Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 830

Lục Châu cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện hiện tượng này, nhưng hắn thấy tuổi thọ còn lại của mình… vẫn đang tiếp tục giảm.
“Không đúng! Đã hơn một ngàn ba trăm năm rồi!” Lục Châu nhướng mày.
900 tấm Thẻ Nghịch Chuyển là 1.232 năm. Lại thêm tuổi thọ sẵn có của Lục Châu nên tổng cộng có đến 1.344 năm.
Tuổi thọ còn lại: 8.675 ngày, tương đương với 23 năm…
Kim liên đã hấp thu hơn 1.300 năm tuổi thọ, vượt qua con số trong bản bút ký của Lạc Thời Âm!
Tốc độ kim liên xoay tròn đã trở lại như trước nhưng nó vẫn không ngừng hấp thu sinh cơ. Dung nhan Lục Châu đã trở lại dáng vẻ lão nhân, tóc trắng như tuyết, vạt áo tung bay.
Két !
Lại một âm thanh thanh thuý. Mọi người chú ý thấy một mảnh liên diệp thứ chín đã bắt đầu nhú lên bên hông toà kim liên.
Đám người mừng rỡ điên cuồng.
“Xuất hiện rồi!”
“Mảnh liên diệp thứ chín!”
“Lần làm mẫu này của Cơ tiền bối thật sự kinh tâm động phách, chẳng khác nào là khai diệp thật sự!”
Ai nấy đều vừa vui mừng vừa sợ hãi.
Kim liên vẫn chậm chạp xoay tròn, từ tốn hấp thu thọ mệnh của Lục Châu.
Tuổi thọ còn lại: 1.005 ngày.
Có lẽ kết quả thí nghiệm của Lạc Thời Âm chưa đủ chính xác. Lục Châu có hơi hối hận, sớm biết như vậy hắn đã chuẩn bị thêm Thẻ Nghịch Chuyển để dự phòng.
Tính sai một bước.
Hiện tại thành công đã đến rất gần, nếu phải bỏ ngang giữa chừng thì cả trăm ngàn điểm công đức trước đó xem như đổ xuống sông xuống biển. Chuyện thương tâm như vậy Lục Châu làm sao chịu nổi.
Lục Châu nhìn tuổi thọ của mình đang không ngừng hạ xuống như tử vong đếm ngược… Điều may mắn duy nhất chính là tốc độ hạ xuống đã giảm đi không ít.
“Hôm nay quan sát khai cửu diệp, chúng ta được lợi không nhỏ!”
Đám tu hành giả đồng loạt khom người.
Lục Châu chậm rãi quay đầu nhìn lướt qua đám người, bên tai không vang lên tiếng thông báo thu hoạch điểm công đức lễ bái… Quả nhiên chủ động bày kế sẽ không được tính điểm.
Tuổi thọ còn lại: 562 ngày.
Mảnh liên diệp thứ chín như bị kẹt lại trong toà kim liên, chỉ nở ra hơn phân nửa rồi dừng lại ở đó.
Đám người Ma Thiên Các đều nghi hoặc nhìn. Bốn vị trưởng lão đều từng chứng kiến cảnh tượng Lục Châu thu thập sinh cơ, nhưng lượng sinh cơ lớn đến mức này đã hoàn toàn vượt xa những lần bọn họ nhìn thấy ở Đông Các.
Lục Châu làm như thế… có phải đã trả giá hơi nhiều rồi không?
“Yên tĩnh!” Lãnh La lạnh lùng quát. “Các chủ tuy đang làm mẫu nhưng đã tiêu hao rất lớn.”
Đám người cả kinh. Nếu trước đó bọn họ kính sợ Lục Châu thì bây giờ hình tượng của Lục Châu đã đạt tới mức cao nhất trong lòng họ.
Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ nhíu mày nói: “Sao có thể như vậy?”
Phan Ly Thiên lắc đầu đáp: “Các chủ bị già đi rồi.”
Lão nhân luôn mẫn cảm dị thường với những thứ liên quan đến thọ mệnh. Mái tóc Lục Châu vốn có màu muối tiêu, bây giờ đã hoàn toàn trắng xoá…
“Sư phụ!” Các đệ tử nhìn chằm chằm Lục Châu không chớp mắt.
Lục Châu không chú ý tới phản ứng của mọi người, vẫn nhìn vào giao diện Hệ thống.
Tuổi thọ còn lại: 132 ngày.
“Phải dừng lại sao?”
Lục Châu nâng hai tay. Hắn có thể cảm giác được sự già nua đang áp chế tu vi mình. Đại nạn thọ mệnh… lại kéo đến.
Tuổi thọ còn lại: 99 ngày.
Lục Châu cảm nhận được sinh cơ trong cơ thể ngày càng ít đi, từng cử động đều trở nên khó khăn.
“Đó là cái gì?” Đúng lúc này một tu hành giả đứng trước đại điện Ma Thiên Các đột nhiên hô lên.
Hắn chỉ tay về phía chân trời, nơi đó xuất hiện một vật thể hình hộp chữ nhật màu đỏ rực đang lao tới.
Bên ngoài bình chướng, trong khu rừng, nam tử trung niên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt lộ vẻ kích động: “Thiên Toa đến rồi!”
Vật thể hình hộp chữ nhật đã thu hút lực chú ý của tất cả mọi người. Lục Châu cũng nhìn sang, tốc độ của nó nhanh như thiểm điện, không ngừng lao thẳng về phía ngọn tháp Ma Thiên Các.
Không ai biết nó là cái gì. Đó không phải toạ kỵ, cũng không phải phi cầm mà là một vật thể hoàn toàn xa lạ, trong chớp mắt đã xuất hiện trên không trung Ma Thiên Các.
Vù! Một ngọn lửa đỏ đột nhiên bốc lên, vật thể màu đỏ lập tức bị ngọn lửa thiêu đốt. Bên trong chợt vang lên một giọng nói khàn khàn:
“Nhận lấy cái chết.”
Thấy vậy, Lục Châu đạp mạnh mũi chân, toàn thân nhoáng lên xuất hiện trước mặt vật thể màu đỏ, đánh ra một chưởng. Thần thông Túc Trụ Tùy Niệm!
Thiên Toa va chạm với chưởng ấn! Hai bên đồng thời bay ngược ra sau. Lục Châu mang theo pháp thân lui lại.
Thế gian này vậy mà có người đánh lui được Lục Châu?
“Sư phụ!”
“Các chủ!”
Người đầu tiên lăng không bay lên chính là Diệp Thiên Tâm mặc bạch y, nàng thi triển đại thần thông trực tiếp xuất hiện trước mặt Thiên Toa. Bốn vị trưởng lão cũng lập tức lao lên không trung.
Khai diệp chính là thời điểm tu hành giả yếu ớt nhất.
Năm vị bát diệp Nam Cung Vệ, Phong Nhất Chỉ, Sở Nam, Chư Thiên Nguyên và Hoàng Thời Tiết gần như không cần suy nghĩ đã gọi ra pháp thân, lao vọt ra khỏi tầng bình chướng.
“Cơ tiền bối, chúng ta đến giúp ngài!” Tiếng hét to vang vọng đến chân trời.
Đây có lẽ là ngày Ma Thiên Các hoa lệ nhất từ trước đến nay. Đã ai từng nhìn thấy cảnh tượng nhiều bát diệp đồng loạt gọi ra pháp thân như vậy?
Ngoại trừ toà pháp thân cao đến mười bốn trượng của Lục Châu thì các pháp thân cao mười trượng lập tức công kích Thiên Toa, ngoài ra còn có vô số pháp thân cao bảy tám trượng cũng vội vàng phi tới.
Cương ấn bay đầy trời. Thiên Toa xoay tròn tại chỗ, đánh bay toàn bộ công kích của bát diệp.
Tư Vô Nhai kinh ngạc nói: “Khí cụ vận chuyển phiên bản cải tiến? Đó là tu hành giả hồng liên! Mọi người cẩn thận!”
Oanh! Cương khí bị bắn ngược trở lại, toàn bộ tu hành giả công kích tới đều bị đánh bay! Bát diệp, thất diệp, lục diệp đều thổ huyết khiến ai nấy đều phải kinh hãi.
“Đó là cao thủ cửu diệp trở lên!” Tư Vô Nhai lại lên tiếng nhắc nhở.
Cửu diệp trở lên?! Chẳng trách lại mạnh như vậy.
Nam tử trung niên đứng trong khu rừng gần đó quan sát tình hình, thất thanh hô lên: “Cao thủ nắm giữ Nghiệp Hoả! Tiền bối, ngài rốt cuộc cũng đến rồi!”
“Toàn bộ tu hành giả dưới cảnh giới bát diệp quay vào trong bình chướng!” Chư Thiên Nguyên lập tức hô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận