Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1300

“Bạch Tháp vốn định khống chế kim liên, nhưng sau đó đã từ bỏ. Khoáng sản tại Đại Minh rất phong phú, hung thú lại nhiều, không cần thiết phải đi lũng đoạn Mệnh Cách thú của thế giới khác. Hơn nữa lũng đoạn một năm cũng chỉ được một, hai viên Mệnh Cách Chi Tâm trung đẳng, đối với tu hành giả cấp thẩm phán trở lên không có bao nhiêu tác dụng. Những người đứng ở vị trí thượng tầng luôn hiểu được phải làm yếu hoá hạ tầng.”
Không ngờ lời này lại thốt ra từ miệng Lam Hi Hoà.
Lục Châu cầm Lam Thuỷ Tinh trong tay, khẽ hỏi: “Người tên Lục Thiên Sơn đang ở đâu?”
“Lục các chủ có thể đến Đại Viên đô thành hỏi thử. Nhưng Lục gia có quan hệ với Hắc Hoàng, muốn lấy Lam Thuỷ Tinh e là hơi khó. Hay là Lục các chủ cứ ở lại Bạch Tháp, đợi thương thế của ta khỏi hẳn, chúng ta cùng đến Hắc Tháp, ta trợ giúp ngươi lấy Lam Thuỷ Tinh xem như để tạ ơn hôm nay ngài ra tay tương trợ.”
Lục Châu lắc đầu, đứng lên nói: “Việc này không làm phiền ngươi.”
Thấy Lục Châu muốn đi, Lam Hi Hoà vội nói: “Ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo.”
“Nói đi.”
“Rốt cuộc đâu mới là bộ dạng thực sự của Lục các chủ?” Lam Hi Hoà hỏi.
Lục Châu không lập tức trả lời nàng mà xoay người đi ra khỏi đạo trường. Đến cổng đại điện, Lục Châu mới đáp:
“Đều là lão phu.”
“Đều là?” Lam Hi Hoà thấp giọng lẩm bẩm.
Việc tu hành vốn là nghịch thiên, trong quá trình tu hành, con người không ngừng gia tăng thọ mệnh, trì hoãn tuổi già, trừ bỏ bệnh tật ốm đau, kiện thân kiện thể. Mỗi loại biến hoá tăng cường đều đang phá vỡ quy tắc cố định.
“Lần trước không phải là dịch dung?”
Không ai có thể trong một khoảng thời gian ngắn biến hoá lớn đến thế. Nàng có thể bảo trì dung nhan thanh xuân, nhưng không cách nào quay ngược trở lại thời niên thiếu.
“Lục các chủ…”
Lam Hi Hoà còn muốn hỏi thêm vài câu, nhưng khi ngẩng đầu lên đã không còn thấy bóng dáng Lục Châu đâu nữa. Tư Vô Nhai cũng đã rời khỏi Bạch Tháp.
Nàng than nhẹ một tiếng rồi nói: “Lệnh cho Ninh Vạn Khoảnh đi tiễn khách.”
“Vâng.”
Tại khu vực phía bắc cách Bạch Tháp mười dặm.
Ninh Vạn Khoảnh nói: “Tu vi Lục các chủ dường như đã mạnh hơn lần trước.”
Trong lòng Lục Châu không khỏi nảy sinh nghi hoặc. Lần trước hắn là năm Mệnh Cách, lần này là sáu Mệnh Cách, mạnh thì có mạnh nhưng vẫn kém xa mười hai Mệnh Cách. Cảm giác này của Ninh Vạn Khoảnh là từ đâu mà có?
“Ngươi có thể cảm nhận được lão phu mạnh hay yếu?” Lục Châu hỏi.
Ninh Vạn Khoảnh chỉ vào mũi và tai mình.
“Đây chắc là món quà trời cao ban tặng cho người mù. Mắt không thấy nhưng tai có thể nghe, mũi có thể ngửi. Khí tức trên người Lục các chủ thông thuận bình ổn, tràn ngập sinh cơ. Cho dù Lục các chủ ẩn tàng tất cả tu vi khí tức nhưng lại không thể làm giống như phàm nhân được.”
Lục Châu gật đầu nói: “Ngươi thông minh hơn Nam Cung Ngọc Thiên nhiều.”
“Đa tạ Lục các chủ khích lệ.”
Ninh Vạn Khoảnh khom người một cái, ánh mắt vẫn vô hồn như trước. “Nghe nói Lục các chủ muốn tìm Lam Thuỷ Tinh, ta có một chút manh mối.”
Lục Châu vừa nghe vậy liền xoay người lại nhìn thẳng vào Ninh Vạn Khoảnh.
Ninh Vạn Khoảnh mỉm cười nói: “Lục các chủ hẳn là rất hiếu kỳ, vì sao ta là người Bạch Tháp nhưng lại không nói cho Lam tháp chủ nghe tin tức quan trọng bậc này, ngược lại chọn nói cho ngài.”
“Không hiếu kỳ.” Lục Châu thản nhiên trả lời.
Ninh Vạn Khoảnh cảm thấy tức cái lồng ngực, đành bất đắc dĩ nói: “Một phần Lam Thuỷ Tinh nằm trong tay Tháp chủ tiền nhiệm của Hắc Tháp Tiêu Vân Hoà.”
“Tiêu Vân Hoà?” Lục Châu nhíu mày.
“Vì muốn khôi phục Mệnh Cách nên hắn đã đi khắp nơi, tìm kiếm vô số biện pháp. Lam Thuỷ Tinh có chứa khí tức Thái Hư, đương nhiên sẽ lọt vào tầm ngắm của hắn. Hơn nữa, Tiêu Vân Hoà cực kỳ giảo hoạt, nếu hắn tìm được cả sáu phần thì ta cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc.”
Lúc này Tư Vô Nhai bỗng lên tiếng:
“Rất cảm ơn ngươi đã cung cấp tin tức quan trọng như vậy. Để báo đáp, ta cũng tiết lộ cho ngươi một tin tức.”
“Mời nói.”
“Lam tháp chủ là người sống qua nhiều tuế nguyệt tang thương, đã gặp được vô số loại người. Chút thủ đoạn nhỏ của ngươi hẳn là đã bị nàng nhìn thấu.” Tư Vô Nhai nói.
Ninh Vạn Khoảnh sửng sốt.
Tư Vô Nhai không nói tiếp mà theo chân sư phụ đạp không bay về phía núi tuyết.
Đến vị trí phù văn thông đạo, khi Tư Vô Nhai đang khởi động phù văn, Lục Châu bỗng hỏi:
“Ngươi cố ý châm ngòi ly gián bọn hắn?”
“Đồ nhi không rảnh rỗi như vậy. Ninh Vạn Khoảnh này rõ ràng là có vấn đề. Lam Hi Hoà và Công Tôn Viễn Huyền luận bàn, kẻ ngốc cũng biết đây là cuộc chiến sinh tử, nhưng hắn lại không hề có ý định nhúng tay hay can ngăn gì. Đồ nhi có đầy đủ lý do để hoài nghi hắn chính là gian tế do Đại Minh vương đình sắp xếp vào Bạch Tháp.”
Lục Châu gật đầu. Tư Vô Nhai phân tích rất có lý.
“Sư phụ, bây giờ chúng ta đi đâu?”
“Về Dưỡng Sinh điện trước… Chọn ngày thích hợp đến tìm Lục Thiên Sơn.”
“Vâng.”
Trời chạng vạng tối, trong Dưỡng Sinh điện.
Lục Châu ngồi xếp bằng, không ngừng suy tư về những chuyện xảy ra ban sáng.
“Vì sao đan điền khí hải lại xuất hiện tình trạng tạm dừng vận chuyển nguyên khí?”
Lục Châu đã lãng phí mười hai lần Đỡ Đòn Chí Mạng vì mấy chiêu thức khoe mẽ của Công Tôn Viễn Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận