Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện

Chương 974

Hơn sáu mươi ngàn đường cương tuyến vụn vỡ rơi xuống như tuyết rồi tiêu tán giữa không trung. Khu vực trung tâm trận văn còn chưa kịp hoàn toàn sáng lên đã trở nên ảm đạm thất sắc.
Những trận văn khắc hoạ trên thân cột đá tựa như tro bụi từ từ bong tróc rồi phiêu tán trong gió.
Thành công phá trận!
Ngu Thượng Nhung hài lòng gật đầu, trong lòng hắn dâng lên cảm giác thành tựu trước nay chưa từng có. Một phần vì hắn đã chinh phục được trận pháp do các bậc tiên hiền để lại, một phần vì hắn không chỉ lĩnh ngộ ra Thiên Tử Kiếm mà còn hiểu được vạn vật là kiếm.
Đúng lúc này, pháp thân tiêu tán, Ngu Thượng Nhung cảm thấy mất thăng bằng, toàn thân rơi xuống.
Hắn cả kinh, chợt nhận ra đan điền khí hải đã bị vắt sạch, không còn lấy một tia nguyên khí. “Ê! Cát Lượng…”
Ầm!
Ngu Thượng Nhung đập mặt xuống đất.
Kiếm Ma ưu nhã thong dong, từ xưa tới nay chưa từng chật vật như thế.
Tu hành giả đã Thối Thể dù có rơi xuống ở độ cao như vậy cũng không thể bị thương, chỉ là hình tượng bị huỷ hoại không ít.
Hí !
Cát Lượng ngẩng đầu nhìn hắn, phì phò một tiếng rồi lại nằm xuống. Ngu Thượng Nhung nhìn trái nhìn phải một lát, cảm giác xấu hổ dần phai đi, tâm tình ổn định mới ngồi xếp bằng xuống, chấn bay bụi bặm trên người.
Dưới ánh trăng, hắn nở nụ cười nhạt. “Cát Lượng, thấy ta phá trận thế nào?”
Bốp, bốp, bốp…
“Phá rất hay!” Một thân ảnh từ sau đại thụ bước ra. Ánh trăng chiếu lên mặt hắn.
Ngu Thượng Nhung quay đầu nhìn lại. “Giang Tiểu Sinh?”
“Ta đã giám thị ngươi mấy ngày nay để xác nhận ngươi sẽ chết… Không ngờ ngươi lại có thể phá trận.” Giang Tiểu Sinh nói.
Ngu Thượng Nhung lắc đầu đáp: “Chỉ là một trận pháp nhỏ, không đáng nhắc tới.”
“Đừng giả vờ, xem bộ dạng chật vật của ngươi kìa. Hôm nay ta sẽ thay sư phụ báo thù, lấy mạng của ngươi. Trước khi lâm chung ngươi còn có di ngôn gì thì nói đi, ta sẽ chuyển lời cho sư phụ ngươi.” Giang Tiểu Sinh âm hiểm cười.
“Chỉ bằng ngươi?”
Ngu Thượng Nhung nhìn về phía Trường Sinh Kiếm, đáng tiếc nó đã bị gãy đôi, năng lượng bên trong chẳng còn lại gì, phù văn đã tiêu tán từ lâu. Hắn không còn có thể như trước đây, tay không chém giết Nguyên Thần cảnh.
“Chỉ bằng ta thôi.” Giang Tiểu Sinh đáp. “Không có di ngôn thì lên đường đi!”
Giang Tiểu Sinh tung ra chưởng ấn, Ngu Thượng Nhung theo bản năng đạp đất định bay lên, chợt phát hiện không bay được bèn nghiêng người tránh né. Chưởng ấn đánh trúng một cột đá phát ra tiếng ‘phanh’ vang dội.
Giang Tiểu Sinh lắc đầu nói: “Ta sẽ không cho ngươi cơ hội khôi phục. Có một số kẻ chết vì nói nhiều.”
Nói xong hắn lại đánh ra mấy chưởng. Đám chưởng ấn xạ kích về phía Ngu Thượng Nhung. Dựa vào lực lượng Thối Thể cảnh và bản năng chiến đấu nhiều năm, Ngu Thượng Nhung nghiêng trái ngã phải né tránh, đồng thời gia tăng tốc độ khôi phục nguyên khí.
Đáng tiếc trong trạng thái chiến đấu, lượng nguyên khí hồi phục ít đến đáng thương. Ngu Thượng Nhung vẫn luôn tích súc nguyên khí trong cơ thể, chờ đợi cơ hội để tung ra một chưởng.
Thấy thân pháp Ngu Thượng Nhung phi phàm cùng thái độ trấn định tự nhiên, Giang Tiểu Sinh không giữ lại thực lực nữa mà gọi ra pháp thân. Một toà pháp thân hồng liên ngũ diệp xuất hiện rồi nhào tới.
“Ngũ diệp?”
Ngu Thượng Nhung không ngờ đồ đệ của Diệp Chân là đại tu hành giả. Nếu hắn là tứ diệp trở xuống, Ngu Thượng Nhung có thể dùng một chưởng giết chết hắn, nhưng Giang Tiểu Sinh lại là ngũ diệp, sẽ không dễ chết như vậy.
Pháp thân lao vùn vụt tới, Ngu Thượng Nhung cấp tốc lui lại. Lúc này Cát Lượng đột nhiên xuất hiện phía trên pháp thân hồng liên, dùng bốn vó ngựa đạp mạnh xuống.
Hí !
Giang Tiểu Sinh mang theo pháp thân lui lại mấy bước, ngẩng đầu mắng: “Súc sinh, ta giết hắn xong nhất định sẽ hàng phục ngươi!”
Hắn giám thị Ngu Thượng Nhung đã lâu, biết rõ Cát Lượng đã tiêu hao rất nhiều năng lượng nên không thèm để ý tới nó, tiếp tục lao về phía Ngu Thượng Nhung.
Phanh phanh phanh!
Trận pháp trong bãi đá bị huỷ, đám cột đá đều trở thành phế thạch, pháp thân hồng liên quét tới đánh ngã mấy chục cây cột. Ngu Thượng Nhung không thể không dùng tới chút nguyên khí nhỏ nhoi vừa mới phục hồi để tung người nhảy lùi về sau.
Giang Tiểu Sinh nhíu mày. Ngu Thượng Nhung đứng thẳng lưng, y phục trên người khẽ tung bay. Hắn mỉm cười nói:
“Tiểu bằng hữu, với năng lực của ngươi mà đòi giết ta thì còn thiếu nhiều lắm.”
“Vậy thì thử xem!”
Giang Tiểu Sinh thi triển đại thần thông thuật, thân ảnh loé lên xuất hiện trước mặt Ngu Thượng Nhung. Ngay khi pháp thân hồng liên vừa định đánh tới…
“Ê.”
Trên đầu Giang Tiểu Sinh chợt vang lên một tiếng gọi khẽ.
Ngay sau đó, đao cương trút xuống như cuồng phong vũ bão, kim quang đầy trời. Huyền Thiên Tinh Mang, Quân Lâm Thiên Hạ, Kinh Hồng Nhất Miết, Băng Phong Tam Xích ồ ạt xuất hiện, tuyệt chiêu nối tiếp tuyệt chiêu.
Phanh! Bích Ngọc Đao cắm thẳng xuống đất, phản xạ lại ánh trăng.
Vu Chính Hải bay xuống, có vẻ đắc ý nói: “Thấy thế nào?”
Ngu Thượng Nhung xem thường: “Chỉ là ngũ diệp mà huynh phải dùng đến bốn tuyệt chiêu.”
“Không.” Vu Chính Hải lắc đầu, “Mấy ngày trước ta học được không ít thứ từ sư phụ. Sư phụ khiến ta chấn động cực sâu.”
“Ồ?”
“Ngũ diệp yếu không? Không yếu. Biết đâu hắn có thể giống như đệ, mới tam diệp đã có thể giết lục diệp, lên ngũ diệp giết được cả bát diệp thì sao?” Vu Chính Hải chậm rãi nói, “Đừng khinh thường bất kỳ kẻ nào, cho dù trông hắn có vẻ chỉ là một tên ngũ diệp nho nhỏ.”
“Đây thật sự là lời sư phụ nói?” Ngu Thượng Nhung không tin tưởng lắm.
“Nói tóm lại chỉ có một câu…” Vu Chính Hải nhìn Ngu Thượng Nhung. “Phải học được cách bổ đao.”
Cát Lượng phì phò chạy tới, tâm tình Ngu Thượng Nhung không tệ, không thèm cãi cọ với Vu Chính Hải nữa. Hắn vỗ vỗ lưng Cát Lượng.
“Đại sư huynh, huynh nói có lý, hôm nay ta không tranh với huynh. Sư phụ từng nói kiếm phân tứ đẳng, người hiếu thắng tranh phong sẽ chỉ có thể là nhị đẳng. Nay ta đã lĩnh ngộ Thiên Tử Kiếm và vạn vật là kiếm, ta không muốn tranh với huynh nữa.”
Vu Chính Hải nghe vậy, nghi ngờ nói: “Thật à?”
“Đợi đại sư huynh lĩnh ngộ được vạn vật là đao thì chúng ta tiếp tục tranh cũng không muộn.”
“Được.”
Ngu Thượng Nhung nhìn thoáng qua thi thể Giang Tiểu Sinh rồi quay về bãi đá, nhặt Trường Sinh Kiếm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận