Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 461

Vu Chính Hải cau mày xụ mặt nhìn tứ đại hộ pháp quỳ trước mặt mình. Hắn không thể thật sự phạt nặng bọn họ!
Trong cơn tức giận, Vu Chính Hải vung một quyền đánh vào vách tường!
Ầm!
Không sử dụng nguyên khí, chỉ dựa vào độ cứng nắm đấm mà mặt tường đã bị Vu Chính Hải đánh nát bấy.
“Không có thất sư đệ, các ngươi bảo ta phải làm sao để thống nhất thiên hạ? Chẳng lẽ lại làm theo lời đám đần độn ngoài kia chém mất kim liên?” Vu Chính Hải tức giận đến mức sắc mặt khó coi.
Tứ đại hộ pháp quỳ một chân dưới đất, đến thở mạnh cũng không dám.
Trầm mặc một lát Hoa Trọng Dương mới nói: “Thất tiên sinh khăng khăng muốn về Ma Thiên Các, chúng thuộc hạ không cách nào cản được. Huống hồ tu vi lão tiền bối lại vô cùng đáng sợ. Ngay cả… ngay cả cao thủ như Hạng Liệt cũng không chịu nổi một chiêu của người.”
“Đứng lên đi.” Vu Chính Hải xoay người lại.
Lúc này bốn người mới lục tục đứng lên.
Vu Chính Hải thở dài nói: “Nếu đệ ấy khăng khăng muốn trở về, ta sẽ tôn trọng lựa chọn của đệ ấy.”
Không tôn trọng thì còn biết làm gì? Chẳng lẽ chạy tới Ma Thiên Các cướp Tư Vô Nhai về?
“Giáo chủ, vậy tiếp theo chúng ta phải làm sao đây?” Hoa Trọng Dương hỏi.
“Trước khi thất sư đệ tới Lương Châu đã lập một kế hoạch cô lập Thần Đô, mô phỏng lại toàn bộ các khả năng cho ta xem. Cho dù thế nào thì kế hoạch cô lập cũng phải thực hiện. U Minh Giáo sớm muộn gì cũng sẽ chiếm được Thần Đô.” Vu Chính Hải nói.
Nghe vậy, Hoa Trọng Dương thở dài. “Thất tiên sinh đại tài như thế, đáng tiếc, đáng tiếc…”
Ba người còn lại cũng lắc đầu thở dài.
Hắt xì !
Có lẽ do bên trong động diện bích nhiều hàn khí nên Tư Vô Nhai đã bị phong ấn tu vi hắt hơi một cái thật mạnh.
“Thất sư huynh, vì sao huynh không chịu nói ra nơi cất giấu thuỷ tinh cầu?” Chư Hồng Cộng chuẩn bị cho Tư Vô Nhai một bộ quần áo ấm, tay choàng lên vai hắn, cười hắc hắc nói.
Tư Vô Nhai liếc nhìn Chư Hồng Cộng. “Sư phụ bảo đệ tới đây lôi kéo ta?”
“Thất sư huynh, dựa vào trí thông minh của ta thì huynh cảm thấy ta có thể moi được thông tin gì từ huynh hả? Sư phụ muốn chọn cũng phải chọn người như tứ sư huynh mới đúng.” Chư Hồng Cộng đáp.
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: “Về Ma Thiên Các chưa bao lâu mà khả năng vỗ mông ngựa lại tăng lên rồi.”
“Lời này của thất sư huynh ta không thích nghe nha. So sánh sự thành thật thẳng thắn của ta với vỗ mông ngựa là vũ nhục cực lớn đối với ta đó.” Chư Hồng Cộng nói.
Tư Vô Nhai không thèm để tâm. Loại mánh khoé này của Chư Hồng Cộng sao Tư Vô Nhai có thể không rõ.
“Ta biết thừa đệ rồi. Nói thật, ta chỉ biết thuỷ tinh cầu lưu lạc đến Nhung Tây, không còn ở Đại Viêm.”
Chư Hồng Cộng cười hì hì bước ra sau lưng Tư Vô Nhai, cẩn thận bóp vai cho hắn.
“Nhung Tây? Thất sư huynh, với tài trí của huynh thì việc giúp sư phụ tìm lại thuỷ tinh cầu hẳn là không khó nha?”
Tư Vô Nhai nghiêng đầu liếc Chư Hồng Cộng một cái.
“Lão bát, nhanh như vậy đã bị Ma Thiên Các thu phục rồi à?”
Nghe vậy Chư Hồng Cộng cười ha hả.
“Ta cảm thấy Ma Thiên Các bây giờ tốt hơn xưa nhiều… Huynh thử nhìn khắp bốn phía xem, người đông hơn trước, có thể ăn ngủ có thể tập luyện, có tiểu cô nương ngồi ngắm mặt trời lặn, còn có mấy lão đầu không biết xấu hổ suốt ngày khoác lác rất vui…”
Tư Vô Nhai bày ra vẻ mặt ta không thể hiểu nổi ngươi.
Chư Hồng Cộng tiếp tục nói: “Ta thật sự rất thích Ma Thiên Các như thế này.”
Tư Vô Nhai đẩy bàn tay mập mạp của hắn ra. “Muốn dựa vào đó để moi thông tin của ta sao?”
“Không có mà.”
“Nhung Tây có ngũ quốc gồm Vu Hàm, Lâu Lan, Túc Thận, Trường Cổ và Kỳ Quăng. Thuỷ tinh cầu do chính tay sư phụ người mang đi giấu, ngũ quốc lớn như vậy biết đi đâu mà tìm? Hơn nữa ai có thể xác định được thuỷ tinh cầu đã rơi vào tay người khác hay chưa? Hoặc có khi nó đã lưu lạc đến thất quốc Nhung Bắc rồi không chừng.” Tư Vô Nhai nói.
“Phong ấn của sư phụ hẳn là người khác rất khó mở ra.” Chư Hồng Cộng gãi đầu nói.
“Đúng như tứ sư huynh nói, ngươi có dám cam đoan mọi phán đoán của mình đều là chính xác không? Trên đời này nào có chuyện gì là tuyệt đối đâu.” Tư Vô Nhai đáp.
Chư Hồng Cộng gật đầu đồng ý, nhưng lại cảm thấy không đúng lắm, bèn nói:
“Nếu đã như vậy thì huynh cứ kể lại chi tiết cho sư phụ nghe là được, sư phụ sẽ không làm khó huynh.”
“Đệ cho rằng đây là lời nói thật, nhưng đến tai sư phụ thì đây chính là lời dối trá hoang đường.” Tư Vô Nhai nói.
Vừa dứt lời đã nghe thấy bên ngoài động diện bích truyền tới một tiếng hừ nhẹ.
“Thất sư huynh, uổng cho ta còn nói tốt cho huynh… Huynh lại dám nghĩ xấu cho sư phụ như vậy.”
Tiểu Diên Nhi mặc một bộ thanh y đứng ở cửa động, vẻ mặt không vui nhìn Tư Vô Nhai. “Nếu không có sư phụ, huynh đã chết từ lâu!”
“Tiểu sư muội?” Tư Vô Nhai lúng túng nói. “Ta không có ý đó.”
“Huynh chính là có ý đó.” Tiểu Diên Nhi tức giận hầm hừ. “Đồ đáng ghét luôn tự cho mình là đúng!”
Nói xong Tiểu Diên Nhi không thèm nghe hắn giải thích đã xoay người rời đi.
Chư Hồng Cộng và Tư Vô Nhai đưa mắt nhìn nhau. Tư Vô Nhai thở dài nói: “Ngay cả tiểu sư muội cũng hiểu lầm ta…”
Chư Hồng Cộng không dám nói lời nào.
Tư Vô Nhai lắc đầu, thêm một người hay thiếu một người cũng chẳng sao, hắn đã quá quen với việc bị hiểu lầm rồi.
“Lão bát, kể cho ta nghe tình hình ở Ma Thiên Các nào.”
“Vâng.” Chư Hồng Cộng gãi gãi đầu nói. “Bắt đầu từ đám lão đầu kia đi…”
Trong Đông Các.
Lục Châu lĩnh hội Thiên thư xong, cảm thấy lực lượng phi phàm hầu như đã bão hoà, trong lòng mới thả lỏng hơn một chút.
Lục Châu đứng lên quan sát tấm bản đồ da dê cổ, ngoại trừ những nơi đã hiện lên rõ ràng thì các địa phương khác vẫn tối tăm mờ mịt như trước, chẳng thể trông thấy gì.
Tuy vậy hình dạng bản đồ ở khu vực Vu Hàm Sơn đã trở nên rõ ràng hơn trước nhiều.
“Chẳng lẽ Ngu Thượng Nhung đã đến Vu Hàm Sơn?” Lục Châu vuốt râu suy tư.
Suy tư một lát cảm thấy không có tác dụng gì, Lục Châu bèn xoay người ngồi xếp bằng xuống, mở giao diện Hệ thống lên.
Điểm công đức: 44.200 điểm.
Còn thiếu hơn năm mươi ngàn điểm mới mua được pháp thân Bách Kiếp Động Minh.
Lục Châu không thèm suy nghĩ nhiều, mặc niệm một tiếng: “Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, thu hoạch được 10 Thẻ Nghịch Chuyển.].
Thẻ Nghịch Chuyển? Lục Châu rốt cuộc minh bạch.
Thời điểm ban đầu mới có Hệ thống, tỷ lệ trúng thưởng cao là do căn cứ vào nhu cầu của ký chủ.
Có ngon thì ngươi ban thưởng cho lão phu một cái pháp thân đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận