Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 1069

“Là người ông từng gặp trên Không Liễn ấy. Ta muốn cứu thất sư huynh nên mới mang theo Đương Khang lao ra ngoài dẫn dụ hải thú rời đi. Hầy, ta thân với huynh ấy nhất, hiện tại huynh ấy chắc đang khóc lóc đến chết đi sống lại.” Chư Hồng Cộng lắc lắc đầu.
Lục Ly nhớ lại thời điểm đó bèn nói: “Là hắn? Trên người hắn cũng có khí tức Thái Hư.”
“Rốt cuộc khí tức Thái Hư là cái gì? Có mùi vị như thế nào?” Chư Hồng Cộng vừa hỏi vừa giơ tay lên hít hà dưới nách.
Lục Ly ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Chuyện này rất kỳ quái, chờ khi chúng ta trở về, tìm sư phụ ngươi hỏi một chút sẽ biết. Ta sẽ nghĩ cách ẩn tàng khí tức Thái Hư trên người ngươi.”
“Đa tạ tiền bối, ngoại trừ sư phụ ta ra… à không, ngoại trừ cả đại sư huynh, nhị sư huynh, tứ sư huynh, thất sư huynh… thì tiền bối là người tốt với ta nhất đó.”
Xem xong đoạn hình ảnh vừa rồi, Lục Châu hài lòng gật đầu. Thấy Chư Hồng Cộng vẫn an toàn, Lục Châu không còn lo lắng nữa. Xem ra Lục Ly muốn giúp lão bát đột phá cửu diệp.
“Chẳng lẽ Lục Ly là người đối lập với Hắc Tháp nghị hội?”
Lục Châu trầm ngâm một lát rồi không nghĩ tới việc này nữa. Kiểm tra lại Thái Huyền chi lực, Lục Châu phát hiện vẫn còn ba phần tư, hơn nữa thời gian quan sát cũng tăng lên không ít.
“Uy lực của Thái Huyền chi lực mạnh không? Viên Mệnh Cách thứ ba có năng lực thế nào?”
Nghĩ đoạn, Lục Châu đứng dậy bay ra khỏi Thiên Vũ Sơn, tìm đến một ngọn sơn phong vắng vẻ rồi gọi ra pháp thân Thiên Giới Bà Sa.
Thiên Giới Bà Sa bây giờ đã cao bốn mươi trượng, những cái khác không có gì thay đổi. Lục Châu điều động lực lượng trong ba viên Mệnh Cách, ý niệm khẽ động, một đạo cương ấn quang trụ mang theo kim sắc hoả diễm bắn ra!
Ầm!
Ngọn sơn phong trong khoảnh khắc bị xuyên thủng, đá vụn bắn ra tứ tán. Sau đó hoả diễm bắt đầu thiêu đốt, từng viên đá đều bốc cháy rừng rực.
Lục Châu lại suy tư. “Viên Mệnh Cách đầu tiên có thể dùng bốn lần, viên này có khác biệt không?”
Dù sao cũng là phá, thôi phá cho nó dứt khoát. Hắn lệnh cho pháp thân tiếp tục oanh kích toà sơn phong. Ầm ầm ầm!
Cho đến khi Tinh Bàn trở nên ảm đạm, Lục Châu đếm được tổng cộng mười hai lần oanh kích. Như vậy xem ra mỗi khi mở ra một Mệnh Cách sẽ tăng thêm bốn lần lực lượng Mệnh Cách.
Loại lực lượng này mang tính huỷ diệt đối với cấp bậc Huyền Thiên cảnh trở xuống, tương đương với mười hai tấm thẻ Một Kích Chí Mạng. Nếu cộng thêm Thái Huyền chi lực thì lực lượng chiến đấu sẽ mạnh cỡ nào?
Lục Châu nhíu mày. Biết thế đã lưu lại một lần lực lượng Mệnh Cách để kiểm tra. Thôi thì cứ thử xem Thái Huyền chi lực thế nào đã.
Nghĩ vậy, Lục Châu tung chưởng, một lam sắc chưởng ấn bắn ra đánh vào sơn phong. Oanh!
Ngọn sơn phong vốn bị thủng mười hai lỗ đã lung lay sắp đổ, nay hoàn toàn vỡ vụn trở thành một bãi cát đá khổng lồ.
Lục Châu nhìn thoáng qua rồi xoay người rời đi.
Thật lâu sau đó, tại ngọn sơn phong đối diện, trong một mảnh phế tích bỗng dưng có một nam tử người đầy bụi đất chạy ra, chỉ tay lên trời mắng:
“Lão thiên gia, ta rốt cuộc đã làm sai điều gì mà ông đối xử với ta như vậy?! Ta đâu có thề thốt với ông lần nào đâu! Lần trước thì thôi đi, lần này lại càng quá đáng! Khụ khụ khụ…”
Trở lại Văn Tinh điện, Lục Châu đã hiểu rõ ràng thực lực của mình, nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ ổn thoả.
Át chủ bài hiện tại chỉ có Thái Huyền chi lực, lực lượng Mệnh Cách thì người khác cũng có, vũ khí và Nghiệp Hoả cũng vậy, huống hồ gì mấy lão hồ ly sống lâu sao có thể không có chút đồ tốt?
Lục Châu lấy Vị Danh Kiếm ra. Hắc sắc phù văn đã bị dùng hết, hơn nữa hắc sắc phù văn hẳn là đến từ hắc liên giới, sau này đụng phải địch nhân hắc liên chẳng phải sẽ mất đi tính ưu việt?
Rút thưởng một chút mới được.
“Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, ban thưởng 10 tấm Thẻ Nghịch Chuyển.].
“Rút thưởng.”
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, cảm ơn ký chủ đã tham gia trò chơi, điểm may mắn cộng 1.].
Sau đó mười lần rút đều là cảm ơn đã tham gia trò chơi. Lục Châu đã quá quen với sáo lộ của Hệ thống, không lên tới cả trăm điểm may mắn thì không ra được đồ tốt.
“Rút thưởng.”
[Ting, tiêu hao 50 điểm công đức, 11 điểm may mắn, ban thưởng một tấm Thẻ Kết Hợp.].
Hệ thống ngày ngày đổi sáo lộ, lão phu mệt tâm!
[Thẻ Kết Hợp: có thể kết hợp ba tấm thẻ cùng loại để cường hoá hiệu quả sử dụng.].
Lục Châu vuốt râu suy tư, sau đó tiếp tục trò chơi nhân phẩm.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua.
Sáng hôm sau.
Lục Châu nhìn số điểm may mắn đã lên tới 220, lập tức cảm thấy mình bị Hệ thống hố nặng! Đây là con số điểm may mắn cao nhất trong lịch sử rút thưởng.
“Rút thưởng.”
Cả một đêm xui xẻo, không lý nào lại không đỏ một lần. Chỉ cần trúng thưởng Lục Châu sẽ dừng lại ngay.
[Ting ! tiêu hao 50 điểm công đức, 220 điểm may mắn, thu hoạch được 10 Thẻ Nghịch Chuyển, 3 Hoả Linh Thạch, 1 thẻ Một Kích Chí Mạng.].
Lục Châu thoả mãn gật đầu. Chỉ riêng thẻ Một Kích Chí Mạng đã đủ để kiếm lời. Thẻ này giá bán 26.000 điểm công đức, mà rút thưởng cả đêm cũng chỉ mất hơn 10.000 điểm.
Điểm công đức: 36.980 điểm.
Thẻ Kết Hợp cần ba tấm thẻ cùng loại, sau khi cường hoá sẽ mạnh hơn bao nhiêu đây? Lục Châu mua thêm một tấm Một Kích Chí Mạng, điểm công đức còn thừa lại 10.980 điểm.
“Còn thiếu một tấm…”
Thôi vậy, lần sau hợp thẻ cũng được. Có hai tấm là đủ rồi, ít nhất nếu Dịch Nghiêu đến báo thù, Lục Châu vẫn có đủ thủ đoạn để xử lý hắn.
[Ting ! thu hoạch được 32.340 người thành kính lễ bái, ban thưởng 32.340 điểm công đức. Thu hoạch được 12.034 người lễ bái, ban thưởng 0 điểm công đức.].
“Lại là lão bát.” Trong lòng Lục Châu khẽ động. “Rốt cuộc hắn đang ở đâu?”
Chẳng lẽ hắn đã trở về Đại Viêm, lên làm hoàng đế?
Nghĩ ngợi một lúc, Lục Châu quyết định nhắm mắt mặc niệm khẩu quyết.
Trước mắt lại xuất hiện hình ảnh của Chư Hồng Cộng.
Chư Hồng Cộng đứng trên đài cao, gọi ra pháp thân bát diệp rưỡi, thần thái tự nhiên. Tu hành giả bốn phía đều quỳ rạp dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận