Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 601

Tuy vậy ba quỳ chín lạy thì không thể miễn, thứ nhất là để Hải Loa nhớ kỹ bái sư là phải hành lễ, thứ hai là muốn trong lòng nàng tâm phục khẩu phục hắn.
Một ngày là thầy cả đời là thầy. Một lần dập đầu này nàng sẽ chính thức bước vào sư môn.
“Sư phụ.”
[Ting ! nhiệm vụ dạy bảo đồ đệ tăng lên thành 10 trên 10. Hệ thống sư đồ của Cơ Thiên Đạo chính thức giải trừ, ban thưởng 1 Thẻ Thăng Cấp Hệ Thống, 10 Thẻ Nghịch Chuyển, 10.000 điểm công đức, tăng thêm nhiệm vụ nghiêm sư xuất cao đồ.].
[Thẻ Thăng Cấp Hệ Thống: có thể gia tăng quyền hạn của Hệ Thống Công Đức.].
[Nhiệm vụ nghiêm sư xuất cao đồ: chặt chẽ đốc thúc đồ đệ khắc khổ tu hành trong ít nhất ba tháng.].
Âm thanh thông báo liên tiếp vang lên khiến trong lòng Lục Châu cả kinh.
Khi Lục Châu vừa mới xuyên không đến thế giới này đã từng nghe thấy thông báo nhiệm vụ sư đồ hoàn thành, nhưng lúc đó hắn không nghĩ nhiều, không ngờ đến bây giờ nhiệm vụ này mới chính thức giải trừ.
Hệ thống của lão phu cũng đừng giải trừ luôn nha. Lục Châu âm thầm mặc niệm một tiếng.
Giao diện Hệ thống lại hiện ra trước mặt.
May mắn, nó vẫn còn đó.
Hoảng cái gì mà hoảng, ngươi là một lão già trầm ổn có biết không?!
Lục Châu nhìn Thẻ Thăng Cấp Hệ Thống một lúc. Thăng cấp quyền hạn là có ý gì?
Lục Châu ấn vào tấm thẻ, Hệ thống lập tức vang lên tiếng thông báo:
[Hệ thống thăng cấp diễn ra trong năm tháng, trong quá trình thăng cấp, các công năng khác của Hệ thống không thể sử dụng. Xin hỏi có sử dụng thẻ hay không?].
“Tạm thời chưa dùng.”
Lục Châu hơi suy tư, không thể dùng các công năng khác của Hệ thống đúng là khá nguy hiểm, thời gian thăng cấp lại tốn mất năm tháng, là một khoảng thời gian không ngắn.
Lỡ như đang thăng cấp lại có người đến Ma Thiên Các quấy rối thì thật khó lường. Bốn vị trưởng lão và đám đồ đệ lại không đủ mạnh.
Cũng may vừa rồi hắn diệt Lận Tín, phá hỏng bình chướng Thái Hư Học Cung và Hoành Cừ Học Phái để chấn nhiếp.
Lục Châu tiếp tục xem giao diện nhiệm vụ.
“Nghiêm sư xuất cao đồ?”
[Nghiêm sư xuất cao đồ: chặt chẽ đốc thúc đồ đệ khắc khổ tu hành trong ít nhất ba tháng. Xin hỏi có sử dụng hay không?].
“Sử dụng.”
Sau đó Lục Châu gật đầu đóng giao diện Hệ thống lại, tầm mắt lại nhìn về phía Hải Loa.
Lục Châu thản nhiên nói: “Đứng lên đi.”
“Vâng.” Hải Loa vui vẻ đứng dậy.
“Phải gọi sư phụ.”
“Vâng, sư phụ.” Hải Loa hơi khom người, học theo bộ dạng Tiểu Diên Nhi.
Lục Châu vung tay lên, công pháp thổ nạp đặt trên bàn bay về phía Hải Loa.
“Đây là khẩu quyết tu hành cơ sở, về sau mỗi ngày tu hành theo quyển công pháp này là được. Nếu có gì không hiểu thì đến hỏi vi sư.”
Công pháp tu hành cơ sở là con đường mà mỗi tu hành giả bước vào Thông Huyền cảnh đều phải học tập. Đây là phương pháp gia tăng nguyên khí trong cơ thể, đồng thời phát triển đan điền khí hải.
Sau khi tu luyện hoàn thành mới bắt đầu lựa chọn một trong ba phương hướng tu hành Nho, Thích, Đạo, kết hợp với năng khiếu và yêu thích cá nhân để chọn ra con đường thích hợp với bản thân nhất.
- Chú giải, chữ “Thích” ở đây là Thích Ca Mâu Ni, cũng tức là Phật môn. Hết chú giải.
“Tạ ơn sư phụ.” Hải Loa cầm quyển bí tịch, miệng nở nụ cười xán lạn.
Lục Châu vốn nghĩ mình sẽ nghe được thông báo ban thưởng điểm công đức của Hệ thống.
Đáng tiếc… không hề có.
Ngoại trừ Diệp Thiên Tâm bị trục xuất khỏi sư môn, cửu đại đệ tử trở về sư môn thì Lục Châu đều được ban thưởng điểm công đức.
Vậy mà Hải Loa lại không được tính. Lục Châu có hơi tiếc nuối.
“Hải thượng sinh minh nguyệt, thiên nhai cộng thử thời… Chẳng lẽ thật sự phải thu đồ theo hai câu thơ này?” Lục Châu thầm nghĩ.
Việc này có vội vàng phỏng đoán cũng chẳng ích gì. Nếu thật là vậy thì về sau lại tiếp tục thu thêm một đệ tử nữa cũng không muộn.
Huống hồ gì thiên phú của Hải Loa không hề kém hơn chín đồ đệ trước, sau này nàng chắc chắn sẽ là cánh tay đắc lực của hắn.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Lục Châu cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
“Người đâu.”
Ngoài cửa truyền tới thanh âm đáp lời: “Xin Các chủ phân phó.”
“Thông tri cho tất cả mọi người tập hợp ở đại điện.”
“Vâng.”
Trong đại điện Ma Thiên Các.
Mọi người đã có mặt đầy đủ, chỉ có Lục Châu là chưa xuất hiện.
Bốn vị trưởng lão, Đoan Mộc Sinh, Minh Thế Nhân, Chư Hồng Cộng, Chiêu Nguyệt, Tiểu Diên Nhi đều đứng ở một bên, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa chờ sư phụ đến.
Những người khác đứng ở bên còn lại.
“Hôm nay sư phụ có việc gì thế nhỉ, đột nhiên lại ra vẻ long trọng?” Minh Thế Nhân nghi hoặc hỏi.
“An tâm đừng vội, đợi Các chủ đến sẽ biết.” Phan Ly Thiên nói.
Vừa dứt lời, Lục Châu dẫn theo Hải Loa chậm rãi bước vào đại điện.
Bốn vị trưởng lão là lão nhân tinh bậc nào, vừa nhìn thấy Lục Châu dẫn Hải Loa vào đã biết ngay đáp án. Bốn người lập tức khom người hành lễ, đồng thanh nói:
“Chúc mừng Các chủ!”
Lục Châu dẫn Hải Loa tới đứng trước mặt mọi người, cất tiếng nói:
“Bản toạ muốn tuyên bố hai chuyện.”
Cả đại điện lặng ngắt như tờ.
“Từ hôm nay trở đi, Hải Loa chính thức là đệ tử thứ mười của bản toạ.”
Vừa nghe vậy, mọi người đều âm thầm gật gù. Quả nhiên là thế.
Thế nhân đều biết yêu cầu thu đồ của Ma Thiên Các rất khắc nghiệt. Không biết có bao nhiêu người đều muốn được trở thành đệ tử của vị tổ sư gia này. Loại “thiên tài” cỡ như Phan Trọng và Chu Kỷ Phong vẫn luôn không hợp nhãn lão nhân gia người, có thể biết việc thu đồ khó khăn bậc nào.
Phan Trọng và Chu Kỷ Phong nhìn Hải Loa đầy ao ước, hai người bọn họ và các nữ đệ tử khác đứng một bên đều đồng loạt khom người:
“Tham kiến thập tiên sinh.”
Hải Loa có vẻ lúng túng khi đối diện với tình cảnh này. Lục Châu nhìn nàng, nàng hiểu ý khẽ gật đầu, sau đó đi tới trước mặt Đoan Mộc Sinh. “Bái kiến tam sư huynh.”
“Xin chào tiểu sư muội.”
Đối diện với tiểu cô nương như Hải Loa, Đoan Mộc Sinh không muốn trưng ra bộ mặt mốc thường ngày của mình, bèn miễn cưỡng rặn ra một nụ cười mà mình cảm thấy ổn nhất.
Hải Loa lại đến trước mặt Minh Thế Nhân, hành lễ nói: “Bái kiến tứ sư huynh.”
“Tiểu sư muội nhớ cố gắng tu luyện. Nếu cần trảm kim liên thì cứ tới tìm ta.” Minh Thế Nhân cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận