Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1528

Đại Huyền Thiên Chương của Vu Chính Hải phóng tới chiến trường; Quy Nguyên Kiếm Quyết của Ngu Thượng Nhung xông vào đám người như sao băng.
Loáng một cái, cả chân núi bên dưới đã thành bãi chiến trường.
"Phòng ngự của Quán Hung vô cùng đáng sợ, điểm chí mạng đều nằm ở dưới nách ba tấc... Với thủ đoạn của đại tiên sinh và nhị tiên sinh, muốn giết chết một tên Quán Hung, còn phải tốn một chút thủ đoạn." Khổng Văn nói.
"Biết rõ nhược điểm sẽ có cơ hội giải quyết cả đám." Minh Thế Nhân cười nói.
Phanh phanh, phanh phanh phanh...
Hai tiếng thông báo vang lên. [Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung gần như đồng thời đánh giết mục tiêu, hai người nhìn nhau một cái rồi lại tiếp tục vọt về phía mục tiêu kế tiếp.
Cự nhân Quán Hung cao hơn mười trượng gầm thét một tiếng: "Nghiền nát bọn chúng!"
Rầm rầm rầm... Đông đảo Quán Hung cầm côn bổng màu đen trong tay vây công hai người.
Côn bổng bay lên hình thành côn trận thiên không.
"Hàng Ma Côn Trận!?"
"Không ngờ Quán Hung lại nắm giữ phương pháp tu hành của Phật môn, quả là thú vị."
"Đầu trọc, mình trần... tính ra cũng có mấy phần phong thái của hòa thượng."
Côn trận đầy trời phong tỏa bốn phương tám hướng, bao vây Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung.
Đao cương cùng kiếm cương bắt đầu phối hợp lẫn nhau, xung kích côn trận trên không trung.
Quán Hung cũng biết điểm chí mạng của mình đã bị bại lộ nên thời điểm chiến đấu đều cố ý bảo hộ điểm chí mạng, không để hai người tiến công, chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh để ngăn trở, sau đó chậm rãi tiếp cận.
Hai người rất nhanh đã bị vây ở giữa trận, côn trận trên không trung vây khốn Bích Ngọc Đao và Trường Sinh Kiếm.
"Thật đúng là có chuẩn bị mới tới."
"Đại sư huynh và nhị sư huynh không có sao chứ?" Tiểu Diên Nhi ngo ngoe muốn động.
"Không cần lo, cứ xem đi."
Oanh!
Cự nhân Quán Hung bỗng nhiên nhảy dựng lên, lơ lửng giữa trời, bộc phát ra một đạo cương ấn chói mắt đánh về phía ngực Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung.
"Xông ra."
Hai người đạp đất bay lên, lòng bàn tay hướng lên, Bích Ngọc Đao xoay tròn trong lòng bàn tay bộc phát ra Thiên Đao Cương đại phong xa, cưỡng ép giải khai côn trận, cánh tay Vu Chính Hải có phần tê dại.
Ngu Thượng Nhung đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, trong chớp mắt lao ra, hai tay chắp lại, Trường Sinh Kiếm hấp thụ tất cả kiếm cương, Vạn Kiếm Quy Nguyên lượn vòng trong không trung, tránh né đạo cường quang kia mà đánh về phía cự nhân.
Ầm!
Phanh phanh phanh...
Kiếm cương đâm vào dưới bụng cự nhân, tạo ra gợn sóng yếu ớt, sau đó lại lượn vòng tra vào vỏ.
Cự nhân mở miệng nói: "Chịu chết đi!"
Vừa nói hắn vừa vung chưởng tựa như đang đập mấy con ruồi nhặng.
Ngu Thượng Nhung và Vu Chính Hải cùng nhau đối chưởng!
Ầm!
Hai người mượn lực bay ra sau.
Một chưởng kia bay xuyên qua khoảng trống giữa hai người, đánh vào đại địa, oanh một tiếng, đất rung núi chuyển.
"Pháp thân!"
"Pháp thân!"
Hai người gần như đồng thời mở ra pháp thân.
Pháp thân luôn có thể phát huy sức mạnh lớn nhất của nó trong những tình huống như vậy.
Hai đại pháp thân đột nhiên xuất hiện, cao tới mấy chục trượng rồi bành trướng ra ngoài.
Oanh!
Đám người Quán Hung lập tức bị sóng xung kích đánh bay.
Bốn tiếng hệ thống thông báo lập tức vang lên. [Ting ! giết một Quán Hung thu hoạch 3.500 điểm công đức, địa giới thưởng thêm 1.500 điểm, chủng tộc thưởng thêm 1.000 điểm.].
Đám Quán Hung nhỏ yếu trực tiếp bị chấn nát, không cần nhằm vào điểm chí mạng.
Cự nhân cao hơn mười trượng kia ở trước mặt pháp thân cũng trở nên vô cùng thấp bé. Nhưng hắn vẫn giận dữ hét lớn: "Giết!"
Chỉ cần đánh tan pháp thân là có thể trọng thương được nhân loại.
Ngu Thượng Nhung lại lộ ra tiếu dung: "Muộn rồi."
Vụt!
Pháp thân của Ngu Thượng Nhung đột nhiên biến mất rồi lại xuất hiện phía sau cự nhân, Kim Hoàn lượn vòng, Kim Diệp trong tay vung ra, phập phập phập, phập phập...
"Pháp thân của Nhị sư huynh không ngờ lại linh hoạt đến nước này?!" Minh Thế Nhân nhìn đến kinh ngạc.
"Tương đương với một nửa bản thể! Không ngờ trảm liên lại có ích lợi lớn như thế." Nhan Chân Lạc nói.
Đoan Mộc Sinh cười cười: "Tứ sư đệ, giờ trảm luôn vẫn còn kịp đó."
"Ách..."
Dưới "Kiếm" của pháp thân, cự nhân kia lảo đảo vọt tới trước rồi xoay người đấm vào không trung.
Ngu Thượng Nhung cấp tốc thu hồi pháp thân.
Chờ cự nhân thu quyền lại, hắn lại lần nữa gọi pháp thân ra, tiếp tục đánh tới.
Cự nhân bị chọc giận, bỗng nhiên đứng thẳng người, mặc cho kiếm cương của Ngu Thượng Nhung chém lên người, hai tay thu nạp, hai chân đạp mạnh!
Bên hông hắn dập dờn xuất hiện một đạo cương ấn quỷ dị!
Oanh!
Lực lượng của sóng xung kích nghiền ép chúng sinh.
Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung cũng lọt vào xung kích, bèn thu hồi pháp thân, lăng không bay lên.
Ngũ quan của cự nhân gần như vặn vẹo, hắn gầm lên: "Giết tộc nhân của ta, ta muốn các ngươi phải chôn cùng!"
"Ngươi muốn thứ này sao?"
Lục Châu đột nhiên truyền âm nói. Thanh âm không lớn nhưng lại xuyên thấu vô cùng, lọt thẳng vào tai cự nhân.
Ánh mắt cự nhân nhìn về phía Lục Châu và Trấn Thọ Thung màu vàng kim trên tay hắn!
"Ngươi hàng phục được Trấn Thọ Thung?!" Cự nhân kinh ngạc.
Lục Châu phất tay áo, Trấn Thọ Thung biến mất.
"Giờ nó thuộc về lão phu, đám các ngươi có thể cút rồi. Trước khi lão phu thay đổi chủ ý, hãy suy nghĩ cho kỹ." Lục Châu thản nhiên nói.
Lông mày cự nhân nhíu chặt, hết nhìn Lục Châu rồi lại nhìn đến đám người Ma Thiên Các xếp thành một hàng, sau đó nhìn về phía Vu Chính Hải và Ngu Thượng Nhung...
Thật lòng, hắn có chút do dự.
Kẻ có thể hàng phục Trấn Thọ Thung đương nhiên không thể là kẻ yếu.
Nhưng tên đã lắp lên dây cung, không bắn không được.
Cự nhân ngẩng đầu nói với Lục Châu: "Từ xưa đến nay, dị nhân các ngươi đã luôn xa lánh bộ tộc Quán Hung chúng ta. Tộc chúng ta đã phải trả giá nặng nề vì Trấn Thọ Thung, sao có thể dễ dàng buông tha?"
"Ta hỏi ngươi... Qua Nhĩ có phải bị ngươi giết chết?" Cự nhân chất vấn.
Minh Thế Nhân hồi đáp: "Chính bọn hắn tìm đường chết, không oán người khác được."
"Thừa nhận thì tốt... hoặc là giao ra Trấn Thọ Thung, hoặc là chịu chết!" Hai mắt Cự nhân ánh lên quang mang màu xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận