Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1121

Thẩm Tất nghiêm giọng nói: “Nhớ cho kỹ chuyện gì nên nói, chuyện gì không nên nói.”
“Hầy… Vậy tên họ Lục này nên làm thế nào?”
“Không biết.” Thẩm Tất thở dài rồi nói thêm, “Cứ nói Mệnh Cách thú bị thế lực khác cướp đi.”
“Chẳng lẽ chúng ta lại bị thương vô ích?”
“Trước khác nay khác, trước đó ta định hướng Hắc Tháp nghị hội chĩa đầu mâu vào tên họ Lục, nhưng thực lực của hắn quá mức đáng sợ, chúng ta vẫn nên nhẫn nhịn thì hơn.”
Hắc Ngô Vệ cạn lời.
Đau ở trong tim nè!
Cùng lúc đó.
Lục Châu và Tư Vô Nhai bay về phía Đông Lâm sơn mạch. Đế Giang rất nhanh đã đuổi kịp. Không bao lâu sau hai thầy trò đã thấy đám tu hành giả đang ngoan ngoãn đứng đợi tại chỗ.
Vừa thấy Lục Châu, mấy ngàn tu hành giả lập tức khom người hô: “Bái kiến tiền bối.”
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung thành công khai thập diệp xong cũng chạy đến.
Thân ảnh Lục Châu nhoáng lên, xuất hiện trước mặt tam đại tông môn. Huyền Thành Tử, Mạc Hành Lộ và Từng Diễn lộ vẻ xấu hổ. Mạc Hành Lộ dẫn đầu nói:
“Hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm. Chúng ta xin thỉnh tội với tiền bối.”
“Thỉnh tội?” Lục Châu quét mắt nhìn ba người.
“Là do chúng ta có mắt không tròng, nếu biết ngài chính là Lục tiền bối, cho dù chúng ta gan to bằng trời cũng không dám tranh Mệnh Cách Chi Tâm với ngài!” Từng Diễn khẩn trương nói.
Lục Châu thản nhiên đáp: “Lão phu vốn là người phân rõ phải trái, trong ba viên Mệnh Cách Chi Tâm này đúng là có hai viên do hai đồ nhi của lão phu dẫn tới. Còn viên này thuộc về các ngươi.”
Lục Châu nói xong, xoè tay ra. Mệnh Cách Chi Tâm của Tê Cừ xuất hiện toả ra quang mang lấp lánh thu hút sự chú ý của mọi người.
Gâu gâu gâu! Cùng Kỳ nhìn thấy cũng sủa vang. Đám người Ma Thiên Các không khỏi nhìn nó một cái.
Lục Châu đưa viên Mệnh Cách Chi Tâm đến trước mặt Từng Diễn.
Từng Diễn vội vàng quỳ xuống nói: “Không không không, thứ này không thuộc về chúng ta mà đều là do đồ đệ của ngài dẫn tới.”
“Thật sao? Có thể dẫn tới ba con Mệnh Cách thú sao?” Lục Châu nghi ngờ hỏi.
Từng Diễn vội đáp: “Chuyện gì cũng không có tuyệt đối, mặc dù Mệnh Cách thú có ý thức về lãnh địa nhưng Sơn Cao thú có đến hai con, rõ ràng là cùng nhau tiến tới. Đừng nói ba con, cho dù là năm bảy con cũng có khả năng. Trong lịch sử từng xuất hiện việc này, đồ nhi của ta còn chưa khai thập diệp xong, sao có thể đánh đồng với cao đồ của ngài.”
“Ngươi nói vậy thì lão phu yên tâm rồi. Vậy… lão phu sẽ mang đi cả ba viên Mệnh Cách Chi Tâm.” Lục Châu thoải mái ném ba viên Mệnh Cách Chi Tâm cho Vu Chính Hải.
Từng Diễn vội vàng gật đầu: “Nên vậy, nên vậy… Vấn Thiên Tông cũng rất phân rõ phải trái.”
“Rất tốt… Chỉ là các đệ tử của ngươi hy sinh để giết Mệnh Cách thú xem như vô ích rồi.” Lục Châu thở dài.
“Đối phó với hung thú là chức trách của toàn nhân loại, nào có ai tránh được chuyện này. Đa tạ tiền bối đã quan tâm.” Từng Diễn đỏ mặt nói.
Lục Châu lúc này mới nhìn về phía Mạc Hành Lộ và Huyền Thành Tử. “Các ngươi…”
“Lục tiền bối, chúng ta… chúng ta từng gặp mặt một lần rồi!” Mạc Hành Lộ nhắc lại chuyện ở Thiên Luân sơn mạch.
Lục Châu khẽ gật đầu. “Các ngươi cũng đang tìm Mệnh Cách thú?”
Huyền Thành Tử và Mạc Hành Lộ xấu hổ gật đầu, nào dám nói một chữ ‘không’.
“Lão tiền bối, trên đời này chẳng ai là không muốn trở thành cường giả khai Mệnh Cách. Nếu ta nói không phải mới là kẻ dối trá! Mấy năm nay, hai môn phái chúng ta vẫn luôn tìm kiếm Mệnh Cách thú nhưng thật sự quá khó khăn!” Huyền Thành Tử than thở.
“Thành thật là ưu điểm của ngươi. Nếu ngươi không nói rõ ràng, lão phu mới cảm thấy chán ghét.”
Lục Châu vuốt râu nhìn về phía Đông Lâm sơn mạch. “Nếu đã bước vào thập diệp thì đừng vội vàng gấp gáp. Số lượng Mệnh Cách thú còn rất nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ có phần của các ngươi.”
Huyền Thành Tử vui mừng gật đầu:
“Có lời này của tiền bối thì ta yên tâm rồi. Trước đây Trùng Hư Quan mạo phạm tiền bối, chúng ta xin bồi tội với ngài.”
Lục Châu phất tay. “Bồi tội thì miễn đi, lão phu vốn là người nhân từ, không chấp mấy chuyện này.”
Huyền Thành Tử, Mạc Hành Lộ và Từng Diễn vui mừng quá đỗi, lập tức khom người thật sâu. Khí độ này, lòng dạ này… chẳng trách có thể trở thành cao thủ Thiên Giới Bà Sa được người người kính ngưỡng.
Bọn hắn tự thấy hổ thẹn a!
Lục Châu đột nhiên thở dài: “Nếu có thể tìm được Hoả Linh Thạch thì tốt biết mấy.”
Ba người giật mình ngẩng đầu nhìn lão nhân trước mặt mang gương mặt phiền muộn tang thương, hàng chân mày khẽ cau lại với vẻ bất đắc dĩ…
Mạc Hành Lộ hơi do dự một chút, sau đó cắn răng nói:
“Nếu Lục tiền bối không chê, Côn Lôn Chính Tông nguyện dâng lên một khối Hoả Linh Thạch.”
Từng Diễn và Huyền Thành Tử lập tức lên tiếng: “Chúng ta cũng nguyện ý dâng lên một khối Hoả Linh Thạch.”
Lục Châu kinh ngạc nhìn Mạc Hành Lộ: “Các ngươi có Hoả Linh Thạch?”
“Trong ngàn năm qua, đệ tử Côn Lôn Chính Tông tìm Mệnh Cách thú khắp nơi… Mệnh Cách thú không thấy đâu nhưng Hoả Linh Thạch thì tìm được một khối. Tài liệu này rất hiếm, nhưng phải đủ ba khối mới có thể sử dụng, chúng ta giữ lại cũng không có tác dụng gì, chẳng bằng giúp lão tiên sinh hoàn thành ước vọng.”
Từng Diễn và Huyền Thành Tử cũng nói theo: “Mạc tông chủ nói rất đúng. Chẳng bằng tặng cho tiền bối.”
“Làm vậy sao được?” Biểu tình trên mặt Lục Châu vô cùng ôn hoà, “Vô công không nhận lộc, như vậy đi, để ta đưa Mệnh Cách Chi Tâm của Tê Cừ cho các ngươi.”
“Không không không, chúng ta không cần Mệnh Cách Chi Tâm. Đây là Côn Lôn Chính Tông cam tâm tình nguyện dâng tặng Lục tiền bối. Nếu cần ngài hồi báo thì chúng ta quá không biết điều rồi. Mạc Hành Lộ quen biết Lục tiên sinh chính là tam sinh hữu hạnh, viên Mệnh Cách Chi Tâm này xin hãy lưu lại cho đệ tử ngài, bọn họ cần đến nó hơn chúng ta. Sau này chúng ta còn rất nhiều thời gian để đi tìm Mệnh Cách thú…” Mạc Hành Lộ mỉm cười nói.
“Chuyện này…” Lục Châu do dự.
“Mời Lục tiên sinh nhất định phải thu nhận!” Mạc Hành Lộ khom người nói.
Huyền Thành Tử và Từng Diễn cũng khom người: “Xin lão tiền bối thu nhận!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận