Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1387

Mọi chuyện rốt cuộc cũng sáng tỏ. Chẳng trách đây lại gọi là kế hoạch tuyển chọn. Chẳng trách hung thú lại mang theo thi thể nhân loại chạy đến đây, chẳng trách hắn lại thả ra đại quân Ly Lực.
“Nếu không phải vì đồ đệ ngươi làm hỏng kế hoạch của trẫm, trẫm đã du tẩu khắp tứ đạo, hấp thu tinh huyết nhân loại, ngươi sẽ không phải là đối thủ của trẫm nữa!”
Mục Nhĩ Thiếp nói, “Ma công một khi đại thành, trẫm sẽ có thân thể bất tử, thực lực tương đương mười bốn Mệnh Cách, vĩnh viễn không bị Mệnh Cách ước thúc nữa!”
Lục Châu nhìn về phía hồng liễn, lại nhìn về chân trời.
Không thể trì hoãn thêm nữa.
Trong tay Lục Châu xuất hiện Thẻ Hàng Cách cao giai.
“Mục Nhĩ Thiếp, thế gian vạn vật đều có định luật bảo toàn. Nhận lấy cái chết !”
Bàn tay vung ra, một đạo quang hoa trong nháy mắt phủ khắp chân trời, tạo thành thiên la địa võng.
Mục Nhĩ Thiếp vô cùng tự tin đánh ra ngàn vạn quyền cương va chạm vào tấm lưới. Tấm lưới rơi xuống với tốc độ cực nhanh, mặc kệ Mục Nhĩ Thiếp tránh né thế nào, vẫn ập vào lồng ngực hắn.
Pháp thân Thiên Giới Bà Sa bị buộc xuất hiện, tấm lưới hoá thành lưu quang tiến vào trong Tinh Bàn.
Năm khu vực Mệnh Cách bị một loại sức mạnh thần bí quái dị lấp đầy, trở nên ảm đạm vô quang rồi biến mất.
Không thu được một viên Mệnh Cách Chi Tâm nào nhưng Lục Châu cũng không thèm để ý.
Toàn thân Mục Nhĩ Thiếp run rẩy ngồi bệt dưới đất.
Lục Châu nhìn lại bảng Hệ thống, còn có hai phút.
Hắc Hoàng chỉ còn lại bốn Mệnh Cách, không đủ gây sóng gió, chỉ sợ Lục Ngô.
Phía xa nơi chân trời, Lục Ngô và Lam Hi Hoà đánh đến bất phân thắng bại, mắt thường không cách nào bắt được thân ảnh bọn hắn.
Ông !
Thánh vật thần bí rung động kịch liệt.
Trong khu vực vạn mét, toàn bộ cây cỏ hoa lá đều úa tàn chỉ trong chớp mắt, mọi tinh huyết, nguyên khí, tử khí đều hội tụ về phía thánh vật.
Bầu trời trở nên âm u, tầm nhìn giảm mạnh. Lục Châu xuất chưởng đánh về phía thánh vật.
Ầm!
“Vô dụng thôi, đây là thánh vật!” Mục Nhĩ Thiếp nói.
Ầm! Lục Châu lại xuất chưởng.
Thánh vật vẫn bình yên vô sự.
Khi toàn bộ tinh khí đều hội tụ vào trong thánh vật, chiến trường mới trở lại yên tĩnh.
“Không đủ?” Mục Nhĩ Thiếp kinh động, trừng to mắt nhìn chằm chằm vào thánh vật, “Sao có thể không đủ?!”
“Đây là mệnh của ngươi.” Lục Châu âm trầm nói.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, mau hút tiếp đi, trẫm lệnh cho ngươi hút tiếp!”
Mục Nhĩ Thiếp bổ nhào về phía trước, bắt lấy thánh vật, điều động nguyên khí muốn hấp thu năng lượng bên trong.
Ầm!
Thánh vật đánh bay Mục Nhĩ Thiếp, toả ra tử quang ông ông rung động.
Mục Nhĩ Thiếp không tài nào hiểu nổi, rốt cuộc là xảy ra sai sót ở chỗ nào?
Lục Châu cũng cảm thấy kỳ quái. Thánh vật này muốn làm gì?
Ông.
Trận văn dưới mặt đất lại xuất hiện, nối liền thiên địa.
Trên hồng liễn, Đoan Mộc Sinh bay lên. Tầng hộ thể cương khí Lam Hi Hoà lưu lại bị phá vỡ thành từng mảnh nhỏ, không sót lại chút gì.
Trận văn dưới đất chằng chịt như kinh mạch, khống chế Đoan Mộc Sinh lăng không lơ lửng giữa không trung.
Ninh Vạn Khoảnh kinh hãi vọt tới, muốn xua tan tử khí nhưng không có tác dụng, tử khí quá thịnh.
Hắn mù loà nên có thể cảm giác được rõ ràng bốn phía có một luồng lực lượng quỷ dị và cực độ nguy hiểm.
“Lục các chủ?!” Ninh Vạn Khoảnh kêu cứu.
Hư ảnh Lục Châu loé lên, dùng Phật Tổ kim thân ngăn chặn kinh mạch. Đáng tiếc đám kinh mạch kia lượn vòng qua hắn, bay lượn về phía Đoan Mộc Sinh.
Rất rõ ràng, thánh vật muốn hấp thu tà khí Ly Lực trên thân Đoan Mộc Sinh.
Lục Châu đột nhiên nghĩ đến cái gì, thân ảnh lại loé lên, xuất hiện trước thân Đoan Mộc Sinh, đánh ra một chưởng vào đan điền khí hải hắn.
“Muốn đoạt mệnh đồ nhi của lão phu? Dù ngươi có là thần cũng không được!”
Oanh!
Đan điền khí hải Đoan Mộc Sinh bộc phát ra một đạo quang mang thanh lương vô cùng.
Hai mắt Mục Nhĩ Thiếp trợn trừng trừng, lắp bắp nói: “Hạt, hạt giống Thái Hư hoàn chỉnh?!”
Ninh Vạn Khoảnh cũng cảm nhận được khí tức Thái Hư, kinh ngạc nói:
“Chẳng trách lực lượng suy bại của Ly Lực đến bây giờ vẫn không lấy được mạng hắn! Chẳng trách…”
Khí tức hạt giống Thái Hư như vạn con du long nuốt chửng toàn bộ kinh mạch.
Thánh vật trôi lơ lửng, tựa hồ không chống lại nổi khí tức chí thuần chí cương của Thái Hư, lập tức nổ tung.
Tử sắc khí tức bay lượn đầy trời, hội tụ vào người Đoan Mộc Sinh. Toàn bộ năng lượng trong thánh vật đều bị khí tức Thái Hư trấn áp và nuốt chửng.
Thế nhưng năng lượng tà khí quá lớn, Đoan Mộc Sinh lại chỉ là cửu diệp đỉnh phong, đây là nguồn lực lượng vượt xa khả năng tiếp nhận của hắn, hắn rất có thể sẽ bị thôn phệ ngược.
“Không, không, không…”
Mục Nhĩ Thiếp gào lớn mấy tiếng, hoàn toàn không còn phong thái của một Hắc Hoàng mà giống hệt tên điên, bay vọt tới tung quyền đánh vào Đoan Mộc Sinh.
Đừng nói hắn bây giờ là bốn Mệnh Cách, cho dù là tám Mệnh Cách cũng không phải đối thủ của Lục Châu.
Ầm!
Lục Châu không phát lực, chỉ dùng Phật Tổ kim thân ngăn ở trước người Đoan Mộc Sinh.
Hai cánh tay Mục Nhĩ Thiếp tê rần, phù hiệu tím đen trên thân hắn bắt đầu thôn phệ, thân thể hắn trở nên hư thối. Đây chính là hậu quả của lực lượng suy bại.
“Bố trí hung thú tấn công tứ đạo dưới cái danh kế hoạch thanh trừ, tuỳ ý chúng giết chóc, mục đích là để hấp thu tinh huyết của nhân loại. Sau đó lại dùng lực lượng suy bại của Ly Lực, sử dụng thánh vật để dung hợp hai thứ này, rồi lợi dụng Lục Ngô hiệu lệnh đàn thú đến hội tụ tại Kiếm Bắc quan, để ngươi luyện thành thân bất tử. Thủ đoạn thật ghê gớm.” Lục Châu nói.
“Ha ha ha…”
Hắc Hoàng đã mất đi lý trí, trong tiếng cười tràn ngập vẻ không cam lòng, hai mắt hắn sung huyết nhìn chằm chằm Đoan Mộc Sinh.
Lúc này Ninh Vạn Khoảnh bỗng nói:
“Đại thuật huyết tế thời thượng cổ, lấy thiên địa làm hồng lô, dùng máu người và hung thú làm vật tế, dùng tà khí làm vật phụ trợ, dùng thánh vật làm vật dẫn, luyện thành tấm thân bất tử.”
Ninh Vạn Khoảnh lắc đầu nói tiếp, “Hắc Hoàng ơi là Hắc Hoàng, vì chuẩn bị cho đại thuật huyết tế, hẳn ngươi đã phải chuẩn bị rất nhiều. Chỉ riêng Ly Lực đã phải lấy từ bí ẩn chi địa, nếu không có trận pháp cổ và phù văn thông đạo của tiên hiền để lại thì gần như không thể thực hiện. Chẳng trách Đại Viên lại chú trọng bồi dưỡng phù văn sư, còn mở Phù Văn Thư Viện.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận