Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1913: Áo bông tri kỷ của sư phụ hắc hoá

Ba người đi vào thông đạo, không bao lâu sau đã xuất hiện ở phía đông gần Đôn Tang.
Tiểu Diên Nhi nghi hoặc hỏi: “Không phải trực tiếp đến Đôn Tang sao?”
Thượng Chương Đại Đế cười nói: “Không có tu hành giả nào làm được việc muốn đến đâu thì đến đó cả. Bản đế tinh thông phù văn thông đạo, hành vi này là câu thông với thông đạo có sẵn mà thôi.”
“Ngay cả Đại Đế cũng làm không được sao?” Tiểu Diên Nhi kinh ngạc nói.
“Đại Đế cũng là người, lực lượng của con người đều có hạn.”
“Nhân định thắng thiên.” Tiểu Diên Nhi không cho là đúng.
Thượng Chương Đại Đế không muốn dội cho nàng gáo nước lạnh. Người trẻ tuổi có chí hướng cũng tốt, sẽ tràn ngập nhiệt tình đối với tương lai.
Ba người bay về phía Thiên Khải Chi Trụ ở Đôn Tang, một khắc sau đã đến nơi.
Thượng Chương Đại Đế chỉ vào vực sâu nói: “Đây chính là vực sâu bên dưới Thiên Khải Chi Trụ.”
Tiểu Diên Nhi gật đầu: “Ta có thể xuống đó xem một chút không?”
“Được.”
Tiểu Diên Nhi bay xuống đứng ở miệng vực. Cảnh sắc bên dưới mỹ lệ đến cực điểm, tựa như hằng hà sa số tinh tú đang chớp sáng trong bầu trời đêm.
“Hải Loa, nơi này thật đẹp, muội cũng đến xem đi!” Tiểu Diên Nhi vẫy gọi. Hải Loa bay tới đứng cạnh nàng nhìn xuống dưới, trong lòng cũng rung động vô cùng.
Tiểu Diên Nhi vốn đang vui vẻ, nhưng rất nhanh lại trở nên buồn bã suy sụp: “Sư phụ chết ở chỗ này sao?”
“Có lẽ thế… Bọn họ đều nói Ma Thần cũng rơi vào vực sâu.” Hải Loa đáp.
Tiểu Diên Nhi gật đầu: “Vị Ma Thần kia đúng là đồ đáng ghét, nhất định hắn và Đồ Duy đã nhân cơ hội đánh lén sư phụ.”
Thượng Chương Đại Đế đứng trên không trung cười nói: “Ngươi nói Ma Thần là đồ đáng ghét, bản đế đồng ý. Nhưng hắn và Đồ Duy đều là thiên Chí Tôn, sao lại thèm đánh lén sư phụ ngươi làm gì.”
Tiểu Diên Nhi nói: “Ta mặc kệ. Ma Thần có phải là kẻ vô cùng âm hiểm xảo trá hay không?”
Thượng Chương Đại Đế vốn định phụ hoạ nàng, nhưng hồi tưởng lại nhận biết của mình về Ma Thần, hắn không tìm ra từ thích hợp. Suy nghĩ một lát, Thượng Chương nói:
“Nếu thật phải đánh giá Ma Thần, bản đế cho rằng hắn là người quang minh lỗi lạc, là người duy nhất tự mở ra con đường tu hành khác biệt, là đại nhân vật.”
“Hắn lợi hại lắm sao?” Tiểu Diên Nhi hỏi.
“Trên đời này người có thể địch lại Ma Thần chỉ có một người…” Thượng Chương nói.
Tiểu Diên Nhi lập tức đáp lời: “Sư phụ ta.”
Thượng Chương Đại Đế khẽ nhíu mày, sửa lưng nàng: “Minh Tâm Đại Đế.”
“Vậy tại sao các ngươi phải đối phó với Ma Thần?” Tiểu Diên Nhi lại hỏi.
Thượng Chương Đại Đế thở dài: “Ngươi còn nhỏ, rất nhiều chuyện có nói ngươi cũng không hiểu, về sau sẽ minh bạch thôi.”
Tiểu Diên Nhi nhìn xuống vực sâu. Nàng bay xuống một đoạn ngắn, lượn vòng quanh cũng không thấy có bóng người nào. Lại xuống thêm một đoạn, nàng nhìn thấy Phiền Lung Ấn, trong lòng lập tức căng thẳng.
Thượng Chương nhắc nhở: “Đừng xuống nữa.”
“Không sao.” Tiểu Diên Nhi đáp xuống, đứng trên Phiền Lung Ấn. Đây đích thị là Phiền Lung Ấn của sư phụ mà? Bên trên còn lưu lại khí tức của người.
Tiểu Diên Nhi điều động Thái Thanh Ngọc Giản, trên người nàng bỗng xuất hiện thánh nhân chi quang. Không biết vì sao, nàng đột nhiên cảm ứng được sư phụ ở ngay bên dưới!
“Sư phụ…”
Nàng không chút do dự nhảy xuống, muốn tiến sâu vào vực thẳm.
Thấy cảnh này, Hải Loa kinh ngạc hô lên: “Đừng xuống dưới!”
Tiểu Diên Nhi không cho rằng mình sẽ gặp nguy hiểm. Nàng bay xuống được khoảng ngàn mét bỗng cảm giác được bên dưới vực truyền tới một cỗ lực lượng mênh mông.
Đúng lúc này, Thượng Chương Đại Đế xé rách không gian xuất hiện ở bên cạnh nàng, nghiêm túc nói: “Ngươi không muốn sống nữa?”
“Ta…”
“Nhân loại không thể chống lại lực lượng bên trong vực sâu, đừng có lao xuống nữa.” Thượng Chương nhắc nhở.
Tiểu Diên Nhi gật đầu nói: “Vậy ta có thể dập đầu với sư phụ không?”
“Được.”
Nàng có hiếu tâm như vậy, chứng tỏ bản chất là người tốt, sau này tận lực bồi dưỡng sẽ rất có triển vọng.
Tiểu Diên Nhi lăng không quỳ xuống, nghiêm túc dập đầu ba cái.
Thượng Chương Đại Đế chưa bao giờ nhìn thấy Tiểu Diên Nhi nghiêm túc như thế, trong lòng bỗng nghĩ tới nữ nhi đã mất. Nếu nữ nhi còn sống, có phải cũng sẽ giống nàng?
Thượng Chương Đại Đế âm thầm quyết định phải nuôi dạy Tiểu Diên Nhi thật tốt, xem nàng như nữ nhi ruột thịt của mình.
“Sư phụ ngươi có đồ đệ hiếu thuận như vậy, hẳn là sẽ được yên nghỉ ở trên trời.” Thượng Chương nói.
“Sư phụ sẽ không yên nghỉ.”
“Hả?”
Tiểu Diên Nhi ngẩng đầu hỏi: “Ma Thần có thể phục sinh thật sao?”
Thượng Chương Đại Đế do dự đáp: “Có lẽ là vậy.”
“Ta thề nhất định phải giết chết Ma Thần, thay sư phụ báo thù!” Tiểu Diên Nhi hung hăng nói.
Thượng Chương Đại Đế gật đầu: “Có chí hướng, rất tốt.”
Lúc này Hải Loa cũng đã bay xuống, nàng không nói lời nào, quỳ xuống dập đầu ba cái giống như Tiểu Diên Nhi.
Thượng Chương không biết rõ quan hệ giữa hai nàng, thấy Hải Loa dập đầu, hắn chỉ cho là nàng cũng bị cảm xúc của Tiểu Diên Nhi lây nhiễm nên muốn biểu đạt chút tâm ý mà thôi.
Đúng lúc này, Tiểu Diên Nhi bỗng chỉ tay về phía một vì tinh tú cực sáng dưới vực sâu: “Đó là cái gì?”
Thượng Chương nói: “Đại địa lực lượng.”
“Giống ngôi sao quá. Nó còn chớp sáng kìa.” Tiểu Diên Nhi nói.
“Thật sao?” Thượng Chương phất tay áo, hai mắt trở nên sáng ngời, thị lực biến cường.
Hắn nhìn thấy vì tinh tú kia đang kết nối với các tinh tú khác ở xung quanh, lực lượng bành trướng không ngừng xé rách không gian rồi lại tự động khôi phục, cứ thế lặp đi lặp lại không ngừng.
Thượng Chương Đại Đế nhíu mày. Điều này nằm ngoài kiến thức của hắn.
“Rốt cuộc là cái gì thế nhỉ?”
“Có lẽ là một loại lực lượng không ổn định, lúc nào cũng có thể phát nổ. Khu vực này e là vô cùng nguy hiểm.” Thượng Chương đáp.
“Nếu có người rơi vào trong này thì còn sống được không?” Tiểu Diên Nhi hỏi.
Thượng Chương lắc đầu: “Bản đế không thể trả lời chắc chắn với ngươi. Nhưng mà… một khi rơi vào vực sâu thì chỉ sợ dữ nhiều lành ít, cửu tử nhất sinh.”
Nghe vậy, Tiểu Diên Nhi cảm thấy hơi suy sụp tinh thần. Nàng không muốn tin sư phụ đã chết, cho dù tất cả mọi người đều nói sư phụ chết rồi, nàng cũng sẽ không tin. Vừa rồi nhìn thấy Phiền Lung Ấn, trực giác còn mách bảo nàng sư phụ còn sống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận