Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 844

Cũng may bây giờ Lục Châu có lực lượng phi phàm và tu vi cửu diệp nên không còn ỷ lại nhiều vào thẻ đạo cụ nữa. Chuẩn bị thêm vài tấm thẻ là đủ.
Thời gian thấm thoát trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến sáng.
Đa Tình Hoàn đã bị thiêu đốt đến mức biến thành màu đỏ, nhưng rất nhanh sau đó nó lại khôi phục bộ dáng cũ, chỉ khác là lưỡi đao trở nên sắc lạnh, quanh thân xuất hiện lưu quang nhàn nhạt.
[ Ting ! thu hoạch được vũ khí hoang cấp Đa Tình Hoàn, ban thưởng 1.000 điểm công đức. Chủ nhân: Diệp Thiên Tâm, cần phải luyện hóa một lần nữa mới có thể sử dụng.].
Lục Châu tiện tay vung lên, Đa Tình Hoàn bay vào lòng bàn tay.
"Người đâu."
"Xin Các chủ phân phó."
"Mang Đa Tình Hoàn đến cho Diệp Thiên Tâm."
Lục Châu đẩy ra một chưởng, cương khí mang theo Đa Tình Hoàn bay ra khỏi cửa trôi nổi trước mặt nữ đệ tử đứng bên ngoài.
Nữ đệ tử này vốn là thuộc hạ cũ của Diệp Thiên Tâm ở Diễn Nguyệt Cung, vừa nhìn đã nhận ra Đa Tình Hoàn. Cảm nhận được vũ khí trở nên sắc bén hơn, trong lòng nàng khẽ run, vội vàng tiến lên nhận Đa Tình Hoàn, khom người đáp: “Vâng.”
Nữ đệ tử lập tức rời khỏi Đông các, đi về phía Nam Các, không bao lâu sau đã tới trước phòng Diệp Thiên Tâm. Nàng khom người nói: “Cung chủ, vũ khí của ngài!”
Lặng im một lúc, Diệp Thiên Tâm mới đẩy cửa bước ra. "Sau này không được gọi ta là cung chủ nữa."
"…Vâng.”
"Các ngươi là tỷ muội của ta, ta hiểu rõ tâm ý của các ngươi. Nhưng nay ta là đệ tử Ma Thiên Các, lòng đã quên những chuyện về Diễn Nguyệt Cung. Ngươi hiểu không?”
"Vâng."
Lúc này Diệp Thiên Tâm mới nhìn đến Đa Tình Hoàn. Vừa nhìn tới, trong mắt nàng lập tức hiện lên vẻ kinh hãi.
"Đa Tình Hoàn của ta..."
Thấy Diệp Thiên Tâm sửng sốt, nữ đệ tử kia lại nâng hai tay lên cao hơn, dè dặt hỏi: “Lục tiên sinh…?"
Nghe được xưng hô này, Diệp Thiên Tâm tỉnh táo trở lại, nàng hài lòng mỉm cười nhận lấy Đa Tình Hoàn: "Vất vả rồi."
"Lâu lắm rồi mới thấy ngài cười đó..."
Nghe vậy, Diệp Thiên Tâm giật mình sững sờ. Nàng hồi tưởng lại, quả thật đã rất lâu rồi nàng không hề cười. Nhân sinh như một giấc mộng, chuyện xưa cứ tái hiện khiến nàng không thở nổi. Không biết từ bao giờ, nàng đã quên mất mình vốn là người hay cười.
"Sư phụ bảo ngươi mang tới?"
"Vâng."
Diệp Thiên Tâm điều động nguyên khí, nguyên khí vừa chạm vào Đa Tình Hoàn, quang mang quanh thân nó đã lập tức lưu chuyển, cương nhận cực kỳ hùng hậu, độ trôi chảy hoàn toàn vượt xa lúc trước.
"Vượt qua thiên giai!" Diệp Thiên Tâm cả kinh. Nàng bắt đầu luyện tập sử dụng vũ khí để thích ứng với cấp độ mới.
Đúng lúc này, Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân, Chư Hồng Cộng và Tư Vô Nhai bước ra khỏi phòng. Nhìn thấy biến hoá của Đa Tình Hoàn, bọn hắn đều lộ vẻ kinh ngạc.
"Hoang cấp Đa Tình Hoàn." Tư Vô Nhai nói.
"Sư phụ thật bất công." Chư Hồng Cộng tủi thân nhìn lại Lệ Ngân Quyền Sáo trên tay mình trông chẳng khác gì hai cục sắt.
Tư Vô Nhai lắc đầu nói: "Quyền sáo của đệ cũng là thiên giai rồi, còn chưa thấy đủ sao?"
"Thiên giai mà vẫn chưa kích hoạt phẩm giai, không có độ phù hợp.” Chư Hồng Cộng ủy khuất nói.
"Đừng có gấp, chăm chỉ đề thăng tu vi đi. Đợi đến khi đệ tấn thăng bát diệp, sư phụ sẽ không quên đệ đâu." Tư Vô Nhai an ủi.
Đoan Mộc Sinh vốn cũng đang thèm thuồng đến đỏ mắt, nhưng vừa nhìn thấy hai cục sắt trên tay Chư Hồng Cộng, tâm lý hắn lại trở nên cân bằng hơn rất nhiều.
Cho dù Chư Hồng Cộng có vũ khí hoang cấp thì đã làm sao? Xấu thì vẫn là xấu thôi. Nhìn kiểu gì cũng thấy Bá Vương Thương của ta là uy phong và đẹp mắt nhất.
Nghĩ tới đây, Đoan Mộc Sinh hớn hở lấy ống tay áo cẩn thận lau chùi long văn trên thân Bá Vương Thương. “Các đệ tán gẫu đi, ta phải tu luyện." Nói xong hắn xách Bá Vương Thương rời đi.
Hai ngày sau, các tu hành giả đến từ cửu châu ai về nhà nấy, lục tục rời khỏi Ma Thiên Các. Lục Châu lại tiến vào trạng thái lĩnh hội Thiên Thư, không người nào dám đến quấy rầy.
Trong hai ngày này, sự kiện tổ sư gia Ma Thiên Các truyền đạo thiên hạ đã lan truyền khắp tu hành giới.
Trong một dịch trạm tại Thần Đô.
"Ta đã tận mắt nhìn thấy tổ sư gia Ma Thiên Các làm mẫu phương pháp khai diệp, bên dưới toà kim liên còn toát ra kim sắc hỏa diễm!"
"Toát ra kim sắc hỏa diễm? Ta đã nghe thấy lời này ba lần rồi, rốt cuộc là thật hay giả?"
"Ta thề với trời, nếu có nửa lời dối trá, ta sinh nhi tử sẽ không có ch-m."
"Ngươi lợi hại! Được rồi, ta tin ngươi."
Một nam tử trung niên ngồi trong góc vừa uống trà vừa quan sát các tu hành giả đang lui tới xung quanh. Hắn vô cùng cẩn thận và bí mật, tận lực không để xảy ra xung đột với ai.
"Lúc tổ sư gia đang truyền đạo còn phát sinh một sự kiện… Không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện một tu hành giả của hồng liên giới, kẻ này có ý đồ đánh lén tổ sư gia nhân lúc ngài đang làm mẫu khai diệp đến đoạn quan trọng. Tổ sư gia lập tức kịch chiến với hắn, hai người đánh đến trời long đất lở. Tên tu hành giả hồng liên kia có toà hồng liên bốc lên hồng sắc hoả diễm, tu vi cực cao, nhưng vẫn bị tổ sư gia dùng một chưởng đánh cho bẹp dí.”
"Đám hồng liên khốn kiếp, một lũ phế vật mà cũng dám xâm phạm Đại Viêm ta!"
Sau đó là những lời nhục mạ Pháp Không hòa thượng không thương tiếc.
"Hầy, vấn đề bây giờ chính là, hiện tại chỉ có mình tổ sư gia ngài là cửu diệp, quá thiếu nhân lực. Man điểu tấn công Mạc Thành, Cùng Kỳ tấn công Dự Châu, cửu diệp hồng liên giới không ngừng tìm tới xâm chiếm Đại Viêm. Quá nhiều việc nhưng lại dựa vào một mình tổ sư gia, làm sao ngài có thể xoay sở nổi. Đến bao giờ mới xuất hiện vị cửu diệp thứ hai nhỉ? Hung thú tấn công càng lúc càng nhiều rồi.”
"Hẳn là Vân Thiên La tam tông có hi vọng nhất, hoặc là hai đại thư viện, Thiên Chính Tông, Đan Dương Tông, Hoa Gian Phái, Tịnh Thủy Miếu, Thương Long Tông… mấy môn phái này quật khởi rất nhanh, thời đại của thập đại danh môn đã qua lâu rồi. Ta đoán trong vòng hai, ba năm tới sẽ xuất hiện vị cửu diệp thứ hai."
"Ba năm thì lâu quá." Đám người lại thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận