Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 575

Tưởng Lễ Trí giơ Thái Hư Kính lên, nguyên khí rung động ngưng khí thành cương. Cương khí màu vàng vờn quanh Thái Hư Kính, chiết xạ ra quang mang…
Trận văn trên Thái Hư Kính loé sáng trông như bát môn trận ấn của Đạo môn. Tưởng Lễ Trí mỉm cười hướng Thái Hư Kính về phía Lục Châu.
Lục Châu vốn cũng đang hiếu kỳ về thứ gọi là Thái Hư Kính này. Khi bị nó chiếu vào người, hắn cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Lục Châu khẽ cau mày.
Lúc này, trên mặt gương của Thái Hư Kính hiện lên một toà kim liên có hai mảnh liên diệp đang xoay tròn.
“Nguyên Thần cảnh nhị diệp!”
“Thật đúng là giả mạo!”
“Cho dù là đồ giả thì ta cũng không trêu chọc nổi. Nguyên Thần cảnh nhị diệp cũng là cao thủ!”
Trong số các tu hành giả có mặt ở đây, chỉ có một số ít là Nguyên Thần cảnh. Cho dù phán định Lục Châu là giả cũng không ai dám tuỳ tiện đắc tội.
Tưởng Lễ Trí rất hài lòng trước biểu hiện của Thái Hư Kính, dương dương tự đắc nói:
“Trên cả đoạn đường này ta đã dùng Thái Hư Kính để phá hỏng không ít âm mưu. Chỉ riêng người giả mạo Các chủ Ma Thiên Các cũng đã có không dưới ba tên.”
Mã Khánh không tin, nhìn về phía Lục Châu rồi mắng to: “Nói hươu nói vượn! Tưởng Lễ Trí, ngươi đừng có yêu ngôn hoặc chúng!”
“Mã trưởng lão, sự thật thắng mọi lời hùng biện.”
Đám người không ngừng nghị luận. Hoàng phu nhân đứng trên tán dù cảm thấy thật kỳ quái. Sao tự nhiên mọi chuyện lại biến thành phân biệt thân phận của Cơ Thiên Đạo rồi?
Tưởng Lễ Trí nhìn về phía Lục Châu, không còn giả vờ cung kính như trước nữa. “Nguyên Thần cảnh nhị diệp, nếu không tin ta lại chiếu một lần nữa cho các ngươi xem.”
Một tên đệ tử Thái Hư Học Cung đứng phía sau cũng cất giọng phụ hoạ:
“Thái Hư Kính có đôi khi cũng được dùng như kính chiếu yêu!”
Ông!
Thái Hư Kính lại phát sáng. Trận văn toả ra quang mang chiếu về phía Lục Châu.
Khi đạo quang mang kia vừa chiếu tới, Lục Châu đột nhiên tung ra một chưởng!
“Làm càn!”
Lòng bàn tay Lục Châu xuất hiện một vòng xoáy màu vàng kim. Một chưởng ấn cực đại bay ra!
“A?”
Xung quanh chưởng ấn có chín chữ triện lóng lánh kim quang xoay tròn rồi bay thẳng đến chỗ Tưởng Lễ Trí.
Oanh!
Hắn không cách nào tránh né. Đạo chưởng ấn thứ nhất đập vào người, Tưởng Lễ Trí ngây ra như phỗng.
Đạo chưởng ấn thứ hai đánh vào mặt và lồng ngực hắn. Độ cao của chưởng ấn vừa bằng thân người hắn.
Khi đạo chưởng ấn cuối cùng đánh tới, nơi đó đã chẳng còn chút bóng dáng nào của Tưởng Lễ Trí.
Hắn đã bị chưởng ấn đánh tan thành tro bụi từ bao giờ!
Loảng xoảng!
Thái Hư Kính rơi xuống rồi lăn tròn mấy vòng dưới mặt đất. Nó lăn hơn mười mét mới dừng lại.
Tiếng loảng xoảng có vẻ rất đơn độc lọt vào tai tất cả mọi người.
Mặt kính ngửa lên trời, ánh nắng mặt trời vừa vặn chiếu vào Thái Hư Kính, trên bầu trời lại xuất hiện đồ án bát môn trận ấn.
Vô cùng hoa lệ!
Ánh sáng khúc xạ dường như bao trùm tất cả những người có mặt, cũng may đây chỉ là ánh sáng mặt trời, nếu không tu vi của mọi người đều sẽ hiện ra dưới kính.
Toàn trường cực kỳ im ắng.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía lão nhân vừa tung chưởng kia, ai nấy đều căng thẳng muốn vã mồ hôi.
[Ting ! đánh giết một tên mục tiêu, thu hoạch được 1.500 điểm công đức.].
Một tiếng quát ‘làm càn’ và một chưởng ấn Cửu Tự Chân Ngôn đã chấn nhiếp đám người.
Cái gì mà Thái Hư Kính?
Cái gì mà Thái Hư Học Cung?
Cái gì nhị diệp bát diệp… Chẳng cần biết hắn là mấy diệp, một tấm thẻ Một Kích Chí Mạng đều có thể giải quyết.
Nếu nói lần đầu Tưởng Lễ Trí chiếu kính vào người ta đã là mạo phạm cực lớn, thì lần thứ hai chiếu kính hắn tất phải mất mạng!
Đám đệ tử Thái Hư Học Cung ngây ngốc cả người, lặng lẽ nuốt nước bọt nhìn về phía nơi Tưởng Lễ Trí từng đứng.
Trống rỗng. Nào còn bóng dáng của Tưởng Lễ Trí!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía vị lão giả kia… Thật sự chính là Cơ lão tiền bối?
Ông trời ơi!
Sau lưng Mã Khánh đổ mồ hôi lạnh, tay chân run rẩy không thôi. Những người khác cũng chẳng khá hơn chút nào.
Lúc này, Tiểu Diên Nhi đột nhiên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh. Nàng cười hì hì chạy tới nhặt Thái Hư Kính lên xem.
“Sư phụ, tấm gương này chơi vui thật.” Nàng truyền nguyên khí vào.
Ông!
Thái Hư Kính phát ra quang mang chiếu thẳng vào trong biển.
U !
Mặt biển rung động. Sóng biển dập dờn.
Tiếng ngân kỳ quái lập tức thu hút sự chú ý của đám người, ai nấy đều quay đầu nhìn về phía mặt biển.
Thái Hư Kính vẫn tiếp tục chiếu rọi, quang mang xuyên thấu qua từng tầng sóng biển.
Đáy biển vốn vô cùng thanh tịnh đột nhiên xuất hiện một con cá cực lớn dài năm trượng, toàn thân màu đỏ rực.
Thái Hư Kính rọi lên vây cá phản chiếu ra ánh hào quang!
“Thuỷ quái!”
“Là thuỷ quái!”
Đám người lớn tiếng kinh hô.
Thuỷ quái xuất hiện khiến mọi người quên mất cái chết của Tưởng Lễ Trí, quên mất phải xác nhận xem lão nhân này có phải là đệ nhất cường giả đương thời hay không.
Tiểu Diên Nhi vui vẻ cầm Thái Hư Kính rọi vào trong nước biển, thậm chí còn chạy lại rủ rê Hải Loa chơi cùng.
“Hải Loa nhìn nè!”
Nhưng Hải Loa lại suy nghĩ đến xuất thần, thầm nói: “Hình như nó rất thương tâm…”
“A? Sao muội biết?” Tiểu Diên Nhi hỏi.
“Ta cảm thấy như vậy.”
Cùng lúc đó, Hoàng phu nhân đứng trên tán dù sắc mặt khẽ biến.
Nàng nhìn về phía thuỷ quái dưới biển rồi khom người nói với Lục Châu: “Lão tiên sinh thủ đoạn kinh người, xin mời lão tiên sinh chủ trì đại cục!”
U !
Thuỷ quái đột nhiên lao vụt ra khỏi mặt nước, vây cá vung ra biến thành hai cánh chim thật lớn!
Kim quang hoà lẫn với màu vây đỏ, thuỷ quái bay một vòng quanh trận pháp trên Huyền Không đảo.
Việc thuỷ quái biết bay đã chẳng phải chuyện lạ trong tu hành giới, nhưng hôm nay thuỷ quái xinh đẹp hoa lệ như vậy, toàn thân nở rộ quang hoa bay vòng quanh đảo quả là cảnh tượng hiếm thấy.
ẦM!
Huyền Không đảo lại rơi xuống mười mét!
Khi Huyền Không đảo rơi xuống, thuỷ quái kêu lên một tiếng nghẹn ngào vang vọng khắp Huyền Không đảo.
“Nó đang khóc.” Hải Loa lộ vẻ thương cảm.
Không ai chú ý tới lời nàng, chẳng ai nhìn đến trong mắt thuỷ quái chảy ra giọt nước mắt to bằng nắm tay.
Thuỷ quái lượn một đường vòng cung trên không rồi lao đầu xuống biển. Dưới mặt nước, nó vẫn không ngừng bơi xung quanh trận pháp, tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Nghiệt súc! Hoàng phu nhân, hẳn là con vật này đã làm hỏng trận pháp! Phải diệt trừ nó thì Huyền Không đảo mới có thể được yên ổn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận