Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1526

Bên trong Trấn Thọ Thung giống như một không gian bị phong bế, tràn ngập sinh cơ như đang lặn dưới đáy biển.
“A?”
Lục Châu cảm giác được, khi hắn tiến lên, nồng đậm sinh cơ vẫn đứng yên bất động.
Vì sao không động?
Ý thức Lục Châu tiếp tục tiến lên, không gian xung quanh như bị thít chặt lại, không thể bước thêm một bước.
Lục Châu thu hồi ý thức.
“Sinh cơ tràn đầy, dựa theo lượng thọ mệnh hấp thu trước đó, Trấn Thọ Thung hẳn là còn khoảng 100.000 năm. Xem ra khi chiến đấu đã hao tổn không ít.”
Như vậy năng lượng 100.000 năm thọ mệnh đủ cho nó phát huy ra tác dụng lớn.
Lục Châu vung chưởng xuống đất. Trấn Thọ Thung lại gia tăng tốc độ, dòng chảy thời gian đã tăn lên thành 20 lần.
Lục Châu quan sát đám đồ đệ một chút.
Trong khoảng thời gian này, đồ đệ nào cũng có được bước tiến dài. Vu Chính Hải đã thành công vượt qua Mệnh Quan, còn chuẩn bị khai Mệnh Cách thứ bảy.
Ngược lại Ngu Thượng Nhung thì không thay đổi gì, vẫn là thập nhất diệp, mỗi ngày đều chỉ hấp thu Mệnh Cách Chi Tâm và tu hành kiếm đạo.
Những người khác đều đề thăng một Mệnh Cách.
Quan sát xong, Lục Châu truyền âm nói: “Sáu tháng sau tập hợp bên hồ.”
Thời gian sáu tháng là để bọn hắn vững chắc cảnh giới hiện tại, kể cả Lục Châu.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, con đường tu hành vẫn mênh mông không có điểm cuối.
Sáu tháng trôi qua.
Nửa năm này bên ngoài tương đương với hai mươi năm thọ mệnh của đoàn người. Lục Châu cảm nhận được cảnh giới đã vững chắc.
Nhưng một tháng trước đã bắt đầu có người chậm rãi đến gần, lén lút điều tra nơi này.
Oanh!
Lục Ngô từ xa bay tới, đáp xuống sơn phong bên cạnh, cúi đầu nói: “Đã tra rõ.”
Lục Châu mở mắt nhìn nó: “Là ai?”
“Phía tây bắc, cách nơi này ba trăm dặm có một lượng lớn Quán Hung đang tới gần.” Lục Ngô nói.
“Quán Hung?”
Lục Ngô hà ra một hơi, hàn ý càn quét khắp nơi. Đám người Ma Thiên Các đều rùng mình một cái, cấp tốc tập hợp.
“Nói đúng hơn thì từ một tháng trước đã có đại lượng Quán Hung đến gần.” Lục Ngô nói.
“Tìm lão phu báo thù?” Lục Châu nghi hoặc hỏi.
“Quán Hung đi tìm Trấn Thọ Khư. Nơi này cách Trấn Thọ Khư cũ không xa…” Lục Ngô trầm thấp nói, “Thật đáng buồn, chúng nó đã từng suýt bị nhân loại diệt tộc, bây giờ đã ngóc đầu trở lại.”
“Ngươi cũng biết Quán Hung?”
“Trong mắt bản hoàng, các ngươi đều như nhau.”
“Chúng ta không giống.” Minh Thế Nhân cưỡi trên lưng Cùng Kỳ từ xa bay tới, khom người hành lễ: “Đồ nhi bái kiến sư phụ.”
Lục Châu liếc nhìn hắn, nhận ra thực lực của Minh Thế Nhân đã tịnh tiến không ít.
Minh Thế Nhân nói với Lục Ngô: “Những sinh vật đó không thể xem là nhân loại, giữa ngực chúng có một lỗ hổng lớn. Ngươi thử tưởng tượng xem nếu là một con hổ mà bụng cũng rỗng tuếch như vậy, ngươi chịu được sao?”
Lục Ngô giật mình nói: “Có lý.”
Vù vù vù.
Vu Chính Hải, Ngu Thượng Nhung, Tiểu Diên Nhi và Hải Loa đồng thời chạy đến. Theo sau là Nhan Chân Lạc, Lục Ly và bốn huynh đệ Khổng Văn.
Lục Châu nhìn Lục Ly hỏi: “Đã khôi phục tu vi?”
“Vận khí không tệ, đã thành công khôi phục. Chỉ là hạn mức cao nhất vẫn là năm Mệnh Cách.” Lục Ly cười đáp, xem ra đã nhìn thoáng hơn.
Khổng Văn thở dài: “Đáng tiếc, Lục hữu sứ chỉ có thể dừng bước ở năm Mệnh Cách.”
Lục Ly cười nói: “Chuyện nhỏ thôi. Nếu chỉ vì việc này mà suốt ngày sầu khổ thì trên đời này những người số khổ hơn ta đều phải đi tự tử hết hay sao?”
Đám người phá lên cười.
Lục Châu đột nhiên mở miệng nói: “Chưa chắc.”
Ai nấy đều giật mình.
Lục Ngô liếc nhìn Lục Châu nói: "Ngươi thật sự định dùng phương pháp kia?"
Một tháng gần đây, Lục Châu thông qua lực lượng thiên tướng để quan sát khắp nơi thì phát hiện ra dị động, thế nên mới bảo Lục Ngô đi điều tra xem kẻ nào đang bí mật điều tra bọn hắn.
Đồng thời cũng đề cập đến vấn đề mệnh cách của Lục Ly.
Lục Ngô là hung thú đã sống ba vạn năm, việc nó biết rõ một ít phương pháp cổ lão cũng không có gì kỳ quái.
"Việc đó gần như không có khả năng thực hiện... phương pháp này bổn hoàng chỉ nghe nói, không thể làm được." Lục Ngô bổ sung.
"Phương pháp gì?" Đám người tò mò hỏi.
Lục Châu gật đầu nói: "Tái tạo mệnh cung."
"Tái tạo mệnh cung?" Đám người cảm thấy khó hiểu.
"Đánh tan mệnh cung, sau đó dùng khí tức Thái Hư tiến hành tái tạo."
Tiểu Diên Nhi thầm nói: "Sư phụ, làm vậy hẳn là rất đau?"
Chắc chắn là đau rồi.
Lục Ly nhíu mày.
Đánh tan mệnh cung, so với phương thức trực tiếp hủy pháp thân không khác nhau là bao.
Cách giết chết đối thủ hiệu quả nhất và nhanh nhất của Thiên Giới Bà Sa chính là trực tiếp hủy đi mệnh cung. Phương thức này thật đáng sợ.
"Không cần lo lắng, ta lại cảm thấy phương pháp này của sư phụ có thể thử một lần." Ngu Thượng Nhung tiện tay vung lên.
Một tòa pháp thân không kim liên cỡ nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Bọn họ đều biết Ngu Thượng Nhung là người đầu tiên trảm liên thí đạo.
Nhưng tận mắt thấy pháp thân không kim liên kia rõ rành rành xuất hiện trước mặt thì đám người vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Chẳng có chuyện gì to tát cả, dù cho thất bại thì cứ coi như làm lại từ đầu." Ngu Thượng Nhung vừa nhìn Lục Ly vừa nói.
Lục Ly gật đầu, khom lưng đáp: "Vậy xin nhờ Các chủ làm chủ."
Lục Ngô lắc đầu: "Ngươi thật sự muốn đến đó..."
Đoan Mộc Sinh nghi ngờ nói: "Đó là đâu?"
"Bí ẩn chi địa phân thành tam đại khu vực: ngoại vi, nội vực và hạch tâm... Nó rộng lớn thế nào thì bản hoàng không biết. Tương truyền, mỗi khu vực có ba đạo Thiên Khải Chi Trụ, tính cả một đạo Thiên Khải Chi Trụ nằm ở vị trí trung tâm thì có tổng cộng mười đạo Thiên Khải Chi Trụ. Dưới chân Thiên Khải Chi Trụ chính là khu vực màu mỡ cho hạt giống Thái Hư sinh trưởng." Lục Ngô nói.
Đám người hít sâu một hơi.
Trước đó đám người ngơ ngác như lạc vào trong sương mù, bây giờ nghe nhắc đến hạt giống Thái Hư, đám người lập tức biết rõ đó là đâu.
"Nơi sinh trưởng của hạt giống Thái Hư! Khu vực trung tâm! Các chủ muốn vào đó?" Khổng Văn mở to hai mắt.
Hắn lăn lộn ở bí ẩn chi địa lâu như vậy, cho tới bây giờ còn chẳng dám đi vào bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận