Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1529

Lục Châu thở dài một tiếng, vung tay áo nói: "Dọn dẹp đi."
"Tuân mệnh."
Đám người Ma Thiên Các đồng thời khom người nói.
Đoan Mộc Sinh nắm chặt Bá Vương Thương, vọt sang trái. "Lục Ngô."
"Đến đây."
Oanh!
Bốn chân Lục Ngô đạp đất, thân hình khổng lồ đủ để che khuất bầu trời bay vào không trung rồi lao vụt xuống.
Mấy trăm tên Quán Hung ngẩng đầu, trợn to mắt nhìn thân ảnh khổng lồ của Lục Ngô.
"Lục Ngô!"
A !
Miệng nó há ra, hàn ý cực hạn càn quét khu vực ngàn mét bên dưới.
Băng phong ập tới đông kết đám Quán Hung ngay tại chỗ.
Lục Ngô đáp xuống.
Oanh!
Bốn vó đạp thật mạnh vào đám băng điêu bên dưới, băng điêu vỡ vụn, thân thể đám người Quán Hung cũng theo đó mà hóa thành bã vụn, điểm chí mạng gì đó căn bản là không cần dùng đến.
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả phòng ngự và âm mưu quỷ kế đều trở nên cực kỳ buồn cười.
Không khí ngưng trệ. Hô hấp thắt chặt.
"Ách... Có tam sư huynh và Lục Ngô là đủ rồi, còn cần chúng ta làm gì?" Tiểu Diên Nhi lẩm bẩm một câu.
Bọn họ vừa ra tay, ngay cả chỗ trống để nàng phát huy cũng không có.
Nàng vỗ vỗ đầu tiểu Hỏa Phượng đậu trên vai mình, ấm ức nói: "Đến lúc nào thì ngươi mới có thể lợi hại giống mẹ ngươi chứ?"
Tiểu Hỏa Phượng vỗ cánh, trong mồm không ngừng phun ra từng ngụm hỏa diễm to cỡ nắm tay. Phù, phù, phù... sau đó nó nhả không nhả một chút hỏa diễm nữa.
Minh Thế Nhân nói: "Cẩu tử... Lên!"
Một người một chó lao vọt xuống dưới.
Dù thân thể Cùng Kỳ không so được với Lục Ngô nhưng trong giây lát đã biến lớn gấp mấy lần, nó nhào tới đám Quán Hung đang giãy giụa.
Nhan Chân Lạc và Lục Ly lần lượt nhảy xuống, phô diễn thần thông!
Từng đạo tinh bàn nở rộ trên không trung, lực lượng Mệnh Cách oanh tạc đánh xuống.
Khổng Văn nhìn thoáng qua, cười ha hả nói: "Các huynh đệ, xông lên!"
"Lên!"
Bốn người lao xuống dưới cùng một lúc.
[Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
[Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
Cự nhân Quán Hung nhìn thấy Lục Ngô cũng phải sửng sốt.
Hắn nhảy lên, nhào về phía Lục Ngô, song quyền đánh vào đầu nó.
"Cút!" Âm công như kinh lôi càn quét tới.
Cự nhân Quán Hung đình trệ trên không trung một lúc, sau đó lại tiếp tục đánh về phía trước!
Song quyền nện trên đầu Lục Ngô, từng vòng sáng cương ấn không ngừng nở rộ.
Oanh!
Một phần lớn băng phong được quang ấn giải khai, rất nhiều Quán Hung đã thoát khỏi băng phong nhảy vọt lên, lại lần nữa vung ra Hàng Ma Côn Trận.
"Đại!"
Cự nhân bành trướng, trong khoảnh khắc lại cao thêm mấy chục trượng.
Đám Quán Hung lăng không bay lên, xếp thành một hàng dọc, lồng ngực trống rỗng của bọn hắn nối liền thành một đường.
Một đạo quang ấn từ lồng ngực bọn hắn bắn ra.
Oanh!
Quang ấn bắn trúng Lục Ngô, Lục Ngô đau đớn gào lên một tiếng, lui lại mấy bước.
"Khá lắm! Chiêu thức gì đây?" Minh Thế Nhân nhìn ngực đám Quán Hung, nói với vẻ kinh ngạc.
"Là năng khiếu đặc thù của Quán Hung, không cần phải để ý đến, tiếp tục đi!" Khổng Văn hô to.
Đám người Ma Thiên Các gọi ra tinh bàn xông lên, điên cuồng oanh tạc đám Quán Hung.
Phanh phanh phanh...
[Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
[Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
Lục Châu đứng ở một bên quan sát thế cục biến hóa.
Tổng kết lại, thực lực tập thể của Ma Thiên Các đã gia tăng rất nhiều. Ứng phó với đội ngũ mấy trăm Quán Hung mà chẳng mảy may sợ hãi, thậm chí còn chiếm ưu thế rất lớn.
Đương nhiên, tác dụng của Lục Ngô mang tính quyết định.
Nhưng bên phía đối phương cũng có đại cự nhân Quán Hung áp đảo chiến trường, trong thời gian ngắn rất khó phân được thắng bại.
Quán Hung phòng ngự rất cao, không như thân thể huyết nhục của con người. Thiên Giới Bà Sa phải tấn công thật lâu mới có thể tạo thành tổn thương cho chúng.
"Muốn bắt giặc, trước phải bắt vua."
Lục Châu nhìn về phía cự nhân, đạp không hành tẩu.
Chiến trường cực kỳ hỗn loạn, dường như không ai chú ý tới Lục Châu đang di chuyển về phía trước.
Cho đến khi hắn đến giữa không trung, tên cự nhân kia mới liếc hắn một cái, giận dữ quát: "Ngươi đừng xem thường Quán Hung tộc!"
Hai chân cự nhân đạp mạnh. Mặt đất trong phương viên trăm mét lún xuống.
Tất cả Quán Hung nhảy lên không trung, miễn cưỡng hấp thụ đao cương kiếm cương của đám người. Làn da và thân thể chúng như bàn thạch giúp chúng có năng lực chống đỡ.
Lục Châu tiếp tục bay tới, nhìn chằm chằm cự nhân kia không chớp mắt, cho đến một vị trí phù hợp, hắn dừng lại mặc niệm thần thông Thiên Thư Chúng Sinh Ngôn Âm, đồng thời điều động lực lượng của Ung Hòa.
"Hạ xuống !"
Thiên âm hùng hậu như kinh lôi, mênh mông như sóng biển phát tiết ra ngoài.
Mới đầu bọn hắn có thể nghe ra thanh âm... cho đến khi thanh âm kia sinh ra tiếng vọng, không ngừng quanh quẩn ở bên tai, sau đó đám Quán Hung xuất hiện cảm giác ù tai.
Ông !
Đầu óc đám Quán Hung trở nên trống rỗng.
Cũng may phạm vi bao trùm thần thông chỉ giới hạn trong đám Quán Hung, nếu phe mình đến gần không chừng cũng bị âm công đột nhiên xuất hiện này chấn động đến da đầu tê dại.
Đám đồ đệ đồng loạt ngẩng đầu nhìn sư phụ.
"Âm Công này..."
"Là lực lượng Mệnh Cách của Ung Hoà."
Sau đó.
Tập thể Quán Hung nhìn thấy hỏa diễm huyết hồng xuất hiện đầy trời rồi đánh về phía mình, bọn chúng lộ vẻ hoảng sợ.
Lực lượng Mệnh Cách của Ung Hòa: kích phát lòng sợ hãi!
Đám Quán Hung thật sự sợ hãi. Mấy trăm cây Hàng Ma Côn lần lượt rơi xuống.
Quang mang giữa ngực đám Quán Hung toàn bộ tắt ngấm, từng tên một rơi xuống nện vào mặt đất.
Oanh, oanh, oanh…
Đám người Ma Thiên Các thấy thế, lập tức chuyển động tinh bàn. Lực lượng Mệnh Cách đua nhau bắn xuống, bắt đầu tấn công không khoan nhượng.
Cự nhân bị âm công chấn trụ trong một lúc, khi hắn lấy lại tinh thần, vừa định gầm thét thì đã thấy Lục Châu xuất hiện trước mặt, Vị Danh Kiếm trong tay chém xuống.
Thanh kiếm cương dài đến trăm trượng toả ra lam quang sâu thẳm, lực lượng Thiên tướng gần như bao phủ toàn bộ kiếm cương.
Ầm!
Vị Danh Kiếm đâm xuyên qua cự nhân, cắm vào mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận