Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 820

Cùng Kỳ to lớn khổng lồ như vậy lại sinh ra một con hung thú bé xíu khiến ai nấy đều khó có thể tin nổi.
Trông nó bé xíu chẳng khác nào một con chó con… Lục Châu vừa vuốt râu vừa quan sát con chó con tiểu Cùng Kỳ, có hơi xấu hổ.
Tu hành giả trên không trung vừa mới nói chuyện lúc nãy, giờ đây chắp tay vui mừng nói: “Chúc mừng Cơ tiền bối thu được toạ kỵ Cùng Kỳ!”
Lục Châu ngẩng đầu nhìn người đó. “Ngươi biết về Cùng Kỳ nhiều không?”
“Bẩm cơ tiền bối, Cùng Kỳ không giống với các loài hung thú khác. Trong cổ tịch có ghi chép nó vốn là một trong tứ đại hung thú, tàn ác đến mức ngay cả mẫu thân của mình nó cũng có thể nuốt chửng. Vì thế nếu ngài không giết nó, con của nó sớm muộn gì cũng sẽ làm như thế. Cùng Kỳ có trí tuệ, vì để phòng ngừa bị chính con mình ăn thịt, Cùng Kỳ thường sẽ không sinh con. Chỉ là không ngờ con Cùng Kỳ này lại sinh ra một tiểu Cùng Kỳ.”
Mọi người nghe vậy đều đồng loạt chắp tay nói: “Chúc mừng Cơ tiền bối.”
Lục Châu gật đầu nhìn người vừa nói chuyện. “Ngươi rất không tệ.”
“Đa tạ Cơ tiền bối khích lệ. Ta luôn ngưỡng mộ Ma Thiên Các, không biết có thể… gia nhập hay không?”
Mọi người đều quay đầu nhìn về phía hắn.
Lục Châu đáp: “Lão phu từ xưa đến nay đều coi trọng người tài, nếu ngươi đã có ý tưởng như vậy thì gia nhập vào phân đà U Minh Giáo ở thành Dự Châu đi, ta bổ nhiệm ngươi làm chức đà chủ. Ngươi có nguyện ý không?”
Người nọ vừa nghe vậy, trên mặt tràn đầy kinh hỉ, vội vàng khom người nói: “Đa tạ Cơ tiền bối!”
Lúc này, tiểu Cùng Kỳ run run rẩy rẩy bước đi trên thi thể đã cháy đen, đôi cánh khẽ động. Vù! Tiểu Cùng Kỳ nhảy xuống.
Phịch! Nó té xuống đất lăn mấy vòng rồi ẳng ẳng cố đứng dậy.
Lục Châu nhíu mày nhìn nó. Thật là bó tay, một giây trước còn cảm thấy mình đã lấy được một con toạ kỵ mạnh mẽ nhất, một giây sau lại thấy nó yếu đến cặn bã.
Lục Châu liếc nhìn giao diện Hệ thống, quả nhiên trong danh sách toạ kỵ có Cùng Kỳ. Điều này có nghĩa là tiểu Cùng Kỳ đã trở thành toạ kỵ của hắn.
Tiểu Cùng Kỳ không bị thất bại nho nhỏ vừa rồi đánh bại, nó gian nan bò dậy đi đến bên chân Lục Châu: “Ẳng ẳng ẳng…” Nó dựng đuôi lên sủa mấy tiếng với Bệ Ngạn, trông mặt có vẻ rất dữ dằn.
Lục Châu hoàn toàn cạn lời.
Bệ Ngạn vừa nhe răng nanh, tiểu Cùng Kỳ lập tức rên ư ử, đầu cúi thấp xuống đất.
Các tu hành giả xung quanh cười ha hả. Tuy vậy cũng không ai dám khinh thường tiểu Cùng Kỳ.
“Cơ tiền bối, ngài đừng chê tiểu Cùng Kỳ còn nhỏ, vì tốc độ phát triển của nó nhanh hơn con người nhiều. Tin rằng không tới mấy năm nữa nó sẽ trở thành cánh tay đắc lực của ngài.”
Mấy năm? Mấy tháng lão phu còn thấy lâu.
Lục Châu phất tay, cương khí mang theo tiểu Cùng Kỳ bay lên lưng Bệ Ngạn. “Trông chừng nó.” Bệ Ngạn ngoan ngoãn nằm xuống.
Lúc này Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ xách theo hai tên tu hành giả hồng liên đi tới, đồng thanh nói: “Chúc mừng Cơ tiền bối.”
Các tu hành giả xung quanh thấy vậy đều lộ vẻ nghi hoặc. Hai tên tu hành giả hồng liên vừa nhìn thấy thi thể Cùng Kỳ đã trợn tròn mắt, kinh hãi thốt lên:
“Cùng Kỳ chết rồi?!”
“Ngay cả Cùng Kỳ cũng có thể giết chết, chuyện này…”
Thấy điệu bộ hai người này, Nam Cung Vệ nhấc chân đá một cước: “Quỳ xuống! Gặp Cơ tiền bối còn không hành lễ?”
Hai người lập tức quỳ xuống.
“Cơ tiền bối, đều là người một nhà vì sao phải làm như thế?”
“Đúng đó… bọn ta có làm gì sai đâu mà lại đối xử với bọn ta như vậy?”
Các tu hành giả lăng không xung quanh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đều quay đầu nhìn Lục Châu.
Lục Châu hờ hững nói: “Hai người các ngươi đi lối nào lên đây?”
Trong lòng hai người run lên, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra mờ mịt: “Cái gì mà lên đây? Ta không hiểu gì cả.”
Lục Châu nhấc tay, trong lòng bàn tay xuất hiện Thái Hư Kính. Hắn truyền nguyên khí vào, Thái Hư Kính bộc phát ra quang mang chiếu rọi hai người.
Kim quang rọi tới, trên thân hai tên tu hành giả lập tức hiện ra hai toà pháp thân hồng liên cỡ nhỏ. Hồng liên toả ra hồng quang rực rỡ trông cực kỳ chói mắt.
Mọi người lập tức xôn xao.
“Hồng liên? Sao lại là hồng liên?”
“Đây là dị tộc từ đâu tới?”
Con người từ trước đến nay vẫn luôn mang theo thái độ chất vấn đối với những gì không giống mình.
Nhưng điều này không áp dụng với lam liên, bởi vì bản thân Lục Châu vẫn thi triển ra kim liên, nên mọi người đều cho rằng tổ sư gia sử dụng bí pháp nào đó mà thôi, tựa như tu luyện ma thiền sẽ biến pháp thân thành màu đen, chẳng ai chú ý đến chuyện này.
Nhưng hồng liên là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy, ai nấy đều kinh ngạc như khi nhìn thấy pháp thân dị tộc Lang Vương, Báo Vương của Nhung Bắc Nhung Tây, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Dị tộc còn có thể tra xét, nhưng hồng liên đây lại là cái quỷ gì? Các tu hành giả vây kín xung quanh, quan sát hai người.
Trên mặt hai tu hành giả hồng liên cũng tràn đầy kinh hãi, bọn hắn không ngờ trong tay Lục Châu lại có bảo vật rọi ra pháp thân.
Bại lộ!
Hai người không nói một lời, gọi ra pháp thân hồng liên rồi bay vọt lên trời chạy trốn.
Nhưng bọn hắn đã bị bao vây từ lâu, cho dù Lục Châu không còn lại bao nhiêu nguyên khí nhưng Nam Cung Vệ và Phong Nhất Chỉ vẫn còn ở đây, bọn hắn làm sao trốn được.
Pháp thân hồng liên vừa bay lên đã bị toàn bộ tu hành giả công kích tới, loại tình cảnh này cho dù là thất diệp bát diệp còn không chịu nổi, huống gì hai người này chỉ mới ngũ diệp.
Hai người lập tức bị đánh rơi xuống đất.
“Ngươi đi được chắc?” Nam Cung Vệ lạnh lùng nói.
Phong Nhất Chỉ và Nam Cung Vệ thu hồi pháp thân, hạ xuống đứng bên cạnh canh chừng hai người. “Cơ tiền bối, mời ngài xử lý.”
Lục Châu thản nhiên nói: “Phong bế tu vi.”
“Vâng!”
Phong Nhất Chỉ và Nam Cung Vệ tự mình xuất thủ, phong bế toàn bộ kỳ kinh bát mạch của hai người rồi lôi bọn hắn đến quỳ gối trước mặt Lục Châu.
Ánh mắt Lục Châu thâm thuý nhìn bọn hắn, uy nghiêm hỏi: “Đi đường nào đến?”
“Khụ khụ… việc đã đến nước này, muốn chém muốn giết thì tuỳ các ngươi!”
“Ta đã truyền tin tức của kim liên giới về hồng liên giới, các ngươi dám động thủ, hồng liên giới sẽ hoàn trả lại gấp mười lần!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận