Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1027

“Đừng quên, Diệp Chân trước khi chết cũng là thập diệp Nghiệp Hoả, lại còn có đến mấy mạng. Trần Thiên Đô thập diệp không địch nổi một chưởng của sư phụ, Trần Bắc Chinh cũng chẳng khác gì.”
Vu Chính Hải gật đầu. “Nhị sư đệ, ta vẫn luôn rất hiếu kỳ, tu vi sư phụ đã cao đến chừng nào rồi?”
Hai người đứng sóng vai trên một ngọn cây, chợt nhớ tới tình cảnh khi xưa cùng sư phụ hỗn chiến. Khi đó cả ba người đều là bát diệp.
Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải đều là bát diệp viên mãn, hai đánh một lại vẫn bị sư phụ đánh trọng thương.
Chuyện xưa đã thành mây khói, nay sư phụ đã có thể miểu sát cường giả thập diệp chỉ bằng một chiêu. Tốc độ đề thăng tu vi của người thật đáng kinh ngạc.
“Lúc trước khi thất đại môn phái vây công Ma Thiên Các, sư phụ đã là cửu diệp. Đến nay đã trôi qua mấy năm, bây giờ sư phụ có là thập diệp, thậm chí là Thiên Giới Bà Sa thì cũng không có gì lạ.” Vu Chính Hải nói.
Ngu Thượng Nhung không nói gì, toàn thân nhẹ như chim yến bay lên không trung rồi đáp xuống một ngọn cây cao nhất, sau đó kinh ngạc chỉ tay về phía Vân Sơn:
“Đại sư huynh!”
“Ta đến đây.”
Vu Chính Hải cũng lấp loé bay tới đứng bên cạnh Ngu Thượng Nhung, ngẩng đầu nhìn lên, hai người cùng nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đặc sắc.
Trên ngọn sơn phong thứ ba tại Vân Sơn xuất hiện một kim sắc mâm tròn, năng lượng cương khí không ngừng giao thoa, kim sắc tự ấn không ngừng khắc vào mâm tròn. Bởi vì không trung có quá nhiều nguyên khí hội tụ nên bọn hắn chỉ có thể nhìn thấy Tinh Bàn như ẩn như hiện chứ không quan sát được rõ ràng.
“Thiên Giới Bà Sa?” Vu Chính Hải kinh ngạc hô lên.
“Đây chính là pháp thân Thiên Giới Bà Sa và Tinh Bàn?” Ngu Thượng Nhung hỏi.
“Lúc trước khi ta đến Cửu Trọng Điện làm khách từng nhìn thấy hình vẽ này trên vách tường, chỉ là khi đó Tinh Bàn có màu đỏ, còn bây giờ là màu vàng.” Vu Chính Hải đáp.
Ngu Thượng Nhung khẽ cười một tiếng. “Đúng như lời huynh nói, sư phụ quả thực đã là tu hành giả Huyền Thiên cảnh từ lâu.”
“Chẳng trách, chẳng trách…” Vu Chính Hải thở dài, “Chẳng trách sư phụ có thể dùng một chiêu xử lý đám thập diệp tự luyến kia, thì ra người vốn là Thiên Giới Bà Sa. Sư phụ che giấu thật là sâu!”
Tinh Bàn không hiện ra rõ ràng, mà Nhiếp Thanh Vân và Lý Vân Tranh bởi vì gió quá lớn nên đã trở về ngọn chủ phong, vô tình bỏ lỡ một màn đặc sắc.
Các đệ tử Vân Sơn tu vi thấp càng không có cơ hội được thưởng thức cảnh tượng khiến người thán phục này.
Trong chính điện, Lục Châu hoàn toàn không biết Tinh Bàn đang phiêu phù trên không trung, hắn đang tập trung nhìn vào toà kim liên.
“A?” Lục Châu phát hiện trong Mệnh Cung bắt đầu hiện ra những đồ án mới.
“Mệnh Bàn xuất hiện rồi…”
“Mệnh Cung xuất hiện là vì dung nạp Mệnh Cách, mà Mệnh Bàn chính là gốc rễ cần có để tạo thành Tinh Bàn… Một khi Tinh Bàn xuất hiện thì việc ngưng tụ pháp thân Thiên Giới Bà Sa sẽ thành công?”
Lục Châu nhìn pháp thân cỡ nhỏ trong lòng bàn tay mình, phía sau lưng pháp thân không hề có Tinh Bàn xuất hiện.
“Chẳng lẽ là do lão phu đã áp súc nó?”
Lục Châu lách mình rời khỏi chính điện, bay đến giữa không trung. Thời tiết bên ngoài ác liệt nằm ngoài dự đoán của Lục Châu.
Lục Châu không nghĩ nhiều, lập tức gọi ra pháp thân. Ông !
Một toà pháp thân cao hai mươi lăm trượng xuất hiện sừng sững giữa trời, ngay sau đó độ cao bắt đầu tăng lên.
Hai mươi sáu trượng, hai mươi bảy trượng… Thoáng một cái đã ba mươi trượng!
Lục Châu bay lên cao ngang tầm với phần đầu pháp thân, lúc này mới phát hiện ra phía sau đầu pháp thân có một kim sắc mâm tròn cực lớn.
“Đây là…” Lục Châu hít sâu một hơi, tóc gáy dựng đứng, tinh thần vô cùng phấn khởi, bay đến quan sát Tinh Bàn.
Tinh Bàn kỳ thực gồm bốn vòng tròn lớn nhỏ chồng lên nhau tạo thành, vòng tròn ngoài cùng lớn gấp bốn, năm lần phần đầu pháp thân.
Bên trong Tinh Bàn được chia thành mười hai phần khu vực nhỏ, khiến Lục Châu vừa nhìn thấy đã cảm thấy nó giống hệt một chiếc đồng hồ. Trong mỗi khu vực đều có một ký hiệu toả kim quang.
Ngay chính giữa là đồ án Mệnh Cung, ba mươi sáu hình tam giác xếp theo thứ tự chiều kim đồng hồ tinh tế tạo thành vòng tròn nhỏ nhất, mỗi hình tam giác là một khu vực Mệnh Cách.
Quan sát xong, Lục Châu quyết định thử nghiệm khống chế Mệnh Cách.
Vừa sinh ra ý nghĩ này, viên Mệnh Cách trên Tinh Bàn đột nhiên phát sáng, xạ kích ra từng đạo cương ấn quang trụ cực kỳ cường đại.
Lục Châu lập tức né sang một bên, cương ấn quang trụ chiếu xuống, ầm một tiếng đâm thủng chính điện!
Lục Châu nhìn chính điện bị cương ấn quang trụ bắn cho tả tơi, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, đồng thời trong lòng cũng nghi hoặc khó hiểu.
“Mệnh Cách Chi Tâm sẽ cung cấp năng lực tương ứng với thuộc tính. Ngung thú có thuộc tính phòng ngự, sao Mệnh Cách này lại có lực tấn công?”
Hắn nhìn về phía pháp thân màu vàng đồng.
“Chẳng lẽ lực lượng Mệnh Cách là năng lượng vốn có trong Mệnh Cách Chi Tâm, còn lực phòng ngự đã được dung nhập vào trong pháp thân rồi?”
Lục Châu cảm giác được lực phòng ngự của pháp thân đã tăng lên rất nhiều, chỉ là chưa có cơ hội thử nghiệm.
Nói cách khác, khi khai Mệnh Cách, vừa có được năng lực đặc thù của Mệnh Cách Chi Tâm vừa được gia tăng lực lượng Mệnh Cách để công kích.
Như vậy, lực lượng phá hoại của Mệnh Cách có thể được phóng thích mấy lần?
Lục Châu thu hồi pháp thân rồi bay ra ngoài Vân Sơn. Thân ảnh hắn lấp loé hai lần đã đi được khoảng cách xa hơn pháp thân Bách Kiếp Động Minh gấp bốn lần, mà độ tiêu hao năng lượng thì không đổi.
Lần trước Lục Châu phải dùng Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong mới có thể đuổi kịp Lục Ly đã khai năm Mệnh Cách và có pháp thân Thiên Giới Bà Sa.
Lúc này, Lục Châu gọi ra pháp thân. Pháp thân cao ba mươi trượng xuất hiện sau lưng Lục Châu, toàn thân pháp thân và toà kim liên toả ra màu vàng đồng lóng lánh. Sau lưng pháp thân là một Tinh Bàn cực lớn kết nối với Mệnh Cung trong Mệnh Bàn của toà kim liên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận