Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1184

“Lục huynh?” Tiêu Vân Hoà thấy Lục Châu lâm vào suy nghĩ bèn gọi nhỏ.
Lục Châu quay đầu nhìn hắn. “Tiêu Vân Hoà, ngươi là Tháp chủ Hắc Tháp tiền nhiệm?”
Tiêu Vân Hoà giật mình. Rốt cuộc cũng nhớ hỏi tới điều này!
Hắn tự hào gật đầu nói: “Đều là chuyện quá khứ, không nhắc tới cũng được.”
“Được rồi, vậy lão phu không nhắc nữa.” Lục Châu chắp tay xoay người rời đi, dự định ngửi thử xem khí tức của Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung thế nào.
Suy cho cùng người ta bị huỷ năm Mệnh Cách là chuyện đáng buồn, bóc trần vết sẹo của người khác là hành vi thiếu lễ phép, Lục Châu sẽ không làm.
Tiêu Vân Hoà xấu hổ không thôi.
Đến sân viện của hai đệ tử, Lục Châu nhìn thấy pháp thân Ngu Thượng Nhung đang hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm, bèn mặc niệm Thiên thư.
Lục Châu cảm giác được trên người Ngu Thượng Nhung toả ra một khí tức thần bí không thể mô tả rõ ràng…
“Đây chính là khí tức Thái Hư?”
Trong lòng Lục Châu khẽ động. Trước đó hắn đều thông qua thiên nhãn thần thông để quan sát đồ đệ tử xa, chưa từng dùng khi đồ đệ đứng ở trước mặt.
Nếu sử dụng cùng lúc hai loại thần thông thì sẽ có hiệu quả thế nào?
Lục Châu tiếp tục mặc niệm khẩu quyết thiên nhãn thần thông. Thái Huyền chi lực phủ quanh mắt, hai mắt Lục Châu toả quang mang màu xanh lam trông rất thần bí quỷ dị.
Hắn nhìn thấy trên người Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải có một cỗ khí tức rất giống nhau, nhưng cũng có điểm khác biệt.
Khí tức trên người Ngu Thượng Nhung lưu chuyển nhẹ nhàng phiêu dật, tựa như cơn gió nhẹ.
Mà khí tức trên người Vu Chính Hải lưu chuyển bá đạo, uy mãnh có lực như núi lửa bộc phát.
Hai loại khí tức đều có một điểm chung: khí tức vờn quanh thân thể, tinh khí lưu động hoà vào thiên địa, dung hợp tứ phía.
Khi khí tức lưu chuyển đến đan điền khí hải, rất dễ dàng câu thông cùng nguyên khí trong thiên địa, tạo thành cầu nối gia tăng tốc độ tu hành…
“Chẳng trách ai cũng muốn có được khí tức Thái Hư.”
Lục Châu thu hồi thần thông.
Hiện tại tác dụng của khứu giác thần thông là phân biệt năng lực của từng người và truy tung theo mùi hương.
Thần thông này không tiêu hao nhiều Thái Huyền chi lực nên có thể sử dụng trong thời gian dài.
Trời chạng vạng tối.
Ngu Thượng Nhung báo tin bình an cho Tư Vô Nhai để bọn hắn không cần lo lắng.
Tư Vô Nhai và mấy người Ma Thiên Các tiếp tục lưu lại, nhưng Minh Thế Nhân đã sớm xuất phát đến Triệu Văn Quốc, hiện đang ở đâu thì không ai biết.
Thời gian một tháng thấm thoát trôi qua.
Sự tĩnh lặng của Triệu Văn Quốc rốt cuộc bị phá vỡ.
“Lục huynh, phía tây nam cách Triệu Văn Quốc trăm dặm có động tĩnh.”
Tiêu Vân Hòa và Vu Triều xuất hiện bên ngoài gian phòng của Lục Châu. Khoảng thời gian này Vu Triều liên tục điều tra bốn phía, những người khác thì ở tại nơi này chuyên tâm tu luyện.
Lục Châu bước ra khỏi phòng. “Anh Chiêu xuất hiện rồi?”
Vu Triều nói: “Chưa biết rõ đó có phải Anh Chiêu hay không, nhưng có thể xác định là Hắc Tháp và Bạch Tháp đã phái một lượng lớn tu hành giả đến. Ngoài ra còn có Hắc Diệu liên minh và người của hoàng thất Đại Viên.”
“Hắc liên giới các ngươi đúng là rất tích cực.” Lục Châu nói.
“Nếu Mệnh Cách thú này thật sự là Anh Chiêu thì các thế lực khác kéo tới cũng không có gì lạ.” Tiêu Vân Hoà nói, “Thực không dám giấu giếm, ta cũng rất muốn có được Mệnh Cách Chi Tâm của Anh Chiêu, nó có thể giúp ta khôi phục một Mệnh Cách.”
Lão phu há có thể không biết tâm tư của ngươi?
Lục Châu bình tĩnh như thường, hỏi: “Kỳ diệu như vậy?”
“Ta còn định lợi dụng mâu thuẫn giữa Hắc Tháp và Bạch Tháp, làm ngư ông đắc lợi. Bây giờ xem ra… có hơi khó. Lục huynh, viên Mệnh Cách Chi Tâm này e là không có duyên với chúng ta.”
“Là không có duyên với ngươi.” Lục Châu gật đầu.
Trong lúc bọn hắn đang trò chuyện, từ phía chân trời đột nhiên xuất hiện một đám đông tu hành giả, khoảng chừng mấy ngàn người.
“Là người của Bạch Ốc Hàn Môn.” Tiêu Vân Hoà nói.
“Bạch liên giới không giống hắc liên giới, tu hành giả bạch liên tương đối đoàn kết. Ngoại trừ Bạch Tháp, thế lực lớn thứ hai ở bạch liên chính là Bạch Ốc Hàn Môn. Ý nghĩa như tên, bọn họ đều là tu hành giả xuất thân bần hàn, không có bối cảnh và người chống lưng, nên cực kỳ đoàn kết.”
Nói tới đây, Tiêu Vân Hoà lại thở dài. “Chỉ tiếc, bần hàn luôn đi đôi với lạc hậu. Số lượng nhiều nhưng ít tinh anh, đa số đều là cửu diệp thập diệp, chỉ có một ít Thiên Giới Bà Sa. Hắc Tháp thường gọi bọn họ là ‘Đám ô hợp’.”
Đám đông trên bầu trời bay về phía tây nam rồi từ từ khuất dạng.
“Còn thế lực nào nữa không? Tu vi cao bao nhiêu?” Lục Châu hỏi.
Vu Triều lắc đầu nói: “Thẩm Phán Giả Hắc Tháp Bạch Tháp chắc chắn sẽ đến. Một số tán tu hồng liên giới không biết trời cao đất dày cũng mò tới, đã bị ta doạ chạy, bọn hắn không biết gì cũng dám tiến vào chẳng khác nào là đi chịu chết. Về phần tu vi… nếu Tháp chủ đến đây, tu vi sẽ không dưới mười hai Mệnh Cách.”
Lục Châu gật đầu nhìn về phía tây nam. “Lão phu nhất định phải có được Mệnh Cách Chi Tâm của Anh Chiêu. Đế Giang.”
Cạp !
Đế Giang đang vùi đầu trong phòng, nghe chủ nhân gọi lập tức chạy ra, cúi thấp người cung nghênh Lục Châu nhảy lên.
Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải nghe động tĩnh chạy tới. "Sư phụ."
Lục Châu liếc nhìn Vu Chính Hải cùng Ngu Thượng Nhung, chợt phát hiện khí tức trên người Ngu Thượng Nhung mạnh hơn rất nhiều.
"Đã dùng hết Mệnh Cách Chi Tâm rồi?" Lục Châu nghi hoặc hỏi.
Ngu Thượng Nhung gật đầu, vừa định nói xin lỗi, Lục Châu đã lên tiếng: "Không cần ngại ngùng, mấy viên Mệnh Cách Chi Tâm đó vốn là để cho ngươi sử dụng."
Tiêu Vân Hòa kinh ngạc nhìn Ngu Thượng Nhung: "Ngươi thật sự có thể hấp thu mấy viên Mệnh Cách Chi Tâm đó?"
"May mắn thôi." Ngu Thượng Nhung đáp.
"Kỳ quái, ta cũng từng làm thử phương pháp này nhưng không thể hấp thu." Tiêu Vân Hòa nghi hoặc khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận