Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 874

“Trác tướng quân không có ở đó?” Khâu trưởng lão nghi ngờ hỏi.
“Trác Hưng dù sao cũng là người của triều đình, bọn hắn chỉ mong các tông môn đấu đến ngươi sống ta chết để bọn hắn làm ngư ông đắc lợi. Nếu không có Thiên Vũ Viện chúng ta ở sau lưng chống đỡ thì…”
Khâu trưởng lão nâng tay ngắt lời hắn. “Đừng có ăn nói lung tung.”
“Ta lỡ lời.”
“Kẻ có thể thủ tiêu toàn đội số năm trong khoảng thời gian ngắn như vậy, lại công nhiên khiêu chiến với triều đình và Thiên Vũ Viện, e rằng chỉ có thể là người kim liên giới. Ngươi phái người điều tra việc này trong bóng tối, ngoài ra báo cáo lên cho người trong cung biết, lệnh cho các thành trì thẩm tra tu hành giả ra vào thành cẩn thận.” Khâu trưởng lão căn dặn.
“Ta đi làm ngay.”
Mạc Bất Ngôn rời khỏi đại diện, Khâu trưởng lão thở dài một hơi nhìn ra bên ngoài, thì thào tự nhủ: “Có lẽ kim liên giới còn cường đại hơn chúng ta tưởng nhiều. Kẻ xâm nhập… rốt cuộc cũng đến.”
Là ai đang xâm lấn ai?
Không Liễn tiếp tục tiến về phía trước.
Tốc độ Không Liễn không quá cao, không gian bên trong cũng khá nhỏ hẹp, vượt qua Vô Tận Hải cũng phải trầy trật không ít. Nhưng đây là khí cụ vận chuyển duy nhất giúp bọn họ trở về kim liên giới. Thứ này không thể bị huỷ, càng không thể mang nó đi khắp nơi.
Ba người vượt qua mấy ngàn dặm non sông rừng rậm mới nhìn thấy thành trì và khu vực nông thôn của nhân loại.
Lục Châu tìm được một sơn động kín đáo bèn đặt Không Liễn vào đó, phong bế cửa hang, sau đó ba người mới yên lòng đi vào thành, tìm một khách điếm để nghỉ chân.
Lục Châu lệnh cho Tiểu Diên Nhi ra ngoài hỏi thăm tình hình. Trời gần chạng vạng tối Tiểu Diên Nhi mới trở về.
“Sư phụ, đồ nhi đã nghe ngóng được nhiều chuyện. Để đồ nhi uống ngụm nước trước đã…”
Tiểu Diên Nhi tự rót cho mình một cốc nước, uống ừng ực rồi nói tiếp. “Nơi này là một toà thành nhỏ trực thuộc Lũng Hữu Đạo.”
“Lũng Hữu?” Lục Châu vuốt râu suy tư.
“Tên gì khó nghe muốn chết. Ngoại trừ các nước dị tộc thì Đại Đường được chia thành mười đạo, gồm có cái gì mà Quan Nội Đạo, Giang Đông Đạo, Giang Bắc Đạo, Kiếm Nam Đạo… kinh đô Đại Đường nằm ở Quan Nội Đạo, còn nơi này là Lũng Hữu Đạo.” Tiểu Diên Nhi lại uống thêm một cốc nước.
Lục Châu khẽ gật đầu. “Ở đây có những thế lực tông môn nào?”
“Đồ nhi nghe người trong dịch trạm nói có một tông môn tên là Phi Tinh Trai rất lợi hại, bọn họ giết được Loan Điểu rất nhiều người đều muốn gia nhập Phi Tinh Trai.”
Phi Tinh Trai? Đúng là oan gia ngõ hẹp. Đế sư Khương Văn Hư chính là người của Phi Tinh Trai.
Nhưng đám người này giết được Loan Điểu thì đúng là không đơn giản. Chỉ có điều đây là lời đồn trong dân gian, Lục Châu chỉ tin ba phần.
Cũng như lúc ở Đại Viêm, thiên hạ đồn đại thập đại danh môn vô cùng lợi hại, nhưng so sánh với Vân Thiên La tam tông thì vẫn kém hơn nhiều. Ma giáo quật khởi cũng không một tông môn nào bằng U Minh Giáo của Vu Chính Hải.
Sau đó Tiểu Diên Nhi một năm một mười thuật lại những điều mình nghe ngóng được ở dịch trạm. Lục Châu gật gù, âm thầm ghi nhớ.
Hải Loa chống cằm, đôi mắt to tròn nhìn Tiểu Diên Nhi, ban đầu nàng còn nghe rất nhập tâm, về sau nàng úp mặt lên bàn ngủ khò khò chẳng biết từ lúc nào.
Nghe xong, Lục Châu đã hiểu biết không ít về hồng liên giới.
Ngoại trừ Thiên Vũ Viện và Phi Tinh Trai mà hắn đã biết tên thì hồng liên giới còn có Huyết Dương Tự, Thiên Nhận Tự, Cửu Trọng Điện và nhóm thế lực mười hai tông môn ở Vân Sơn. Năng lực chưởng khống của triều đình Đại Đường không mạnh bằng Đại Viêm, nhưng đến nay vẫn sừng sững không ngã, không thể xem thường. Ngoài ra xung quanh Đại Đường cũng có không ít dị tộc, nhưng không nước nào dám xâm chiếm Đại Đường, thế giới này có vẻ tương đối hoà bình.
Như vậy vấn đề bây giờ là… làm sao tìm được Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung?
“Có thăm dò được tin tức về đại sư huynh và nhị sư huynh của ngươi không?” Lục Châu hỏi.
Tiểu Diên Nhi lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Lục Châu âm thầm suy tư, Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung giết nhiều người ở hồng liên giới như vậy mà lại chưa bị bại lộ. Tại nơi này chuyện về kim liên giới còn chưa trở thành đề tài trò chuyện trong dịch trạm.
Lục Châu trầm ngâm rồi vuốt râu nói: “Cao thủ Nghiệp Hoả Pháp Không đánh lén lão phu, vậy thì chúng ta bắt đầu từ Huyết Dương Tự.”
Trong số những thế lực vừa kể tên thì Huyết Dương Tự ở gần đây nhất, lại bị hao tổn một cao thủ Nghiệp Hoả, số lượng tăng nhân hẳn là không nhiều, có thể đối phó được. Có thẻ Một Kích Chí Mạng trong tay, Lục Châu không lo lắng có cao thủ thập diệp xuất hiện.
Nghĩ tới đây, Lục Châu lại nhớ đến con quái vật khổng lồ trong Vô Tận Hải. Trong lòng hắn không khỏi sinh ra nghi hoặc, liệu con người có thể đạt tới cấp độ cường đại như con quái vật đó không?
Sáng hôm sau.
Ba thầy trò rời khỏi khách điếm, sau khi thăm dò được vị trí của Huyết Dương Tự bèn rời khỏi thành trì. Khi ra khỏi thành Lục Châu phát hiện quân lính canh phòng nghiêm ngặt hơn trước rất nhiều, nhưng chuyện này không hề làm khó được ba người.
Ra tới ngoại thành, Lục Châu thử nghiệm gọi toạ kỵ đến.
“Bạch Trạch.”
Chờ một lúc vẫn không thấy động tĩnh, Lục Châu mở giao diện Hệ thống ra xem, phát hiện bên cạnh thẻ đạo cụ Bạch Trạch còn có dòng chữ: đang chạy tới hồng liên giới…
“Cùng Kỳ.”
Cùng Kỳ: năng lực không đủ, không thể chạy tới hồng liên giới.
“Cát Lượng.”
Cát Lượng: đang chạy tới hồng liên giới…
Lục Châu vốn định gọi cả Bệ Ngạn nhưng nghĩ lại khi trở về kim liên giới lại phải đợi một thời gian cho đám toạ kỵ trở về, bèn để Bệ Ngạn lại kim liên giới.
Hai toạ kỵ đến là đủ. Tính luôn cả Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải, ba người cưỡi Bạch Trạch, hai người cưỡi Cát Lượng là vừa đủ.
Lục Châu thở dài một hơi. Móa nó, làm cha cũng không khổ cực như thế này, lão phu làm sư phụ còn khổ sở hơn cả làm cha làm mẹ bọn hắn!
Ngẩng đầu nhìn lên thiên không, Lục Châu trông thấy có vài con hung thú đang quanh quẩn trên bầu trời, trong lòng lập tức nảy sinh nghi hoặc. Hồng liên giới dùng phương pháp gì để ngăn hung thú tấn công thành trì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận