Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1358

“Chọn ngày không bằng gặp ngày, tin ta đi, càng sớm hiểu về Ma Thiên Các thì càng tốt cho ngươi thôi.” Hạ Trường Thu cười tủm tỉm nói.
“Ách… được rồi.”
Hạ Trường Thu vươn tay tóm lấy cánh tay Lục Ly, vừa đi về phía bậc thềm vừa nói: “Việc đầu tiên cần nhớ khi gia nhập Ma Thiên Các chính là không thể dùng lẽ thường để dò xét. Đầu tiên chúng ta nói về thập đại đệ tử của Các chủ…”
Lục Ly chỉ biết ngoan ngoãn im lặng nghe chuyện xưa.
Cùng lúc đó.
Tư Vô Nhai hay tin sư phụ trở về, vội vã cùng Triệu Hồng Phất quay lại kinh đô.
Đến bên ngoài Dưỡng Sinh điện, Tư Vô Nhai trông thấy Lý Vân Tranh đang đi tới đi lui ngoài cổng.
“Lão sư.” Lý Vân Tranh khom người hành lễ.
“Sao ngươi lại đến đây?”
“Học sinh nghe nói sư công trở về nên đến xem.”
“Đã an bài người trông giữ các cứ điểm chưa?” Tư Vô Nhai hỏi.
“Đã an bài thoả đáng, nhưng áp lực rất lớn, hung thú càng lúc càng nhiều. Hải vực ở Giang Đông đạo có dị động, nếu xuất hiện nhiều con Mệnh Cách thú sẽ tạo thành một tràng tai nạn lớn chưa từng thấy.” Lý Vân Tranh nói.
“Ta biết ngươi lo lắng, nhưng chuyện này không thể vội vàng… Ngươi về trước đi, có việc gì ta sẽ truyền tin cho ngươi.”
“Vậy làm phiền lão sư.” Lý Vân Tranh cùng mấy tên thái giám rời đi.
Tư Vô Nhai nhìn quanh, thấy Kỷ Phong Hành và Vu Vu đang ngồi trên bậc thềm bèn hỏi: “Lão bát đâu rồi?”
Lần đó trên Vô Tận Hải, lão bát hy sinh cứu tất cả mọi người khiến hắn vẫn còn tự trách suốt một thời gian dài. Bây giờ lão bát đã trở về, nếu không tận mắt xác định lão bát an toàn hắn sẽ không cách nào an tâm.
Kỷ Phong Hành nói: “Bát tiên sinh và nhị tiên sinh đến tiền điện luận bàn rồi.”
“Luận bàn?”
Tư Vô Nhai có chút bất ngờ. Từ khi gia nhập Ma Thiên Các đến nay, hắn chưa từng thấy lão bát dám hó hé một tiếng trước mặt đại sư huynh và nhị sư huynh.
Thôi, lấy chính sự làm trọng.
Tư Vô Nhai bước vào Dưỡng Sinh điện.
Thấy bộ dáng sư phụ lại trở về như trước, Tư Vô Nhai chưa kịp hành lễ đã kinh ngạc nói: “Sư phụ, người…”
“Thuật dịch dung.”
Lục Châu ra hiệu cho hắn không cần ngạc nhiên, “Hành lễ thì miễn đi, trong nửa năm vi sư không có đây đã xảy ra chuyện gì?”
“Đại Viên vương đình muốn khai chiến với hồng liên giới.”
“Khai chiến?” Lục Châu nhíu mày.
“Đồ nhi đã hỏi Anh Chiêu, đám hung thú trong bí ẩn chi địa đã không chờ được nữa, muốn xâm lấn nhân loại. Trong Đại Viên vương đình hẳn là có người biết thú ngữ, cấu kết với hung thú. Hải thú trong Vô Tận Hải và hung thú trên lục địa trước nay chưa từng nhất trí đến thế, đây đúng thật là cơ hội tốt để Đại Viên vương đình xâm lấn hồng liên.”
“Lá gan của Mục Nhĩ Thiếp không nhỏ.”
“Mục Nhĩ Thiếp là kẻ tâm cơ thâm trầm, lần trước gặp mặt hiển nhiên chỉ là diễn kịch. Vương đình đã cấu kết với Hắc Diệu liên minh, hiện tại Hắc Tháp ốc còn không mang nổi mình ốc, không quản được bọn hắn. Mục Nhĩ Thiếp có dã tâm bậc này cũng là chuyện bình thường.” Tư Vô Nhai nói.
“Hắc Hoàng Mục Nhĩ Thiếp còn trong hoàng cung không?”
“Hắn sợ sư phụ tìm đến cửa, sớm đã rời đi.”
Lục Châu gật đầu nhìn Tư Vô Nhai. “Ngươi có đối sách gì không?”
Tư Vô Nhai khom người đáp:
“Khi sư phụ không có đây, đồ nhi đã tự mình truyền thư cho tháp chủ Bạch Tháp Lam Hi Hoà, hy vọng có thể liên hợp để ứng đối với Hắc Hoàng và đàn hung thú.”
Lục Châu trầm mặc không nói, lâm vào trầm tư.
Hiện tại thực lực chân chính của Lục Châu là sáu Mệnh Cách, cho dù có Thẻ Trạng Thái Đỉnh Phong hoặc Thẻ Thái Huyền cũng không có khả năng ứng phó một lúc mấy cứ điểm bị hung thú tấn công. Chỉ riêng thú vương đã là một vấn đề lớn, lại còn có vương đình và Hắc Diệu liên minh đứng sau lưng nhìn chằm chằm.
“Sư phụ thứ tội, đồ nhi vốn không muốn tự ý chủ trương, nhưng vì lần này xảy ra chiến tranh lớn…” Tư Vô Nhai quỳ xuống nói.
“Ngươi không làm sai, đừng lo lắng.” Lục Châu vuốt râu nói.
Tư Vô Nhai giải thích: “Đồ nhi vốn cũng định hợp tác với Hắc Tháp hoặc Đại Minh vương đình, nhưng Hạ Tranh Vanh và Công Tôn Viễn Huyền là người tâm cơ cực sâu, không đáng tin cậy.”
“Lam Hi Hoà thì đáng tin?” Lục Châu muốn nghe phán đoán của Tư Vô Nhai.
“Nàng ta chỉ còn năm năm để sống, với bản sự của nàng hẳn là sẽ nghĩ mọi biện pháp để cải mệnh. Người đối mặt với tử vong trong thời gian dài rất khó có thể bị lợi ích làm mờ mắt, huống chi nếu Bạch Tháp tham dự thì chỉ có lợi, không có hại.” Tư Vô Nhai nói.
Hắc Tháp muốn tham dự cũng không có cơ hội đâu.
Lục Châu nói: “Lam Hi Hoà chỉ có thể hỗ trợ chuẩn bị kế hoạch, mọi việc vẫn phải dựa vào chính mình.”
“Sư phụ nói đúng… Đồ nhi dự định để đại sư huynh đến Kiếm Nam đạo. Trong nửa năm nay đại sư huynh đã mở Mệnh Cách thứ tư, tiến bộ rất nhanh. Thiên Vũ Viện đã đoán tạo Bích Ngọc Đao lên hồng cấp, thích hợp dùng để đối phó với Mệnh Cách thú.”
Tư Vô Nhai tiếp tục nói, “Nhị sư huynh thì đến Sơn Bắc đạo, huynh ấy là thập nhất diệp có tu vi ít nhất năm Mệnh Cách, vấn đề không lớn…”
Việc còn lại thì không dễ an bài.
Lục Châu nói: “Giang Bắc đạo để Lục Ly và Nhan Chân Lạc đi, về phần Giang Đông đạo thì để lão bát thủ hộ.”
“Lão bát?”
“Hắn đã đột phá thập nhất diệp, tu vi ngang ngửa với nhị sư huynh ngươi.” Lục Châu thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận