Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1243

“Chỉ có một mình ngươi học phù văn?”
“Ý của ta là, trong số những người kim liên giới bị bắt đến đây, chỉ có mình ta học phù văn, ta cũng không biết vì sao… Giáo tập khen ta có thiên phú tốt, lại thông minh. Có lẽ là do ta thông minh thật.”
Nàng học phù văn đã nhiều năm nhưng không có người nào cùng học để so sánh. Vì không có vật tham chiếu nên không rõ trình độ của mình ở mức nào.
“Dương Ngọc Trần nói ngươi đốt Tàng Thư Lâu, chuyện này là thế nào?”
“Bọn hắn muốn ta dung nhập, trở thành người hắc liên giới. Ta không chịu làm… Sau khi trở thành Thiên Giới Bà Sa thì sẽ không biến đổi được nữa nên bọn hắn không ngừng bức ép ta. Ta quyết định đốt Tàng Thư Lâu, nhân cơ hội hỗn loạn để trốn thoát.”
“Bọn hắn rất coi trọng ngươi, đáng lý ra ngươi không thể trốn được.”
“Hình như người kia đã lặng lẽ giúp ta…”
“Người đó rốt cuộc là ai?” Lục Châu truy hỏi.
Tại hắc liên giới Lục Châu không quen biết nhiều người, làm gì có ai có lòng tốt tự dưng lại giúp đỡ hắn, tặng cho hắn một vị phù văn sư. Đại lễ này hoàn toàn không bình thường chút nào.
“Ta chỉ biết là… hắn họ Lục. Những chuyện khác ta đều không biết.”
“Họ Lục?” Lục Châu kinh ngạc, lập tức nghĩ tới Lục Ly.
“Trên thư truyền tin của hắn viết như thế.” Triệu Hồng Phất nói.
Lục Châu gật đầu: “Ngươi lui xuống nghỉ ngơi trước đi, đừng chạy loạn khắp nơi.”
“Vâng.” Triệu Hồng Phất đứng lên đi ra khỏi phòng.
Nhìn thấy Vu Chính Hải còn đứng ngoài cửa, Triệu Hồng Phất tiến lên dùng cùi chỏ thọc hắn một cái: “Êi, ngươi khoẻ không?”
Vu Chính Hải liếc mắt nhìn nàng: “Ngươi thật sự là nữ hài tử?”
“Không phải nha, ta là đại nam nhân!” Triệu Hồng Phất hất mặt tỏ vẻ ‘ta chính là nam tử đại trượng phu đây’.
Vu Chính Hải bất đắc dĩ lắc đầu: “Không biết lớn nhỏ.”
Triệu Hồng Phất hắng giọng một tiếng, đường đường chính chính nói: “Về sau xin hãy chiếu cố nhiều hơn.”
“Vậy còn tạm được. Sau khi về Ma Thiên Các sẽ có người dạy quy củ cho ngươi. Đi nghỉ ngơi đi.” Nói xong Vu Chính Hải xoay người rời đi.
“Tuân lệnh!”
Nàng vừa dứt lời đã thấy Thẩm Tất từ đằng xa bay tới, sắc mặt trắng bệch rất khó coi.
Triệu Hồng Phất co rụt người lại: “Không phải chứ, sao có nhiều người muốn bắt ta quá vậy?!”
Thẩm Tất lảo đảo hạ xuống trước mặt nàng, chống một tay xuống đất, hộc ra một ngụm máu.
Triệu Hồng Phất dè dặt nhìn Thẩm Tất một lúc rồi hỏi: “Ngươi… ngươi là ai thế? Ngươi không sao chứ?”
Két !
Vu Chính Hải tông cửa xông ra, cau mày nói: “Thẩm hộ pháp, ngươi bị thương?!”
Thẩm Tất cố nhịn cơn đau hồi đáp: “Ta… ta không sao.”
“Hộ pháp? Ngươi cũng là người Ma Thiên Các?” Triệu Hồng Phất kinh ngạc nói.
“Hắn là Thẩm Tất, hộ pháp của Ma Thiên Các, hôm qua đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.” Vu Chính Hải nói.
Triệu Hồng Phất lập tức lấy ra một cây bút, nhanh chóng vẽ đủ loại ký hiệu trên mặt đất, sau đó bàn tay ngọc khẽ vỗ xuống.
Toàn bộ ký hiệu sáng lên, nửa hắc nửa kim, tạo thành một đồ án trận văn.
Vu Chính Hải nói: “Ngươi còn biết cái này?”
“Minh Kính Đài của Phật gia có tác dụng trị liệu rất tốt, phù văn sư đều biết mà.” Triệu Hồng Phất đáp.
“Phù văn sư?” Thẩm Tất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nàng. “Đại tiên sinh, người này là…?”
“Triệu Hồng Phất, phù văn sư mới gia nhập Ma Thiên Các.”
Thẩm Tất đứng dậy gật đầu chào Triệu Hồng Phất: “Thì ra là người mình.”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lục Châu mở cửa phòng bước ra.
Thẩm Tất quỳ một gối xuống bẩm báo: “Thuộc hạ làm việc bất lực, không thể tiếp đón Nhan Chân Lạc.”
“Giang Cửu Lý không chịu giúp ngươi?”
“Giang Cửu Lý chỉ là một thẩm phán giả, trong Hắc Tháp lại nội chiến nghiêm trọng, có người không muốn Hắc Tháp và Ma Thiên Các kết minh.”
Thẩm Tất nói, “Sau khi thuộc hạ truyền tin cho Giang Cửu Lý, hắn đã đáp ứng sẽ đưa Nhan Chân Lạc tới. Thuộc hạ định ra địa điểm hẹn gặp hắn, không ngờ Nhan Chân Lạc lại không xuất hiện, người đến là Đoạn Tây Hoa. Thuộc hạ không phải đối thủ của bọn hắn nên mới bị thương. Nhưng bọn hắn kiêng kỵ Các chủ, không dám giết thuộc hạ nên thuộc hạ mới có cơ hội trở về.”
“Đây là cố ý châm ngòi mâu thuẫn giữa lão phu và Hắc Tháp.” Lục Châu lắc đầu nói.
Thẩm Tất gật đầu. “Đúng là như thế. Hiện tại Hắc Tháp đang phân hoá cực kỳ nghiêm trọng, rất khó có thể nhất trí từ trên xuống dưới. Có một số người thà diệt Hắc Tháp cũng không muốn để người khác được lợi. Thuộc hạ làm việc bất lực, xin Các chủ trừng phạt.”
“Việc này không trách ngươi, đứng lên đi.” Lục Châu nói.
Từ khi Lục Châu giết hai đại trưởng lão ở Triệu Văn Quốc, danh hào Lục lão ma đã lan truyền nhanh chóng tại hắc liên giới. Kẻ muốn phá hoại có lá gan không nhỏ.
Được Minh Kính Đài trị liệu, thương thế trên người Thẩm Tất đã khôi phục rất nhiều.
Lục Châu hỏi: “Ngươi biết Đoạn Tây Hoa?”
“Đoạn Tây Hoa là người đứng thứ hai trong Trưởng lão hội, cũng là đại biểu của pháp Cấp tiến. Hắn giống với Vũ Quảng Bình, kiên trì ủng hộ kế hoạch thanh trừ. Vì nể mặt Tháp chủ Hắc Tháp nên hắn mới khắc chế cho đến bây giờ. Mấy năm nay Hắc Tháp lũng đoạn Mệnh Cách thú ở hồng liên giới nên tổ chức càng lúc càng lớn mạnh, phái Cấp tiến không có gì dị nghị. Nhưng nay bọn hắn phải từ bỏ hồng liên giới, đại trưởng lão lại bỏ mình, còn phải bồi thường năm phần tinh hoa Hắc Diệu Thạch, bọn hắn lập tức đứng ngồi không yên.” Thẩm Tất giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận