Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2009: Gặp lại cố nhân

Tại chân trời phía bắc Thái Huyền Sơn có một nhóm tu hành giả Thái Hư đang trên đường đi thí luyện, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi, không dám đến gần.
Lão giả dẫn đoàn gọi ra quang hoàn cường đại thủ hộ đám người.
“Trong cấm địa xảy ra chuyện gì?”
“Kia là chỗ ở của Ma Thần, thập điện không cho phép bất kỳ người nào đến gần, một khi bị phát hiện sẽ bị cầm tù vĩnh viễn.”
“Đó là Thái Huyền Sơn, từng là trung tâm của cả thế giới… nay lại trở thành cấm địa.”
“Có nên qua đó xem thử không?”
“Ngươi muốn chết? Có một số loại náo nhiệt đừng bao giờ thò mặt vào. Nghe đồn cách một đoạn thời gian Thánh Điện sẽ phái người đến lục soát Thái Huyền Sơn, không biết là để tìm cái gì. Nếu ta không nhìn lầm thì một trong tứ đại Chí Tôn Thánh Điện là Tuý Thiền đang ở đó.”
Đám người cả kinh.
“Tuý Thiền rất mạnh sao?” Có người hỏi.
Vị lão giả cao tuổi nói: “Người trẻ tuổi các ngươi không biết đó thôi. Tuý Thiền là một trong những môn sinh đắc ý nhất của Ma Thần. Ma Thần tinh thông đại đạo lực lượng Nho Phật Đạo đến cực hạn nhưng vẫn không vừa lòng, hắn không ngừng tìm kiếm đạo trường sinh và phá giải ràng buộc thọ mệnh đến mức điên cuồng si mê.”
“Tuý Thiền là một trong những môn sinh được Ma Thần ưu ái nhất. Vì muốn Thái Huyền Sơn càng thêm vững chắc, Ma Thần tận sức truyền thụ đạo tu hành Phật gia cho Tuý Thiền. Cho đến nay Tuý Thiền đã là một trong những vị Chí Tôn mạnh nhất Thái Hư.”
Có người trẻ tuổi nói: “Ma Thần đáng bị người người tru diệt, Tuý Thiền vì đại nghĩa diệt thân thật khiến người ta kính sợ.”
Lão giả liếc nhìn hắn một cái, không phản bác cũng không giải thích.
Tu hành giới bây giờ đều cho là vậy. Bọn hắn nghĩ Tuý Thiền phản bội Ma Thần là đại nghĩa diệt thân, là trừ ma vệ đạo, là tạo phúc cho thiên hạ.
“Người đối chiến với hắn là ai?” Có người hỏi.
Lão giả quan sát rồi lắc đầu nói: “Thực lực đối phương rất mạnh mẽ, ta cũng tò mò không biết loại cường giả nào dám đối kháng Thánh Điện. Người này ra tay cẩn thận, rất khó nhìn ra lai lịch của hắn.”
“Tuý Thiền sẽ thua sao?”
“Không chắc lắm.” Lão giả nói, “Tuý Thiền có Thái Hư Lệnh là thần vật chí cao vô thượng, có thêr thức tỉnh các lực lượng viễn cổ đang ngủ say. Hơn nữa… các ngươi có biết vì sao Tuý Thiền vẫn luôn là cảnh giới đế quân không?”
Đám người trẻ tuổi lắc đầu.
“Bởi vì… gần vua như gần cọp. Các ngươi nhìn thập điện Thái Hư sẽ hiểu rõ hậu quả.”
Đám người trẻ tuổi giật nảy mình. Nên biết câu nói này rất đại nghịch bất đạo, nếu bị tu hành giả Thánh Điện hoặc thập điện nghe được thì khó tránh khỏi sẽ bị chế tài.
Nhưng lời nói này lại khiến đám người trẻ tuổi có được câu trả lời cho rất nhiều chuyện, chẳng hạn như vì sao thập điện mạnh như vậy, nhân tài đông đúc như vậy nhưng một trăm ngàn năm qua lại không có một vị Đại Đế nào ra đời? Vì sao cho đến nay thập điện chỉ có một vị Đại Đế là Thượng Chương? Vì sao vị trí điện thủ lại liên tiếp bị thay đổi…
Ba mươi ngàn năm sẽ có mười hạt giống Thái Hư thành thục, rõ ràng có thể bồi dưỡng ra rất nhiều Chí Tôn nhưng vì sao vẫn luôn bị mất trộm? Bốn vị Đại Đế thực lực mạnh mẽ vì sao lại phải rời xa Thái Hư, lưu vong đến vùng đất thất lạc?
Có rất nhiều việc chỉ cần cẩn thận ngẫm nghĩ sẽ thấy đáp án quá kinh người.
Thái Huyền Sơn.
Thượng Chương Đại Đế dùng một kiếm bổ Phật Xá Lợi. Phật Xá Lợi phân thành hai nửa bắn ra hai hướng nam bắc.
Tuý Thiền nhìn Thái Hư Lệnh trên không trung, thấy nó vẫn còn đang tích lũy lực lượng, trong lòng có chút nghi hoặc. Bình thường sử dụng cũng không mất nhiều thời gian như vậy.
Cảm nhận được năng lượng sinh cơ trong không gian vô cùng yếu ớt, toàn bộ đều bị hút vào trong vòng xoáy, Tuý Thiền tức giận bay về phía quang đoàn.
Thượng Chương thu hồi trường kiếm. “Tuý Thiền, dừng tay đi.”
Hắn muốn thử khuyên nhủ đối phương. Sau lưng Thượng Chương còn có quá nhiều người phụ thuộc vào hắn, nếu hắn ngã thì ai sẽ chống lên một mảnh trời ở Thượng Chương? Hắn không muốn tuỳ tiện đắc tội Thánh Điện.
Tuý Thiền càng nhìn quang đoàn càng thấy không ổn, bèn nói với Thượng Chương: “Lão nạp cho ngươi một cơ hội, nếu không muốn bị Thánh Điện trách tội thì cùng lão nạp thu phục quang đoàn này dâng lên cho Đại Đế.”
Thượng Chương nhíu mày, đương nhiên hắn không làm được điều này. Người ở trong quang đoàn là ân sư của nữ nhi hắn, cũng chính là ân nhân của hắn.
Thượng Chương im lặng.
Tuý Thiền nhìn ra thái độ của Thượng Chương, cười lạnh một tiếng: “Đây là cơ hội cuối cùng lão nạp cho ngươi, nếu không biết quý trọng… vậy thì đền tội trước mặt Phật tổ đi!”
Tuý Thiền phóng lên chân trời, đánh vào Thái Hư Lệnh một chưởng. Thái Hư Lệnh xoay tròn với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Thượng Chương cũng bắt đầu di động. Thái Hư Lệnh chưa hấp thu năng lượng xong nên chưa hoàn toàn phát huy uy lực, Tuý Thiền đương nhiên sẽ không dám lấy cứng đối cứng với Thượng Chương.
Tuý Thiền bạo phát pháp thân ngăn trở Thượng Chương, sau đó cấp tốc phóng về phía quang đoàn.
“Chẳng lẽ là lực lượng nội hạch?” Cảm xúc trong lòng Tuý Thiền bành trướng, nhanh như thiểm điện bay tới đối diện quang đoàn.
Quang mang cường đại khiến hắn không thể nhìn rõ tình cảnh bên trong, chỉ cảm nhận được lực lượng đáng sợ và sinh cơ nồng đậm.
Tuý Thiền vươn tay muốn chạm vào quang đoàn, Thượng Chương lập tức thi triển thời gian giam cầm nhưng toà tôn phật và các viên Phật Xá Lợi còn lại đồng thời hội tụ, ngăn chặn Thượng Chương.
Tuý Thiền không kìm lòng được tự nhủ: “Lực lượng nội hạch là của lão nạp!”
Két.
Bàn tay Tuý Thiền chạm vào thứ gì đó.
Hả? Có người?!
Khi Tuý Thiền còn đang nghi hoặc, quang đoàn trở nên nhạt dần, một đạo nhân ảnh từ trong quang mang đi ra. Người đó có biểu tình trầm ổn, khí thế hơn người, hàng lông mày hiện ra khí tức chấn nhiếp nhân tâm.
Lam sắc điện hồ du tẩu quanh người hắn.
Tuý Thiền giật mình, không biết nên nói cái gì. Mà lúc này người kia cũng đã đi tới trước mặt, trong mắt lấp loé hàn mang.
Thứ mà Tuý Thiền vừa bắt lấy chính là bàn tay Lục Châu.
Lục Châu tiến lên một bước, Tuý Thiền lui về sau một bước. Không biết vì cái gì, Tuý Thiền không cách nào chống cự lại, như thể bản thân đã bị người này điều khiển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận