể sẽ đạt được một tia cảm ngộ từ đôi câu đối thoại của hai người.
“Khai Mệnh Cách có thể phá vỡ cực hạn ba ngàn năm?” Vu Chính Hải hình toà hồng liên, khẽ hỏi.
Tư Không Bắc Thần gật đầu đáp: “Nghe nói khai Mệnh Cách sẽ đạt được năm trăm năm tuổi thọ.”
“Mệnh Cách có số lượng không?” Vu Chính Hải kinh ngạc nói.
“Chuyện này phải hỏi tôn sư. Ta tu hành nhiều năm vẫn không hiểu thấu đáo về Mệnh Cách. Học thức của ta ở trước mặt tôn sư đều là múa rìu qua mắt thợ.”
Tư Không Bắc Thần nghiêm túc nói, sở dĩ hắn trả lời những câu hỏi của Vu Chính Hải là vì muốn mở rộng chủ đề này, hy vọng có thể đạt được một số tin tức từ miệng Lục Châu.
Cho đến bây giờ, Tư Không Bắc Thần vẫn chưa nghe được Lục Châu phát biểu một câu nào liên quan đến Mệnh Cách. Nhưng hắn hiểu được vấn đề về Mệnh Cách can hệ trọng đại, sao có thể tuỳ tiện chỉ điểm người khác.
Vu Chính Hải quay đầu hỏi: “Sư phụ, Mệnh Cách có số lượng không?”
Lục Châu vừa vuốt râu vừa nhìn Vu Chính Hải. “Đạo tu hành, mỗi người đều có thiên phú khác nhau. Có người cả đời không thể khai Mệnh Cách, có người vô tình lại khai được Mệnh Cách. Tựa như khai diệp, có người dùng toàn lực chỉ khai được tam diệp ngũ diệp, nhưng cũng có người khai bát diệp cửu diệp.”
Trước cứ nói mấy câu lảm nhảm vô thưởng vô phạt đi đã. Sau đó Lục Châu quay đầu nhìn Tư Không Bắc Thần.
“Ngươi có biết được tại sao hai ngàn năm nay lại không người nào có thể khai Mệnh Cách không?”
Tư Không Bắc Thần nghi hoặc nói: “Thiên địa ràng buộc?”
“Thiên Vũ Viện nghiên cứu thiên địa ràng buộc nhiều năm như vậy mà đến nay vẫn không tìm được đáp án. Nay Thiên Vũ Viện không ngừng xâm lấn kim liên giới, là vì tư tâm hay vì muốn tìm kiếm phương pháp giải khai ràng buộc?” Lục Châu lạnh nhạt hỏi.
“Là người thì đều có lòng tham, chẳng qua là lý niệm của Cửu Trọng Điện khác với Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai. Những năm gần đây Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai quật khởi mạnh mẽ, lại có triều đình làm chỗ dựa nên Cửu Trọng Điện không thể chi phối bọn hắn.” Tư Không Bắc Thần nhẹ giọng than.
Trên thực tế, Cửu Trọng Điện có thể tồn tại đến bây giờ đã không tệ, sao còn mơ tưởng đến chuyện chi phối Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai.
Nói đến đây, bàn tay Tư Không Bắc Thần nắm lại, pháp thân thập diệp biến mất.
“Nếu có thể, Cửu Trọng Điện nguyện kết đồng minh với Lục huynh.” Tư Không Bắc Thần nói thẳng.
Tâm đắc về Mệnh Cách e là khó lòng đạt được, thôi thì đành từ bỏ, tranh thủ hợp tác trước đã.
Năm vị thủ toạ nhìn về phía Lục Châu, các đồ đệ cũng nhìn sư phụ.
Sắc mặt Lục Châu vẫn thản nhiên như thường. “Kết đồng minh?”
“Với tu vi của Lục huynh đương nhiên không cần người khác hỗ trợ. Nhưng cao đồ của Lục huynh thì vẫn hơi yếu một chút, tại hồng liên giới, kim liên sẽ bị xem là dị loại. Chỉ cần bọn họ còn ở đây, Cửu Trọng Điện sẽ hết sức bảo vệ bọn họ.”
Tiểu Diên Nhi và Hải Loa không để bụng, nhưng Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung nghe được lời này liền cảm thấy không mấy hài lòng.
Ngu Thượng Nhung là người đầu tiên lên tiếng: “Ta luôn thích độc lai độc vãng, từng gặp phải vô số cường địch cũng không cần người khác trợ giúp.”
Vu Chính Hải phụ hoạ: “Ta là Giáo chủ của một giáo, dưới tay có ngàn vạn giáo chúng, cần gì phải nhờ người khác giúp đỡ?”
Tiểu Diên Nhi lúc này mới tỉnh táo lại, bèn nói thêm vào: “Ta và Hải Loa sư muội vẫn luôn đi theo sư phụ…”
Lúc này, thủ toạ Trương Thiếu Khanh đột nhiên nói với Ngu Thượng Nhung: “Nghe Chúc Huyền nói vị bằng hữu này có kiếm thuật cực cao, ta cũng muốn lĩnh giáo một phen.”
Lục Châu sao có thể không hiểu ý tứ của bọn hắn. Đây là muốn thể hiện thực lực của Cửu Trọng Điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận