Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 2165: Dựng lại thiên địa

Tiêu Vân Hoà tán thán nói: “Đại tiên sinh dũng mãnh vô địch, Trấn Thiên Xử đã trấn áp lực lượng đại địa thành công.”
Hình ảnh thứ hai.
Ngu Thượng Nhung đứng trên không trung Lạc Dương Thành, chém giết trăm vạn hung thú, Trường Sinh Kiếm toả hồng quang bay đầy trời. Trấn Thiên Xử cũng thành công khảm vào đại địa.
Tiêu Vân Hoà lại nói: “Nhị tiên sinh vẫn hệt như trước, một người một kiếm hành tẩu thiên hạ. Những người khác thì sao?”
Tư Vô Nhai nói: “Những nơi khác chỉ truyền tới văn tự, không có hình ảnh.”
Hắn mỉm cười nhìn ra phong cảnh ngoài hắc tháp, khẽ nói:
“Bát sư đệ và Giám Binh đã trấn áp lực lượng đại địa ở hoàng liên, ngũ sư tỷ vừa trở về kim liên đã hoàn thành nhiệm vụ. Lục sư tỷ và Hi Hòa thánh nữ đã xử lý xong tình hình bạch liên, tam sư huynh có Ứng Long tương trợ nên hồng liên cũng không lo. Nửa canh giờ trước Hải Loa sư muội đã hoàn thành nhiệm vụ.”
Hạ Tranh Vanh và Tiêu Vân Hoà đồng thời gật đầu.
Tiêu Vân Hoà nói: “Mấy văn tự này không đủ bá khí, vẫn là hình ảnh của đại tiên sinh và nhị tiên sinh oai hùng hơn.”
Mấy người bật cười.
Hạ Tranh Vanh thấp giọng thở dài: “Nói thực trước kia khi Lục tiền bối phá hỏng ba ngàn đạo văn Hắc Tháp, ta đã hận ngài ấy một khoảng thời gian. Lúc đó ta nghĩ nhất định phải cố gắng tu hành để tìm ngài báo thù. Ta tu được trăm năm lại nghe người khác nói Ma Thiên Các sớm đã trở thành tồn tại khiến người trong Thái Hư nghe tới là sợ mất mật.”
Tư Vô Nhai lườm hắn một cái: “Ngươi đánh còn không lại ta, ở đó đòi tìm Lục các chủ báo thù?”
“Ta hận chứ bộ…”
Hạ Tranh Vanh xấu hổ nói.
Tư Vô Nhai quay đầu hỏi: “Vậy bây giờ thì sao?”
Hạ Tranh Vanh nói: “Bây giờ làm gì còn hận nổi nữa, chỉ toàn là kính sợ thôi. Ta không có bản sự như Lục các chủ, cũng không có khí khái đỉnh thiên lập địa như mười vị tiên sinh, chỉ có thể trốn trong Hắc tháp làm chúa tể một phương. Nếu có một ngày ta biết trời này sẽ sập, ta nhất định sẽ chạy trốn…”
Nói đến đây hắn dừng lại một chút, “Nghĩ lại mới thấy cảm kích trăm năm ngu dốt kia.”
Ba người cười ha hả.
“Thất tiên sinh, còn thiếu tử liên và hắc liên chưa trấn áp lực lượng đại địa, như vậy nguy hiểm vẫn chưa được giải trừ?” Tiêu Vân Hoà chợt nhớ tới vấn đề này.
Tư Vô Nhai gật đầu: “Yên tâm, mọi thứ đều nằm trong tay ta. Theo tính toán thời gian, gia sư hẳn là đã chạy tới Thánh Vực.”
“Lục các chủ đúng là thiên hạ đệ nhất nhân, chỉ cần ngài ấy chế trụ được Minh Tâm thì thiên hạ đại định!” Hạ Tranh Vanh chờ mong nói.
Ông !
Hắn vừa dứt lời, âm thanh năng lượng cộng hưởng quen thuộc vang lên, ba động vô cùng kịch liệt.
Hạ Tranh Vanh và Tiêu Vân Hoà cả kinh, vừa định ra tay thì Tư Vô Nhai đã ngăn lại. Tư Vô Nhai mỉm cười thản nhiên: “Đến rồi.”
“Hả?”
“Các ngươi lui xuống đi.” Tư Vô Nhai vỗ nhẹ tay hai người, “Yên tâm.”
Hai người tin tưởng Tư Vô Nhai, gật đầu một cái rồi xoay người rời đi.
Quả nhiên người đến rất nhanh, mấy giây sau đã xuất hiện trước mặt Tư Vô Nhai, hư ảnh từ từ thực hoá.
Tư Vô Nhai hành lễ: “Thất Sinh bái kiến Đại Đế.”
Minh Tâm phát hiện Tư Vô Nhai vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh tới mức hắn cũng phải kinh ngạc. “Ngươi biết bản đế sẽ tới tìm ngươi?”
Tư Vô Nhai gật đầu cười nói: “Trực giác nói cho ta biết.”
Minh Tâm Đại Đế nhìn về phương xa, cảm khái nói: “Từ xưa đến nay, người tự tin như ngươi thường không có kết cục tốt. Thời gian của bản đế có hạn, ngươi đã rời khỏi Thánh Vực quá lâu, nên trở về.”
Tư Vô Nhai nói: “Đại Đế muốn dựng lại thiên địa, cần có mười đạo quy tắc?”
Minh Tâm Đại Đế giật mình nhìn Tư Vô Nhai. “Ngươi cũng biết rõ việc này?”
“Từ khi mười đệ tử Ma Thiên Các tiến vào Thái Hư, ngài mặc kệ mọi chuyện không hỏi tới, kể cả việc Thiên Khải Chi Trụ sụp đổ, ngược lại rất xem trọng việc chúng ta lĩnh ngộ đại đạo… Mười đại quy tắc là cơ sở vận chuyển thế giới, ngoại trừ việc xây dựng lại thiên địa mới, ta không nghĩ ra ngài muốn làm gì khác.”
“Ngươi rất thông minh.”
Toàn bộ hành vi của Minh Tâm Đại Đế đều có thể giải thích được. Thánh Điện không chú ý tới cái chết của Đồ Duy Đại Đế hay Thiên Khải Chi Trụ Đôn Tang sụp đổ, thậm chí không quan tâm cái chết của Tuý Thiền cũng phải để mười người nắm giữ hạt giống Thái Hư lĩnh ngộ đại đạo.
Chỉ có dựng lại thiên địa mới có thể bảo toàn sinh mệnh, những việc khác đều chỉ là giãy giụa không có ý nghĩa.
“Ta rất bội phục mục tiêu của Đại Đế. Nhưng bây giờ e là kế hoạch này của ngài phải hủy bỏ.” Tư Vô Nhai bình tĩnh nói.
“Ngươi mới sống được bao lâu, lại muốn đánh giá bản đế?”
“Ta chỉ nói sự thật.”
“Bản đế vốn cho rằng ngươi rất thông minh, dù không có đại trí tuệ thì ít ra cũng hiểu được bản chất của thiên địa. Nhưng cái “sự thật” trong mắt ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Thất Sinh, có rất nhiều chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.”
Tư Vô Nhai cũng hiểu được Minh Tâm Đại Đế sẽ không nghe lọt tai những lời mình nói. Người sống cao cao tại thượng trong thời gian dài như vậy sao có thể tin tưởng đạo lý của một người trẻ tuổi?
Tư Vô Nhai nói: “Hay là ta và Đại Đế bệ hạ đánh cược đi. Ta có thể giúp ngài tạo dựng lại thiên địa, dùng điều đó để chứng minh việc tạo dựng sẽ không thành công. Nếu ngài thất bại… thì hãy từ bỏ chấp niệm mà duy trì cân bằng trong cửu liên, ngài thấy thế nào?”
Minh Tâm Đại Đế cười một tiếng. “Thất Sinh, ngươi định trợ giúp bản đế thế nào?”
Hắn vốn không cho rằng mình sẽ thất bại.
Tư Vô Nhai nói: “Ta chỉ cam đoan mình không chạy loạn. Còn những người khác thì ta không dám nói trước.”
Minh Tâm Đại Đế không để ý chuyện này mà phóng khoáng nói: “Một trăm ngàn năm trước, bản đế làm được. Một trăm ngàn năm sau, bản đễ vẫn có thể làm được.”
“Nhưng Thông Thiên Tháp không phải Thiên Khải Chi Trụ.”
Minh Tâm đột ngột quay đầu nhìn Tư Vô Nhai với vẻ dò xét. Mấy giây sau hắn mới trầm giọng nói: “Rất ít người biết về Thông Thiên Tháp. Ngươi… làm sao biết được?”
Tư Vô Nhai khẽ nói: “Ngài muốn dựng lại thiên địa là hành động vĩ đại, nhưng thất bại cũng là điều tất nhiên. Trước lúc đó, Đại Đế có thể giúp ta trấn áp lực lượng đại địa không? Đến khi thất bại ít nhất cũng có một đường lui.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận