Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 925

Nhắc tới Lạc Tuyên, Lục Châu lại nhớ tới những chuyện nhìn thấy trong thuỷ tinh cầu ký ức. Có khả năng Lạc Tuyên có được hạt giống Thái Hư nên tu vi mới tăng nhanh như vậy.
“Có bao nhiêu cửu diệp?” Lục Châu lại hỏi.
Lần này người đáp lời không phải Tư Không Bắc Thần mà là Diêu Thanh Tuyền: “Tông môn trong thiên hạ có rất nhiều, chỉ riêng đại tông môn cũng đã có hơn mười cái. Mỗi một tông môn dù nhiều hay ít cũng sẽ có một hoặc hai vị cửu diệp, cụ thể là bao nhiêu thì rất khó biết. Nhưng nếu không có cửu diệp thì sẽ không thể trở thành đại tông môn.”
“Vậy tính ra Cửu Trọng Điện cũng là một tông môn siêu quần xuất chúng, vì sao lại có kết quả như ngày hôm nay?”
Lời này khiến Tư Không Bắc Thần và hai vị thủ toạ lúng túng không thôi. Khụ khụ khụ…
Tư Không Bắc Thần lại ho khan kịch liệt, thậm chí ho ra một ngụm máu.
“Điện chủ!”
Đám người vừa kinh ngạc vừa hoảng hốt. Diệp Chân chỉ dựa vào tu vi cửu diệp lại có thể khiến một vị thập diệp bị thương, thật khiến người ta sợ hãi.
“Ta không chết được.” Tư Không Bắc Thần lắc đầu.
Lục Châu nhìn hắn dò xét, sau đó nói: “Đừng nhúc nhích.”
Tư Không Bắc Thần giật mình, không ai biết Lục Châu định làm gì. Lục Châu lấy Thái Hư Kính ra, điều động nguyên khí, một tia kim quang chiếu rọi vào thân thể Tư Không Bắc Thần.
Sau lưng Tư Không Bắc Thần xuất hiện một toà pháp thân hồng liên cỡ nhỏ, mười mảnh liên diệp toả sáng rạng rỡ, nhưng trong kỳ kinh bát mạch lại xuất hiện Nghiệp Hoả của Diệp Chân đang ăn mòn, trên Nghiệp Hoả còn xuất hiện một ấn ký.
“Nghiệp Hoả tàng ấn?!” Mọi người kinh hô.
“Tên tiểu nhân hèn hạ, không ngờ Diệp Chân lại là kẻ gian trá âm hiểm như thế!” Diêu Thanh Tuyền tức giận mắng.
Tư Không Bắc Thần nhíu mày. “Chẳng trách mấy ngày gần đây cho dù ta có điều tức như thế nào cũng không thể khu trừ Nghiệp Hoả…”
Lục Châu thu hồi Thái Hư Kính. Xem ra sau khi thăng cấp, Thái Hư Kính không chỉ dò ra pháp thân và tu vi mà còn thấy được một số thủ đoạn che mắt khác.
Sử dụng bảo bối có thể toả ra quang mang, thế nên mọi người không hề cảm thấy bài xích với kim quang toả ra từ Thái Hư Kính.
Diêu Thanh Tuyền nói: “Thì ra kim quang xông thẳng lên trời mà chúng ta thấy lúc nãy là bảo vật này của Lục tiền bối.”
Lục Châu không phủ nhận mà nói:
“Còn may là tu vi ngươi thâm hậu, nếu là người bình thường sẽ không chịu nổi khi bị Nghiệp Hoả thiêu đốt như thế.”
“Nếu sau này Lục tiền bối đụng phải Diệp Chân thì nhất định phải cẩn thận.” Tư Không Bắc Thần nói.
Lục Châu gật đầu vuốt râu, trong lòng chợt nghĩ tới một vấn đề. Nếu là tu vi như nhau thì hồng liên mạnh hay kim liên mạnh hơn? Mà Thiên thư lại còn cho hắn lam liên…
Bàn tay Lục Châu chậm rãi nâng lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một đoá lam liên.
Mọi người không khỏi kinh hô. “Lam liên?!”
Hồng liên giới không đơn thuần như kim liên giới, người nơi này biết rõ về thế giới bên ngoài, thế nên khi nhìn thấy lam liên ai ai cũng đều cả kinh.
Tư Không Bắc Thần cũng không ngoại lệ. Hắn từng tận mắt nhìn thấy Lục Châu thi triển pháp thân hồng liên và chưởng ấn hồng sắc cao đến hai mươi trượng, sao bây giờ lại có thể thi triển lam liên?
Khi mọi người còn đang kinh ngạc, lam liên toả ra sinh cơ và năng lượng rơi vào người Tư Không Bắc Thần, chỉ trong giây lát đã được hấp thu sạch sẽ.
Tư Không Bắc Thần cảm giác được Nghiệp Hoả trong cơ thể bị lam liên dập tắt rất nhanh như gặp phải khắc tinh, chẳng khác nào tưới một dòng nước mát lạnh vào ngọn lửa đang cháy. Sau mấy hơi thở, hắn cảm giác được Nghiệp Hoả và ấn ký trong cơ thể đều bị xua tan.
Lục Châu lại lấy Thái Hư Kính ra, điều động nguyên khí chiếu rọi vào người Tư Không Bắc Thần.
Pháp thân hồng liên thập diệp xuất hiện, nhưng lần này Nghiệp Hoả và ấn ký đã biến mất hoàn toàn không còn dấu vết.
“Thủ đoạn của Lục tiền bối đúng là khiến người mở rộng tầm mắt!” Diêu Thanh Tuyền và Triệu Giang Hà đồng loạt khom người.
Tư Không Bắc Thần chậm rãi đứng lên, hoạt động gân cốt, thử nghiệm điều động nguyên khí… Những kinh mạch bị tắc nghẽn đều được đả thông, chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian để những chỗ bị thiêu đốt lành lặn trở lại là không còn vấn đề gì nữa.
Hắn lập tức chắp tay nói: “Lục huynh, ta sẽ không nhiều lời… Sau này nếu huynh cần đến Cửu Trọng Điện, cứ việc yêu cầu là được.”
Lục Châu thu hồi Thái Hư Kính rồi vuốt râu nói: “Lão phu từ trước đến nay vẫn rất thưởng thức người thức thời.”
“Diệp Chân cực kỳ giảo hoạt, trận pháp trên Thiên Liễu Quan lại quá yếu, Lục tiền bối nhất định phải cẩn thận.” Tư Không Bắc Thần nói.
Lục Châu rất muốn nói Diệp Chân đã bị hắn giết rồi, nhưng lại không tiện mở miệng khoe khoang.
Đúng lúc này, một trưởng lão từ bên ngoài vội vã đi vào, khom người bẩm báo: “Diệp Chân chiêu cáo thiên hạ, Mạnh Trường Đông phản bội Phi Tinh Trai, nếu ai bắt được Mạnh Trường Đông thì Diệp Chân sẽ tặng cho người đó một kiện vũ khí thiên giai!”
Đám người nhướng mày. Vị trưởng lão kia dâng lên giấy trắng mực đen: “Đây là thông báo của Phi Tinh Trai.”
Lục Châu âm thầm hô một tiếng ‘Quả nhiên…’.
“Diệp Chân còn sống?” Lục Châu hỏi.
“Lục tiền bối, Diệp Chân vẫn đang sống khoẻ mạnh mà, vì sao ngài lại hỏi như vậy? Sáng nay Diệp Chân còn đứng trên Vạn Trượng Đà Sơn trình diễn Nghiệp Hoả cho đám đệ tử xem, hẳn là lại có rất nhiều người điên cuồng xin gia nhập Phi Tinh Trai.”
Lục Châu nhíu mày. Cũng may vừa rồi lão phu không khoác lác, nếu không chắc xấu hổ biết bao.
Tên Diệp Chân này quả nhiên rất giảo hoạt, nếu có cơ hội nhất định phải lấy Thái Hư Kính ra chiếu xem hắn là yêu nghiệt phương nào.
Hạ Trường Thu nói: “Giải Mạnh Trường Đông tới.”
“Vâng.”
Không bao lâu sau, Mạnh Trường Đông bị hai tên đệ tử dẫn tới đại điện.
Tư Không Bắc Thần và hai đại thủ toạ vừa nhìn đã nhận ra hắn. “Mạnh Trường Đông?”
Mạnh Trường Đông ngẩng đầu nhìn lên, kinh ngạc khi thấy Tư Không Bắc Thần ngồi ở chỗ này, quả nhiên Thiên Liễu Quan thật sự đã liên thủ với Cửu Trọng Điện.
Hạ Trường Thu ném tờ thông báo đến trước mặt hắn. Mạnh Trường Đông xem xong lập tức xé nát tờ giấy, giận dữ mắng: “Diệp Chân, đồ tiểu nhân âm hiểm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận