Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2114: Ma Thần sẽ không tha cho ngươi

Ma Thiên Các quả là cường đại!
Huyền Dặc đế quân thu hồi tâm tư phức tạp, nói: “Mời Lục các chủ vào đạo trường trò chuyện một chút.”
Lục Châu khoanh tay đi vào đạo trường.
Vào bên trong, Huyền Dặc đế quân lại chắp tay thi lễ lần nữa: “Chúc mừng lão sư trở lại đỉnh phong. Rốt cuộc ngài đã có thể công khai thân phận trước mặt thế nhân rồi!”
“Bên phía Thượng Chương thế nào rồi?” Lục Châu gật đầu hỏi.
“Thượng Chương là Đại Đế duy nhất của Thái Hư, đủ năng lực để bảo hộ hai nha đầu, ngài không cần lo lắng.” Huyền Dặc đế quân mỉm cười nói, “Một trong hai người còn là nữ nhi ruột của hắn, cho dù có người đâm dao hắn cũng sẽ lập tức che ở phía trước.”
Lục Châu hài lòng gật đầu, rất yên tâm về hai nha đầu. Hiện tại chỉ còn lại lão đại và lão nhị.
“Thanh Đế Linh Uy Ngưỡng còn ở Thái Hư không?”
“Đã về phương đông Vô Tận Hải. Linh Uy Ngưỡng biết Thái Hư sắp sụp đổ nên không còn ôm hy vọng trở về Thái Hư nữa.” Huyền Dặc đế quân nói với vẻ tiếc nuối.
Từ sâu trong lòng hắn cũng không muốn thấy Thái Hư sụp đổ, nhưng việc này đã thành điều tất yếu. Thái độ của Thánh Điện cũng đã nói lên tất cả.
“Lão sư, Hi Hòa thánh nữ tới tìm ngài rất nhiều lần.”
“Lam Hi Hoà?”
“Nàng ta nói là có chuyện muốn thương nghị với ngài. Người đâu.” Huyền Dặc đế quân xoay người ra lệnh, “Thông tri cho Hi Hòa thánh nữ, nói là Lục các chủ đã đến Huyền Dặc.”
“Vâng.” Một tên thuộc hạ đứng ngoài đạo trường lĩnh mệnh đi truyền tin.
Cùng lúc đó.
Lam Hi Hoà cả ngày mất hồn mất vía ở trong đại điện, vừa nhận được tin tức của Huyền Dặc đế quân đã vui mừng ra mặt.
Nàng lập tức báo cho Âu Dương Huấn Sinh biết.
Âu Dương Huấn Sinh lập tức chạy tới Hi Hòa điện. “Tham kiến thánh nữ.”
“Âu Dương tiên sinh, Lục các chủ đã trở về, ta cảm thấy ngươi rất thích hợp đi cùng ta một chuyến.” Lam Hi Hoà nói.
“Thánh nữ thật sự muốn đi gặp Lục các chủ?”
“Ta có thể cảm giác được Thánh Điện cố ý không để ý tới việc này. Thái Hư sụp đổ chỉ có thể tìm Lục các chủ. Âu Dương tiên sinh, vì sao ngươi lại nhiều lần ngăn cản ta tìm gặp Lục các chủ?”
Âu Dương Huấn Sinh thở dài nói: “Nếu thánh nữ khăng khăng muốn đi, vậy ta đi cùng thánh nữ một lần.”
Lam Hi Hoà gật đầu: “Việc này không nên chậm trễ, lên đường đi.”
Hai người rời khỏi Hi Hòa điện.
Huyền Dặc đế quân và Lục Châu đang tán gẫu trong đạo trường.
Huyền Dặc cẩn thận nói: “Ngài để lộ pháp thân trước mặt mọi người sớm như vậy, lỡ như Minh Tâm dẫn theo thập điện khai chiến với ngài thì phải làm sao đây?”
Lục Châu thản nhiên đáp: “Nếu lão phu sợ hãi thì đã không để lộ pháp thân.”
Tuy tu vi chưa tới cấp Đại Đế nhưng Lục Châu còn có lực lượng bên trong Ma Thần hoạ quyển. Hiện tại vấn đề lớn nhất của Thái Hư không phải là Ma Thần trở về mà là thiên đạo sụp đổ, nên sinh tồn như thế nào.
“Khởi bẩm đế quân, Hi Hòa thánh nữ đã đến.” Một tên Huyền Giáp Vệ đi vào đạo trường nói.
“Mau mời vào.” Huyền Dặc đế quân nói.
Được Huyền Giáp Vệ dẫn đường, Lam Hi Hoà và Âu Dương Huấn Sinh đi vào đạo trường.
Khi nhìn thấy Lục Châu, hai người có biểu tình khác nhau. Lam Hi Hoà có vẻ gấp gáp như thể đang có chính sự, mà Âu Dương Huấn Sinh thì lộ vẻ kinh ngạc và kích động vô cùng.
“Lục các chủ, rốt cuộc tìm được ngươi rồi.” Lam Hi Hoà nói.
Âu Dương Huấn Sinh lên tiếng chào hỏi Huyền Dặc đế quân rồi cung kính nói: “Bái kiến Lục các chủ.”
“Mời ngồi.”
Nhìn hai người ngồi xuống, Lục Châu nhàn nhạt hỏi: “Hi Hòa thánh nữ tìm lão phu không biết là có việc gì?”
“Khoảng thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện, từ lần trước ngươi rời khỏi Hi Hòa điện đến nay Trấn Thiên Xử vẫn chưa lấy về được, Thiên Khải Chi Trụ không thể chữa trị, không biết Lục các chủ có tìm thấy tung tích Trấn Thiên Xử chưa?” Lam Hi Hoà hỏi.
Huyền Dặc đế quân thầm nghĩ, lão sư có địa vị cỡ nào, sao lại vì Hi Hòa thánh nữ mà hạ mình đi lấy lại Trấn Thiên Xử? Hắn nhìn Lam Hi Hoà rồi lại nhìn Lục Châu, hy vọng nhìn ra được tí manh mối nào.
Đáng tiếc biểu tình của Lục Châu vẫn vô cùng bình tĩnh, gật đầu nói: “Trấn Thiên Xử của Hi Hòa điện đang nằm trong tay lão phu.”
Lam Hi Hoà mừng rỡ nói: “Quá tốt rồi, đa tạ Lục các chủ ra tay trợ giúp.”
“Nhưng hiện tại không thể đưa cho ngươi.”
“Vì sao?” Lam Hi Hoà kinh ngạc hỏi.
“Thiên đạo sụp đổ, Trấn Thiên Xử có tác dụng phi phàm, trong vòng ba trăm năm tới sẽ cần dùng đến nó. Trong lúc đó chúng ta phải cẩn thận không để nó rơi vào tay một số người muốn làm loạn.” Lục Châu nói.
Lam Hi Hoà mỉm cười đáp: “Đa tạ Lục các chủ quan tâm, ta hẳn là có đủ năng lực bảo vệ nó.”
“Tuy ngươi là Chí Tôn nhưng năng lực chưa đủ. Không lẽ ngươi không tin tưởng lão phu?”
Lam Hi Hoà nghĩ tới Vô Thần Luận Giáo Hội, lại nghĩ tới đủ loại rắc rối xảy ra gần đây, bèn thở dài nói: “Lục các chủ nói có lý, ta đương nhiên tin tưởng ngươi, chỉ là ta cảm thấy không tiện làm ngươi thêm phiền mà thôi.”
“Không sao.”
“Hơn nữa khoảng thời gian này cả Thái Hư đều đang đồn rằng Ma Thần đã trở về. Ma Thần là cấm kỵ ở nơi này, ai ai cũng muốn tru diệt. Mười người nắm giữ hạt giống Thái Hư đều là đệ tử của ngươi, e là Ma Thần sẽ không tha cho ngươi, Lục các chủ nhất định phải cẩn thận. Tu vi Ma Thần rất cao thâm, nếu hắn thật sự trở về chỉ sợ là tận thế sẽ giáng lâm, chúng ta chẳng thể sống an lành được nữa.” Lam Hi Hoà u sầu nói.
Âu Dương Huấn Sinh hỏi chấm?
Huyền Dặc đế quân thì trầm mặc.
Lục Châu tò mò hỏi: “Ngươi hiểu rất rõ về Ma Thần?”
“Không hiểu lắm, khi ta sinh ra Thái Hư đã là một mảnh phồn hoa. Lúc nhỏ ta rất tò mò về Ma Thần, từng bị các trưởng bối răn dạy một trận. Âu Dương tiên sinh cũng từng mắng ta, bảo ta không nên tìm hiểu về cấm kỵ của Thái Hư. Các trưởng bối càng cấm thì ta càng tò mò, thế là ta tìm đọc một quyển sách cấm, trong đó có giới thiệu một chút về Ma Thần. Hắn là chủ nhân Thái Huyền Sơn, cũng là lão sư của tứ đại Chí Tôn. Nghe nói Minh Tâm Đại Đế và hắn có quan hệ rất tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận