Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1917: Thức tỉnh

Tiểu Diên Nhi hừ khẽ một tiếng: “Chuyện nào ra chuyện đó, nơi này đúng là rất tốt, nhưng mà không mâu thuẫn gì với việc ta chán ghét hắn hết.”
“Đúng là biết nói chuyện.” Thượng Chương Đại Đế cười ha hả. “Nói như vậy, hạt giống Thái Hư đều là do sư phụ các ngươi cho?”
“Vâng.” Tiểu Diên Nhi gật đầu.
Biểu tình của Thượng Chương Đại Đế trở nên nghiêm túc: “Cho dù là Minh Tâm Đại Đế cũng không nắm chắc có thể thu hoạch toàn bộ hạt giống Thái Hư. Sư phụ ngươi có chỗ nào hơn người?”
“Ta… ta cũng không biết làm sao sư phụ lấy được.” Tiểu Diên Nhi lắc đầu.
Thần tử đứng bên cạnh nói: “Hơn sáu trăm năm trước, cửu liên phát động mấy lần ‘kế hoạch Thái Hư’. Thái Hư cũng phái ra rất nhiều cao thủ để bảo vệ hạt giống trước tu hành giả cửu liên và đám hung thú. Ngoài ra khoảng cách giữa thập đại Thiên Khải Chi Trụ cũng rất xa, không cách nào một sớm một chiều đến kịp, cho dù dùng phù văn thông đạo truyền tống cũng mất không ít thời gian. Rốt cuộc tôn sư đã dùng cách thần thánh nào?”
Tiểu Diên Nhi thì thầm: “Ta thật sự không biết mà.”
Thượng Chương Đại Đế có chút giận dữ nhìn thần tử dưới trướng, trong mắt bắn ra quang mang như đang nói: Ai cho phép ngươi dùng loại khẩu khí này nói chuyện với nha đầu nhà ta?
Vị thần tử vội vàng khom người cúi thấp đầu, không dám truy hỏi nữa.
Thượng Chương Đại Đế thở dài nói: “Cho dù dùng cách gì thì tôn sư cũng là một vị nhân tài hiếm thấy. Đáng tiếc… ra đi quá sớm.”
Tiểu Diên Nhi giơ tay nhắc nhở: “Thất Sinh không phải nha.”
“Làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ, bản đế hiểu được.”
Tiểu Diên Nhi vốn định nói nàng còn một vị thất sư huynh cũng nắm giữ hạt giống Thái Hư, nhưng nghĩ lại bèn thôi. Không cần thiết làm bản thân cảm thấy buồn lòng làm gì.
Cùng lúc đó.
Trong vực sâu ở Đôn Tang.
Một vì tinh tú bắn ra quang mang chói mắt, cho dù là ở dưới đáy vực cũng có thể nhìn thấy nó rõ ràng.
Đại địa bắt đầu rung động như có động đất, tiếng ông ông vang lên không ngừng. Rất nhiều hung thú vội vàng bỏ chạy khỏi Đôn Tang, phi cầm bay loạn khắp nơi.
Dưới vực sâu, từng đạo điện hồ liên tục hội tụ vào thân thể Lục Châu. Mái tóc, đôi mắt, lông mày hay Thiên Ngân trường bào đều nhiễm một màu xanh thẳm, điện quang vờn quanh toàn thân.
Đại địa lực lượng điên cuồng tràn vào đan điền khí hải, không gian vặn vẹo, thời gian đình chỉ rồi lại tiếp tục.
Đúng lúc này, Lục Châu đột nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra quang mang khiếp người.
[Ting ! hệ thống hoàn thành quá trình thăng cấp.].
[Thu hoạch được Thiên thư Thiên Tự Quyển.].
[Thiên Tự Quyển: sau khi lĩnh ngộ có thể đề thăng lực lượng Thiên Tướng thành lực lượng Thiên Đạo.].
[Hệ thống mở ra toàn bộ quyền hạn, sau khi ký chủ lĩnh ngộ Thiên Đạo cuối cùng, Hệ thống sẽ chuyển hoá thành lực lượng Thiên Đạo, trở thành một bộ phận của ký chủ.].
[Bỏ đi hiệu quả của Chân Thực Chi Nhãn, ban thưởng một khối thuỷ tinh cầu ký ức.].
[Ban thưởng một tấm địa đồ cổ lão.].
[Đại đạo vô hình, hãy không ngừng cố gắng.].
Lực lượng cuồn cuộn từ giữa thiên địa hội tụ vào người Lục Châu. Không biết đã qua bao lâu, Lục Châu mới chậm rãi đứng lên, lăng không lơ lửng giữa vực sâu.
Lát sau, khi đại não trở nên từ từ thích ứng với khoảng thời gian dài đình trệ, suy nghĩ của Lục Châu mới khôi phục lại bình thường, trong đầu lại nghĩ tới những tiếng thông báo vừa rồi.
“Thăng cấp xong rồi?”
Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra, nhìn giá cả của pháp thân Vạn Lưu Chí Tôn: 5.000.000 điểm công đức.
Nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có tư cách mua thứ này. Hắn không hề do dự mặc niệm: “Mua.”
[Thu hoạch được một phong thư liên quan đến pháp thân Chí Tôn, tiêu hao 5.000.000 điểm công đức.].
Lục Châu cảm thấy không ổn, cực kỳ không ổn. Cái gì mà một phong thư?!
Hắn mở tay ra, một phong thư xuất hiện trong lòng bàn tay. Lục Châu có thể cảm giác được trong phong thư ẩn chứa một cỗ ý niệm vô cùng cường đại… có người dùng ý niệm để viết ra phong thư này.
Bàn tay nắm lại, phong thư hoá thành từng điểm quang mang như đom đóm vây quanh thân thể Lục Châu.
Sau đó cách Lục Châu ba mét có một hư ảnh từ từ hiện ra… Hư ảnh kia thân cao bằng Lục Châu, hình thể không có gì khác biệt, chỉ là mơ hồ như một đạo thuỷ lãng.
Lục Châu nhíu mày hỏi: “Ngươi là ai?”
Hư ảnh không để ý tới Lục Châu mà bắt đầu tự thuật bằng giọng nói vô cùng quen thuộc:
“Di ngôn trước lúc lâm chung, lực lượng có hạn, chỉ có thể lưu lại vài câu.”
“Người truyền đạo… chưa chắc có thể giải được nghi hoặc của người trong thiên hạ. Làm thầy của thiên hạ, không thể bảo đảm bọn hắn có thể trở thành Chí Tôn.”
“Chí Tôn… chưởng khống lực lượng bản nguyên và quy tắc giữa thiên địa.”
“Mọi loại năng lượng trong thế gian đều ứng với quy tắc bảo toàn, rồi cũng sẽ hội tụ vào trong đại địa, tiến vào Công Đức Thạch.”
“Vạn vật đều có công đức.”
“Người đọc được bức thư này đã có năng lực của Chí Tôn. Mong ngươi sớm ngày tìm được Công Đức Thạch, phá vỡ thiên địa ràng buộc đã trói chặt nhân loại bấy lâu.”
“Mong đợi được vĩnh sinh.”
Nói xong đạo hư ảnh biến mất.
Lục Châu cau mày. Tốn năm triệu điểm công đức chỉ để mua mấy câu nói vớ va vớ vẩn thiếu dinh dưỡng này hay sao?
Lỗ quá rồi!
Từ những câu trên, Lục Châu rút ra được ba tin tức quan trọng: một là, Công Đức Thạch mà hắn nhìn thấy trong Phục Sinh Hoạ Quyển có liên quan đến bức di ngôn do Hệ thống đưa, cũng tức là Hệ thống này và Ma Thần có liên quan chặt chẽ với nhau.
Hai là, Công Đức Thạch là vật phẩm mấu chốt để đánh vỡ thiên địa ràng buộc.
Ba là, trong quá khứ Lục Châu vốn không tin rằng nhân loại có thể vĩnh sinh bất tử. Nhưng phong thư này lại chốt bằng một câu “Mong đợi được vĩnh sinh”, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của Lục Châu.
Trên đời này không ai hiểu về Hệ thống hơn Lục Châu. Nó là một loại lực lượng thần bí nào đó từ trong thiên địa, có năng lực nghịch chuyển thọ mệnh, chưởng khống lực lượng chí cao vô thượng.
Nếu tin tức Ma Thần lưu lại là thật, tu hành giới sẽ chấn động vô cùng.
Mọi người đều biết từ thời kỳ thượng cổ, nhân loại và hung thú đều nhận định ba quy tắc bất di bất dịch sau:
- Một, quy tắc bảo toàn: toàn bộ năng lượng đều được bảo toàn.
- Hai, quy tắc thời gian chảy xuôi: thời gian vĩnh viễn chỉ tiến về phía trước, không cách nào nghịch chuyển.
- Ba, tử vong là chân lý: không một ai có thể vĩnh sinh bất tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận