Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1101

Trong mắt Ngu Thượng Nhung, hành vi che giấu thực lực của Trương Tưởng Tưởng rất không thuần thục. Vu Chính Hải đã luận bàn với Nhiếp Thanh Vân trong thời gian dài, sao có thể bị một tân nhân thập diệp đánh bại. Nhưng luận bàn rốt cuộc cũng chỉ là luận bàn, nếu chân chính chém giết thì cửu diệp muốn thắng thập diệp vẫn khó như lên trời.
Sắc mặt Trương Tưởng Tưởng nặng nề, đao cương bốn phía càng lúc càng hung mãnh.
“Chiêu tiếp theo của ta là Trừu Đao Đoạn Thuỷ, chỉ mong có thể khiến đại tiên sinh hài lòng.”
Nói xong, hai tay hắn chập lại, nguyên khí rung động kịch liệt, đao cương trong giây lát tạo thành một lốc xoáy cực lớn bổ về phía Vu Chính Hải.
“Hả?” Vu Chính Hải cảm thấy đao pháp này có chút nguy hiểm, bèn bay lùi về sau. Nhưng đám đao cương lốc xoáy kia lại tiếp tục đuổi theo, số lượng càng lúc càng nhiều.
Vu Chính Hải bỗng nhiên hạ xuống, đơn chưởng hướng lên, Đại Huyền Thiên Chưởng dùng như một tấm thuẫn che chắn đám đao cương. Phanh phanh phanh…
Điều khiến mọi người ngạc nhiên là nguyên khí trong cơ thể Trương Tưởng Tưởng cuồn cuộn không ngừng, đao cương liên tục đánh xuống như thác.
“Sắp phân thắng bại rồi.” Có người nói.
“Có thể đánh ra đao cương liên tục như vậy, vị huynh đệ này không đơn giản nha.”
Ngu Thượng Nhung liếc nhìn hai người vừa nói chuyện, lạnh nhạt lắc đầu. “Lúc này nói chuyện thắng thua là quá sớm. Vũ khí bên hông Vu Chính Hải còn chưa dùng tới đâu.”
Đám người nhìn sang, quả thật là vậy.
Khi Đại Huyền Thiên Chưởng Ấn vỡ vụn, Bích Ngọc Đao bên hông bay thẳng vào lòng bàn tay Vu Chính Hải, ông ông rung động, đao cương nở rộ. Một đạo đao cương dài đến mấy trượng xuất hiện ngăn cản đám đao cương lốc xoáy.
Lúc này, Trương Tưởng Tưởng đột nhiên lách mình bay về phía trước, gọi ra pháp thân. Toà pháp thân hồng liên thập diệp xuất hiện bên trên đao cương, lấp loé đến trước mặt Vu Chính Hải.
Trong tay Trương Tưởng Tưởng cầm một đạo đao cương tráng kiện nhất, nhưng lại bị một tay còn lại của Vu Chính Hải ngăn trở, đồng thời pháp thân kim liên cửu diệp cũng xuất hiện.
Song phương tiến vào giai đoạn giằng co, nhìn qua rõ ràng pháp thân cao hai mươi trượng chiếm toàn bộ ưu thế.
“Đại tiên sinh, có bất ngờ không?” Trương Tưởng Tưởng mỉm cười nói.
“Ngươi nhìn xem ta có vẻ gì là bất ngờ không?” Vu Chính Hải thong dong đáp.
Nụ cười trên mặt Trương Tưởng Tưởng biến mất, đao cương trong tay lại gia tăng lực lượng.
Xoẹt !
Vu Chính Hải bị đẩy lui về sau, hai chân chạm đất tạo thành hai đường rãnh, mà lúc này đao cương trên trời vẫn không ngừng bổ xuống.
Trừu Đao Đoạn Thuỷ, đao không thật sự đoạn thuỷ mà lợi dụng đao cương cuồn cuộn không ngừng để đối thủ không có cơ hội phản công. Lục Châu không khỏi gật đầu tán thưởng.
“Có thể bức lui Vu Chính Hải, đúng là thủ đoạn không ít. Nếu đao cương tinh khiết hơn một chút thì có thể so sánh với Vu Chính Hải khi xuất toàn lực rồi.”
Nói xong, Lục Châu mới ý thức được suy nghĩ của mình có vấn đề… Lão phu hẳn nên lo lắng cho đồ nhi mình mới đúng?
Vu Chính Hải lui lại gần trăm mét, đống phế tích sau lưng hắn đều bị đụng nát thành bã vụn. Hai người tựa hồ cũng không muốn rời khỏi phế tích, tránh cho cuộc chiến phá hỏng các công trình kiến trúc khác.
Khi lực lượng trong cơ thể Trương Tưởng Tưởng đã dùng hết, Vu Chính Hải đạp đất ổn định thân hình, Đại Huyền Thiên Chưởng trong lòng bàn tay bộc phát lực lượng hùng hồn. Phanh!!
Trên mặt Trương Tưởng Tưởng tràn đầy vẻ không thể tin nổi, lăng không bay về sau.
Thập diệp bị cửu diệp đánh bay. Ai mà tin được?
Trong tiếng kinh hô của mọi người, Trương Tưởng Tưởng xoay chuyển trên không trung một vòng, song chưởng lại đánh ra đao cương, phối hợp với đám đao cương đầy trời bổ xuống.
Vu Chính Hải mỉm cười. “Thủy Long Ngâm.”
Đao cương bốn phương tám hướng quanh Vu Chính Hải đột nhiên biến thành một con thuỷ long màu vàng kim, thuỷ long xoay tròn bay về phía đao cương của Trương Tưởng Tưởng.
Phanh phanh phanh…
Trương Tưởng Tưởng bị Thủy Long Ngâm đánh bay, Trừu Đao Đoạn Thuỷ bị phá vỡ.
Cảnh tượng này khiến đám người quan chiến lắc đầu liên tục. “Sao có thể như vậy? Thập diệp lại bị cửu diệp đánh?”
“Thanh đao này là hoang cấp…”
Đám người ngẩng đầu nhìn lên, thấy Vu Chính Hải vừa thi triển đại thần thông thuật xuất hiện phía trên pháp thân Trương Tưởng Tưởng, Bích Ngọc Đao trong tay bổ thẳng xuống.
Trương Tưởng Tưởng đương nhiên không dám để pháp thân ngạnh kháng vũ khí hoang cấp, lập tức thu hồi pháp thân tránh né.
Oanh! Một chiêu Đao Trấn Sơn Hà của Vu Chính Hải bổ xuống mặt đất tạo thành dấu vết đao cương hẹp dài đến mấy ngàn mét.
Một chiêu qua đi, hai người lùi lại đứng đối diện nhau.
“Đại tiên sinh quả nhiên danh bất hư truyền, ta thừa nhận mình đã khinh địch.” Trương Tưởng Tưởng nghiêm túc nói.
Vu Chính Hải khẽ lắc đầu. “Tất cả chỉ mới bắt đầu mà thôi.”
Ầm ầm!! Tiếng sấm sét vang lên đì đùng. Mưa to trút xuống khiến mảnh phế tích càng thêm thần bí.
Nước mưa đương nhiên không thể làm ướt người đám tu hành giả có cương khí hộ thể. Khi không chiến đấu, tiêu hao năng lượng để bốc hơi nước mưa không tính là gì, nhưng đối với hai người đang kịch chiến như Vu Chính Hải và Trương Tưởng Tưởng thì đây lại là một áp lực do ông trời thêm vào.
Trương Tưởng Tưởng nói: “Vậy thì bắt đầu đi !”
Pháp thân hồng liên mở ra, nằm theo phương ngang bay thẳng về phía Vu Chính Hải như mũi tên, Trương Tưởng Tưởng đứng trong phần đầu pháp thân dồn lực lượng đánh tới.
Cảnh tượng này Vu Chính Hải đã thấy nhiều lần khi luận bàn với Nhiếp Thanh Vân. Nhiếp Thanh Vân thường xuyên dùng chiêu này để lật bàn, bởi vì pháp thân cửu diệp không thể lấy cứng đối cứng với pháp thân thập diệp.
Thứ Vu Chính Hải có thể dựa vào chính là hoang cấp Bích Ngọc Đao. Dùng đao này để san bằng chênh lệch giữa cửu diệp và thập diệp, còn lại phải xem kỹ xảo và kinh nghiệm của đôi bên.
“Hay! Đáng lý ra nên dùng chiêu này từ sớm.” Đám người vỗ tay.
Ngao !
Thủy Long Ngâm xuất hiện lần nữa, cường đại hơn trước gấp mấy lần.
Lúc trước khi thi triển chiêu này, Lục Châu đã mượn dùng nước trong dao trì để bày ra uy lực của Thủy Long Ngâm, không ngờ cơn mưa này lại vô tình trợ giúp Vu Chính Hải.
Oanh! Pháp thân Trương Tưởng Tưởng va chạm với Thủy Long Ngâm. Thủy Long Ngâm cùng nước mưa xung quanh không ngừng thẩm thấu thôn phệ pháp thân thập diệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận