Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2067: Phương pháp phá giải ràng buộc

Cách nói này khiến người ta phải suy nghĩ.
Đồ Duy Đại Đế chết, Thánh Điện cũng không có bao nhiêu phản ứng. Ba ngàn Ngân Giáp Vệ toàn quân bị diệt trong bí ẩn chi địa, Thánh Điện mặc kệ không quản.
Lục Châu nói: “Bản tọa tạm thời tin ngươi. Câu hỏi tiếp theo là ngươi đã dùng phương pháp gì để lĩnh hội họa quyển của bản tọa?”
Yến Quy Trần lộ vẻ sùng bái và kính sợ nói: “Họa quyển Ma Thần đại nhân lưu lại quá quỷ dị và huyền diệu, quy tắc ẩn chứa bên trong đều là pháp môn tu hành làm cho ta thu hoạch được ích lợi không nhỏ. Ta phát hiện trong bức họa có các loại đại đạo quy tắc như không gian, thời gian, vận mệnh và rất nhiều quy tắc ngũ hành. Mà mười tự phù trong họa quyển vừa hay lại là chìa khóa để mở nó ra.”
Sắc mặt Lục Châu thản nhiên nhưng trong lòng lại kinh ngạc vô cùng. Yến Quy Trần là người thông minh, biết phải dùng câu thơ kia để mở khóa, lại còn thành công mỹ mãn.
“Làm sao ngươi biết Đại Uyên Hiến đã đánh mất Trấn Thiên Xử?”
“Việc này…”
Yến Quy Trần ấp úng.
“Nói.”
“Giáo chủ và Vũ tộc có quan hệ không tệ, có lần ta theo giáo chủ đến bái phỏng Vũ tộc, chính miệng Vũ Hoàng nói cho ta biết Trấn Thiên Xử đã giao cho người khác.” Yến Quy Trần thành thật đáp, “Không ngờ Trấn Thiên Xử lại ở trong tay Ma Thần đại nhân.”
“Vũ Hoàng không nói cho ngươi biết ta chính là chủ nhân Ma Thiên Các?” Lục Châu hỏi.
Yến Quy Trần giật mình: “Vũ Hoàng không có nói, nếu ta biết nó nằm trong tay ngài thì đánh chết ta cũng không dám có ý đồ với Trấn Thiên Xử đâu.”
Vũ Hoàng là kẻ đã sống vạn năm, tuy giao thủ với Lục Châu rất ngắn nhưng sao có thể không cảm giác được mánh khóe trong đó? Vì sao hắn lại muốn che giấu chuyện này, lại còn tùy tiện đưa Trấn Thiên Xử cho Lục Châu đây?
“Vừa rồi ngươi nói lời đồn thập tinh hoán nhật là do Thánh Điện đứng ở sau màn xúi giục, vì sao Thượng Chương Đại Đế lại nói là các ngươi làm?”
“Thượng Chương Đại Đế có ngàn vạn con dân phải bảo vệ, hắn đương nhiên không dám tùy tiện chửi bới Thánh Điện. Kỳ thật trong lòng hắn cũng hiểu rõ ràng.” Yến Quy Trần thành thật nói hết, “Nay thập điện chỉ còn lại mình hắn là Đại Đế, ta tin chắc hắn đã trở thành cái gai trong mắt bọn họ.”
Giang Ái Kiếm gật đầu nói: “Về điểm này thì ta rất đồng ý. Thượng Chương Đại Đế là người tranh đoạt hạt giống Thái Hư tích cực nhất trong thập điện, trước đó Đồ Duy Đại Đế đã quy thiên, nói không chừng một ngày nào đó sẽ đến lượt hắn.”
“Điện thủ Đồ Duy điện nói rất đúng.” Yến Quy Trần không quên vỗ mông ngựa nhưng trong lòng vẫn nghi hoặc, Thất Sinh này không phải là điện thủ Đồ Duy điện sao? Vì cái gì lại dám nói xấu Thánh Điện?
“Ngươi có từng tới vực sâu bên dưới Đại Uyên Hiến chưa?” Lục Châu hỏi.
“Đã từng.” Yến Quy Trần đáp, “Chính ở chỗ đó ta đã tìm thấy họa quyển ngài để lại. Thiên Đạo Đại Kỳ ta cũng tìm được ở gần Thái Huyền Sơn.”
“Cũng đều dựa vào quan hệ của giáo chủ các ngươi?”
“Vâng.”
“Ngươi còn biết chuyện gì liên quan đến bản tọa thì nói ra hết đi.”
Yến Quy Trần hít sâu một hơi, sự căng thẳng trong lòng đã tiêu biến hết phân nửa. “Ta biết trước kia khi ngài đại chiến với vô số cường giả trong Thái Hư, Đại Uyên Hiến vốn không có mặt trời, bởi vì đại chiến nên Vân Trung Vực bị xé rách, tạo thành một lỗ hổng như ngày nay.”
“Mấy năm đó Đại Uyên Hiến bị thủng trăm ngàn lỗ, chẳng khác gì địa ngục nhân gian. Về sau Ma Thần đại nhân rơi vào vực sâu rồi biến mất không còn tung tích, rất nhiều chuyện về ngài đều bị Thánh Điện phong tỏa, Thái Huyền Sơn trở thành cấm địa, người ngoài không được phép đến gần. Nếu không nhờ có giáo chủ, ngay cả Đại Uyên Hiến chúng ta cũng không đến được.”
“Trải qua nhiều năm tìm tòi nghiên cứu, chúng ta rốt cuộc cũng tìm được phương pháp phá giải ràng buộc.” Yến Quy Trần nói tới đây thì ngừng lại.
Giang Ái Kiếm mỉm cười nói xen vào: “Hấp thu lực lượng dưới vực sâu đúng không?”
Yến Quy Trần giật mình nhìn Giang Ái Kiếm rồi nhìn về phía hắc bào thị vệ đứng cách đó không xa.
Giang Ái Kiếm nói tiếp: “Ta biết còn nhiều hơn ngươi.”
“Xin lắng tai nghe.” Yến Quy Trần hiếu kỳ đáp.
“Vạn vật trên thế gian đều tuân theo quy luật bảo toàn. Một người chết đi vùi vào trong đất, lực lượng trở về với đại địa, nước sông bốc hơi lên lại trở thành mưa to rơi xuống, tụ lại thành sông, tuần hoàn không ngừng. Có người chết đi, sẽ có người được sinh ra. Sinh mệnh mới lại tiếp tục bước đi trên đại địa, ăn cây cỏ rau củ để trưởng thành, tu hành giả cũng không ngoại lệ…”
“Tại kim liên giới, tu hành giả vì không có đủ thọ mệnh nên phải dừng lại ở bát diệp, phần cũng vì hắc liên lũng đoạn. Tu hành giả muốn tránh thoát quy tắc thì phải tranh mệnh với thiên địa, kim liên giới lợi dụng việc trảm liên để giải quyết vấn đề này, mà liên tọa bị chém đứt sẽ trở về đại địa, rúc vào vực sâu…”
Lục Châu, Yến Quy Trần và hai chưởng giáo còn lại đều kinh ngạc nhìn hắn.
Yến Quy Trần hỏi: “Nói như vậy thì tu hành giả kim liên sẽ không bị thiên địa ràng buộc?”
“Cũng không hẳn thế.” Giang Ái Kiếm đáp, “Trảm liên chỉ có thể giải quyết vấn đề liên tọa trói buộc, nhưng không thể vĩnh sinh bất tử. Chỉ là… trong tương lai, cửu liên thế giới, bí ẩn chi địa và Thái Hư đều sẽ xem kim liên là trung tâm, xây dựng nên một thế giới mới.”
“Đó đều là do hắn nói với ta, ta không có nhiều thời gian nghiên cứu mấy thứ này.” Giang Ái Kiếm cười cười giải thích.
Chư Hồng Cộng vươn ngón tay cái lên.
“Còn những vấn đề khác các ngươi chờ sau này hỏi thẳng hắn đi.” Giang Ái Kiếm nói.
Yến Quy Trần hỏi: “Điện thủ Thất Sinh, người đó là ai mà có thể hiểu được Ma Thần họa quyển? Nhân tài như vậy đang ở chỗ nào?”
“Hỏi thừa.” Giang Ái Kiếm lườm hắn một cái.
Yến Quy Trần bỗng nhớ ra trước đó Chư Hồng Cộng gọi người đó là sư huynh, lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Lục Châu gật đầu nói: “Yến Quy Trần, Sở Liên, Chu Trình, niệm tình ba người các ngươi thờ phụng bản tọa, có thể tha cho các ngươi tội chết.”
Ba người như được đại xá, quỳ xuống đất bái tạ. “Đa tạ Ma Thần đại nhân! Đa tạ Ma Thần đại nhân!”
Các thành viên Vô Thần Luận Giáo Hội khác cũng quỳ bái theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận