Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1461

Là người thì đều có chút “tiện”. Nếu cho vào dễ dàng, bọn hắn sẽ không thấy có gì tốt, nhưng nếu không cho vào thì ngược lại sẽ tò mò, do dự.
“Tu vi bao nhiêu?” Minh Thế Nhân chỉ vào Tôn Mộc hỏi.
“Sáu Mệnh Cách.”
“Thật là đồng đều. Các ngươi có biết ngoài kia có bao nhiêu người muốn gia nhập Ma Thiên Các không?”
Minh Thế Nhân chỉ tay về phía Tiêu Vân Hoà nói: “Tiêu Vân Hoà là Tháp chủ Hắc Tháp, từ lâu đã là cao thủ mười hai Mệnh Cách, hắn muốn gia nhập Ma Thiên Các mà không có cửa.”
“Điện chủ Cửu Trọng Điện Tư Không Bắc Thần muốn gia nhập Ma Thiên Các, không có cửa.”
“Tông chủ Vân Sơn mười hai tông Nhiếp Thanh Vân muốn gia nhập Ma Thiên Các, không có cửa.”
Liên tiếp nghe được mấy cái danh hiệu rất kêu, năm người trợn tròn mắt.
Minh Thế Nhân tiếp tục nói: “Liệp đội U Linh gì đó mạnh cỡ nào?”
Mặc kệ đối phương đáp ra sao, Minh Thế Nhân cũng đã chuẩn bị tâm lý tự thổi phồng.
Tôn Mộc đáp: “Đội trưởng là mười lăm Mệnh Cách, có quyền trượng hợp cấp.”
Minh Thế Nhân suýt tý nữa đã rơi khỏi lưng Cùng Kỳ, miễn cưỡng ổn định thân ảnh. “Này… nhiều Mệnh Cách vậy sao.”
“Đó chỉ là mỗi mình hắn thôi, trong đội của hắn mỗi người đều có năng khiếu đặc biệt, là đội ngũ biết cách sinh tồn nhất trong bí ẩn chi địa.” Tôn Mộc nói.
Minh Thế Nhân xấu hổ, thổi phồng không nổi rồi a.
Nhưng Lục Châu bỗng nhàn nhạt nói: “Lão phu đã giết chết bọn hắn.”
Năm người lộ vẻ sửng sốt khó tin, còn cho rằng tai mình nghe nhầm.
Lục Châu phất tay áo, mấy kiện vũ khí xuất hiện trong lòng bàn tay.
“Thánh Giả Quyền Trượng!”
“Phong Linh Cung!”
Không khí trở nên ngưng trệ khiến người hô hấp khó khăn.
Lục Châu tiếp tục nói: “Đội ngũ bốn mươi người, chỉ có hai kiện vũ khí này là miễn cưỡng nhập vào mắt lão phu.”
Đại ý là, mấy thứ khác lão phu chẳng buồn nhặt.
Minh Thế Nhân cũng nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn biết sư phụ đến bí ẩn chi địa và gặp Lục Ngô, nhưng lại không biết chuyện của liệp đội U Linh kia.
Năm người tròn mắt quan sát hai kiện vũ khí.
“Không giống đồ giả.”
“Đội trưởng Tào Chiết Xuân xem quyền trượng như sinh mệnh, chưa từng rời tay.”
“Đúng là thật rồi.”
“Phong Linh Cung cũng là thật.”
“Làm sao bây giờ?”
Năm huynh đệ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai nấy đều mộng bức không biết nên làm thế nào.
Tôn Mộc phất tay, năm người lập tức đi tới một góc, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.
“Hắn mạnh đến không hợp thói thường.”
“Có thể giết Tào Chiết Xuân, có khi là chân nhân cũng không chừng.”
“Chân nhân?!”
“Môn phái có chân nhân toạ trấn sao lại coi trọng chúng ta? Vừa rồi tiểu tử kia nói một đống cao thủ đều bị cự tuyệt gia nhập cơ mà?”
“Đừng quá coi thường chính mình, tiền bối coi trọng chúng ta là được.”
“Nhưng Tào Chiết Xuân là thần tượng của ta lại bị hắn giết rồi…”
“Cút!”
“Được rồi, Tào Chiết Xuân cũng không phải người tốt gì.”
“Vậy gia nhập sao?”
“Đồng ý.”
Năm người tản ra đi về phía Lục Châu. Tôn Mộc hô lên: “Quỳ.”
Năm người đồng loạt quỳ xuống nói: “Xin lão tiền bối thu lưu.”
Lục Châu thu hồi Phong Linh Cung và Thánh Giả Quyền Trượng, vuốt râu nói: “Nghĩ kỹ càng chưa?”
Năm người gật đầu: “Đã nghĩ kỹ.”
“Ma Thiên Các toạ lạc tại kim liên giới, là một giới rất nhỏ yếu, trong tương lai sẽ gặp gỡ địch nhân mạnh hơn Tào Chiết Xuân gấp trăm lần, chỉ cần không cẩn thận sẽ mất mạng. Mỗi khi có tân nhân gia nhập, bản toạ đều sẽ nói rõ việc này. Như vậy các ngươi còn nguyện ý gia nhập Ma Thiên Các không?” Lục Châu thản nhiên nói.
Vừa mới bảo là cho chỗ dung thân cơ mà, chỗ dung thân là phải đảm bảo an toàn, sao bây giờ lại nói lời này?
Năm người đưa mắt nhìn nhau, lộ vẻ không biết làm sao bây giờ.
Lục Châu nói bổ sung: “Một khi gia nhập Ma Thiên Các, lão phu đương nhiên sẽ che chở các ngươi.”
Năm người nhìn nhau nháy mắt, vung tay nói:
“Chúng ta nguyện ý gia nhập Ma Thiên Các.”
[Ting ! thu hoạch được năm tên thuộc hạ, ban thưởng 5.000 điểm công đức.].
Lục Châu hài lòng gật đầu.
Đáng tiếc quyền hạn của Hệ thống chưa đủ, Lục Châu không thể nhìn được độ trung thành của bọn hắn.
Tục ngữ có câu, nhân tâm khó dò. Mặc kệ thái độ bên ngoài thế nào, Lục Châu đều có khả năng đang dẫn sói vào nhà.
Đúng là nên thăng cấp quyền hạn của Hệ thống rồi.
Trước lúc đó, Lục Châu muốn lôi kéo nhiều cao thủ một chút, phòng ngừa vạn nhất. Hắn quay đầu nhìn Tiêu Vân Hoà.
Tiêu Vân Hoà cười cười đi tới, chắp tay nói: “Chúc mừng Lục huynh.”
Lục Châu nói: "Đã gia nhập Ma Thiên các, vậy chuyện của Huyền Mệnh Thảo xem như bỏ qua, các ngươi thấy thế nào?"
"Đều do lão tiền bối làm chủ."
Minh Thế Nhân lập tức sửa lời bọn hắn: "Gọi là Các chủ."
Lục Châu vuốt râu gật đầu.
Tiêu Vân Hòa cười nói: "Đa tạ Lục huynh."
Lục Châu liếc nhìn hắn một cái: "Trọng thương rồi?"
Tiêu Vân Hòa bất đắc dĩ gật đầu:
"Ta và Hạ Tranh Vanh đại chiến hai ngày, vốn cho rằng có thể đại thắng, không ngờ hắn có một kiện khôi giáp có lực phòng ngự cực mạnh. Sau khi ta miễn cưỡng chiến thắng, Hạ Tranh Vanh hứa hẹn sẽ rời khỏi Hắc Tháp. Nào ngờ trên đường trở về ta lại lọt vào phục kích, chỉ tiếc mấy vị huynh đệ kia của ta..."
Tôn Mộc lắc đầu nói: "Chúng ta chỉ nhằm vào ngươi, không hề nhằm vào bằng hữu của ngươi."
"Bằng hữu của ngươi gặp chuyện không liên quan gì đến chúng ta."
"Đúng thế."
Tiêu Vân Hòa nhướng mày hỏi: "Các ngươi thật sự không có quan hệ gì với Hạ Tranh Vanh?"
Năm người lắc đầu.
Tiêu Vân Hòa tức giận hừ một tiếng: "Hạ Tranh Vanh quả nhiên là tên lòng lang dạ thú."
"Về hoàng thành trước đã." Lục Châu nói.
"Vâng."
Trong Dưỡng Sinh điện.
Năm huynh đệ Tôn Mộc đứng sóng vai.
Lục Châu chắp tay dạo bước nói: “Lát nữa sẽ có người hướng dẫn cho các ngươi về Ma Thiên Các. Lão phu có mấy câu hỏi, các ngươi phải thành thật trả lời.”
“Chúng ta biết gì nói nấy.” Tôn Mộc đáp.
“Tần Mạch Thương đang ở đâu?”
“Tần gia thiếu chủ?!” Tôn Mộc kinh ngạc thốt lên.
“Là hạng người cực kỳ ngang ngược.” Chiêm Kim phụ hoạ.
“Nhân phẩm rất tệ.”
“Nghe nói hắn đến bí ẩn chi địa bị người ta lấy đi một Mệnh Cách, về sau đến đạo trường của Tần chân nhân, đã lâu rồi không xuất hiện lại.”
Năm người trả lời theo thứ tự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận