Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1447

Việc Ma Thiên Các mang cái danh “ma đầu” suốt mấy trăm năm cũng chẳng có đồ đệ nào thèm để ý.
Nhưng lần này không giống, lần nhập ma này, Đoan Mộc Sinh cảm giác được bản thân mình đã lạc lối.
“Muốn hoàn toàn dung hợp chúng, ngươi cần phải sinh hoạt trong bí ẩn chi địa. Mà ở đó, chỉ có Lục Ngô mới giúp được ngươi.”
“Ngươi cũng có thể lựa chọn cự tuyệt, vi sư sẽ khu trừ toàn bộ lực lượng suy bại ra khỏi cơ thể ngươi.”
Nói xong, Lục Châu và Lục Ngô đồng thời nhìn Đoan Mộc Sinh, chờ hắn ra quyết định.
Chư Hồng Cộng cố nén nội tâm kinh ngạc, xoay sang nói với Đoan Mộc Sinh:
“Tam sư huynh, đệ cảm thấy lưu lại ở Ma Thiên Các vẫn tốt hơn, bí ẩn chi địa quá hung hiểm, bất cẩn một chút sẽ bị ăn thịt đó! Huynh ở lại đây đi!”
Đoan Mộc Sinh do dự. Nếu đổi lại là Chư Hồng Cộng thì hắn sẽ lưu lại ngay lập tức.
“Ngươi đang do dự cái gì?” Lục Châu hỏi.
“Sư phụ, nhập ma rồi, đồ nhi có còn là đồ nhi không?” Đoan Mộc Sinh hỏi.
Lục Ngô ngẩng đầu hú dài một tiếng, tiếng hú chấn động thiên địa khiến đám người trong Ma Thiên Các đều run lên.
“Ngươi vẫn luôn là ngươi. Nhưng lực lượng suy bại có thể kích hoạt huyết mạch tộc Đoan Mộc, trở thành một phần lực lượng của ngươi. Đương nhiên… nếu ngươi là kẻ có ý chí yếu kém thì cứ xem như bản hoàng chưa nói gì.” Lục Ngô kiêu ngạo nói.
“Bản hoàng ghét nhất những kẻ nhát gan khiếp nhược.”
Chư Hồng Cộng ngẩng đầu. Hình như mình đang bị mắng a?
Lục Ngô nhìn thoáng qua Chư Hồng Cộng, vội vàng sửa lời: “Ít nhất… hậu đại của Đoan Mộc chân nhân cũng phải là một nam tử đầu đội trời chân đạp đất.”
Nó len lén liếc nhìn tên mập Chí Tôn tương lai kia… hẳn là sẽ không ghi hận nó nhỉ?
Đoan Mộc Sinh cắm Bá Vương Thương xuống đất, quỳ gối nói:
“Sư phụ, đồ nhi muốn thử một lần.”
“Nghĩ kỹ rồi?” Lục Châu không hề kinh ngạc hỏi.
“Đã nghĩ kỹ. Cho dù con đường phía trước đầy chông gai, nhưng việc tu hành trên thế gian này chưa bao giờ là bằng phẳng. Không vượt chông gai, không chịu khảo nghiệm thì làm sao tu thành đại đạo? Mong sư phụ đáp ứng.” Đoan Mộc Sinh nói.
Lục Châu gật đầu: “Vậy thì đi đi.”
Lục Châu nâng tay, Bá Vương Thương dưới đất bay vào lòng bàn tay hắn.
“Sáng sớm mai đến lấy Bá Vương Thương rồi hãy đi.”
“Vâng.”
Tối hôm đó, Lục Châu dùng ba viên Hoả Linh Thạch và một tấm Luyện Hóa Phù để đề thăng Bá Vương Thương lên hồng cấp.
Sáng hôm sau.
Chúng đệ tử Ma Thiên Các đã chờ đợi ở bên ngoài.
Lục Ngô kỳ thực đã hơi nóng nảy… Nó ở lại kim liên giới quá lâu sẽ dễ gây chú ý, nhất định phải nhanh chóng rời đi.
Trong Đông Các.
Đoan Mộc Sinh ngẩng đầu nhìn bầu trời, quỳ trên mặt đất chờ sư phụ ra. Đáng tiếc hắn đã quỳ nửa canh giờ vẫn không thấy sư phụ đâu.
Ầm!
Đại môn Đông Các đột nhiên bị một cơn gió mạnh thổi tới, Bá Vương Thương nhanh như thiểm điện bay ra ngoài, ghim thẳng xuống trước mặt Đoan Mộc Sinh.
Đoan Mộc Sinh cả kinh nhìn Bá Vương Thương lập loè quang hoa, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Đi đi.”
Giọng Lục Châu từ trong phòng truyền ra.
Đoan Mộc Sinh xốc lại tâm tình, cầm lấy Bá Vương Thương đặt ngang trước mặt rồi dập đầu ba cái về phía Đông Các.
Hắn không nói gì thêm, đạp không rời đi, bay lên lưng Lục Ngô.
“Tam sư huynh, bảo trọng.” Diệp Thiên Tâm nói.
“Tam tiên sinh, chúng ta chờ ngài trở về.”
Đám người nhao nhao nói lời cáo biệt.
Đoan Mộc Sinh ôm quyền nói với mọi người: “Bảo trọng.”
Lục Ngô quay đầu nhìn về phía Đông Các, nói: “Lục chân nhân, cẩn thận phía đối diện phái người tới.”
Nói xong, bốn vó nó đạp mạnh, toàn thân như một ngọn núi bay vọt tới chân trời. Qua mấy hơi thở đã hoàn toàn biến mất.
Chạng vạng tối tại Đông Các.
Lục Châu kiểm tra lại thẻ đạo cụ, hiện hắn chỉ còn một tấm Một Kích Chí Mạng phổ thông, Đỡ Đòn Chí Mạng, Thẻ Dịch Dung và Thẻ Phân Giải.
Xem ra phải tích lũy thêm át chủ bài mới được.
Đúng như lời Lục Ngô nói, lần này tiến vào bí ẩn chi địa đã gây ra động tĩnh không nhỏ, người thanh liên giới hẳn sẽ phái người điều tra.
Cao thủ cấp chân nhân bị luật cân bằng ước thúc, nhưng không có nghĩa là bọn hắn không biết phái cao thủ khác lẻn vào kim liên giới. Hơn nữa, thanh liên giới hẳn là có phù văn thông đạo đến đây.
“Tần chân nhân và Diệp chân nhân… hình như đều thành kẻ địch của lão phu rồi.” Lục Châu lắc đầu.
Hắn mua ba tấm Miễn Dịch Sát Thương và một tấm Thẻ Kết Hợp, hao tổn 136.000 điểm công đức.
Hiện tại tấm thẻ này còn phát huy tác dụng tốt. Một khi gặp phải cường giả mười bảy, mười tám Mệnh Cách, Một Kích Chí Mạng bản cường hoá không thích hợp sử dụng, chỉ có Miễn Dịch Sát Thương bản cường hoá là có thể dùng để chạy trốn.
“Đáng tiếc chỉ được sử dụng ba lần.”
Lục Châu đã dùng hết hai lần, chỉ còn lại một cơ hội nữa để làm vô địch trong mười phút.
“Những lực lượng này từ đâu đến?”
Nếu pháp tắc bảo toàn là thật, vậy toàn bộ năng lượng trên thế gian đều có điểm khởi nguồn. Như vậy Hệ thống phát triển độc lập hay có liên quan đến những năng lượng này?
Chân nhân rốt cuộc mạnh cỡ nào? “Đạo” là gì?
Rất nhiều nghi vấn cần phải giải đáp.
Lục Châu quan sát một tấm Thẻ Nghịch Chuyển. Tu hành giả thông qua việc tu hành để phá vỡ trói buộc, gia tăng thọ mệnh, nhưng cũng chỉ là gia tăng mà thôi. Cho dù tu hành giới có tồn tại những bí pháp cải lão hoàn đồng thì từ đầu đến cuối vẫn không phải là nghịch chuyển.
“Chẳng lẽ cái gọi là “đạo” chính là lực lượng chưởng khống thời gian?”
Vậy thì quá khoa trương rồi, không thể nào.
Lục Châu thu hồi Thẻ Nghịch Chuyển, không nghĩ đến những vấn đề này nữa.
Hắn gọi ra lam pháp thân.
[Bát Pháp Vận Thông, tấn thăng cảnh giới tiếp theo tiêu hao 3.500 năm.].
Hiện tại Lục Châu có hơn tám ngàn năm thọ mệnh, có thể tấn thăng.
“Trước kia lĩnh hội Thiên thư để tu hành, bây giờ chỉ cần giải quyết vấn đề thọ mệnh là lam pháp thân đã có thể tấn thăng. Có điều… hẳn là khi pháp thân đạt tới cảnh giới nhất định, vẫn phải tiếp tục lĩnh hội Thiên thư.”
“Tấn thăng.”
Trên bầu trời Ma Thiên Các, năng lượng sinh cơ hội tụ. Đám đệ tử đều đã quen thuộc, chỉ nhìn một cái rồi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận